Khách sạn Swissotel Grand Shanghai Thượng Hải là khách sạn 5 sao, tọa lạc gần ga tàu điện ngầm Tĩnh An (tuyến số 2 và 7), cách tòa nhà CITIC Square và Bảo tàng Thượng Hải một quãng ngắn.
Khách sạn cung cấp các phòng tiệc lớn sang trọng, tinh tế và tiện nghi với sức chứa hơn 700 người, có tầm nhìn ra toàn cảnh thành phố.
Bao gồm cả dịch vụ đưa đón hai chiều đối với khách dự tiệc, thực đơn rất đa dạng từ các món Âu đến các món Trung Quốc.
Chung cư Lộ San, Hiểu Khê lục cả tủ đồ vẫn không có cái váy nào phù hợp để tham gia tiệc rượu của Faurecia vào tối nay, cuối cùng cô quyết định sẽ đi mua váy mới.
Lấy áo khoác và túi xách, xong Hiểu Khê đi xuống cổng chung cư, mấy hôm nay bận quá nên Nhậm Cơ cũng không đến tìm cô, ở công ty lại không gặp anh, đi công tác hay gì cũng không nói cô biết một tiếng, cô cũng nhắn anh vài tin nhưng mà cũng không nhận được hồi đáp.
Đảo một vòng xung quanh khu trung tâm thương mại C, Hiểu Khê bước vào một cửa hàng váy khá nổi tiếng, cô nhờ nhân viên chọn giúp những váy màu đen.
Thử chiếc váy xòe có phần vai áo trễ xuống, chân váy xếp tầng dài qua đầu gối, Hiểu Khê xoay qua xoay lại để nhìn bản thân trong gương, từ lúc đi làm đến tận bây giờ, cô hầu như chỉ mặc váy công Sở tối giản nhất, nếu có ra ngoài thì chọn những kiểu váy hoa nhí bình thường, chưa khi nào mặc thử những kiểu váy có phần công chúa như thế này.
Cô cũng muốn thử những kiểu váy ôm sát kia, nhưng sợ gợi cảm quá lại không hay, thanh toán xong Hiểu Khê liền đi về căn hộ để chuẩn bị đến Faurecia tập trung cùng mọi người.
19h20, trước cửa lớn Faurecia, tất cả nhân viên của tập đoàn đều đang đứng cười nói rôm rả cùng nhau, ai cũng diện trang phục màu đen theo quy định, cầm thiếp mời trên tay.
Sự xuất hiện của Hiểu Khê trên đường phố làm ai cũng phải ngoái nhìn, cô diện chiếc váy đen xòe, phần vai áo trễ thấp xuống gần khủy tay, mái tóc xoăn dài tận thắt lưng, vì để hợp với chiếc váy, Hiểu Khê đã đi giày cao gót mười phân, không muốn làm nhăn phần thân váy nên cô không mặc thêm áo khoác, bây giờ khuôn mặt đang ửng hồng vì trời lạnh.
Nhìn đồng hồ trên điện thoại xong, Hiểu Khê mới đi nhanh hơn cho kịp giờ, cô không muốn bị bỏ lại đâu.
Vừa đến nơi, mọi người liền vây lấy Hiểu Khê, cô thật sự rất xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn là chỉ muốn giữ lấy.
Thấy mọi người đều mặc những kiểu váy ôm dài qua mắt cá chân, cũng làm Hiểu Khê an tâm hơn, vì cô không bị lạc quẻ.
Nghe mọi người liên tục khen ngợi làm Hiểu Khê ngượng đỏ mặt, cô phải nhỏ tiếng năn nỉ thì mới được cho qua.
Rất nhanh, đoàn xe sang trọng màu đen của Swissotel Grand Shanghai nối đuôi thành một hàng dài dừng lại để đón nhân viên của tập đoàn FAURECIA đến buổi tiệc rượu.
Hiểu Khê chờ nhân viên phòng Tài chính lên hết rồi cô mới bước lên sau cùng, ngồi bên cạnh chị quản lý phòng Sale.
Khoảng 20 phút là đến nơi, nhân viên phục vụ lập tức bước ra mở cửa xe giúp bọn họ.
Lần lượt đưa thiếp mời ra để bốn nhân viên bảo an đứng trước cửa lớn kiểm tra, xong mới được bước vào bên trong khuôn viên sảnh tiệc.
Lần đầu đến những nơi sang trọng như thế, Hiểu Khê nhìn đến há hốc, Tiêu Xán xuất hiện bên cạnh mà cô cũng không để ý.
- Em nhìn gì thế, Hiểu Khê?
- A...Chào anh, Tiêu Xán.
– Hiểu Khê vội gật đầu nhìn anh.
- Lần nào cũng làm em giật mình, thật xin lỗi.
– Tiêu Xán nói.
- Không phải đâu, tại em hay phản ứng thế thôi, mà tiệc rượu hôm nay là để mừng chuyện gì vậy ạ? - Hiểu Khê hỏi tiếp.
- Một chút em sẽ biết, nhớ lên phòng tiệc chính nhé, anh đi đón khách đây.
Tiểu Ly và Hỷ Hỷ kéo tay Hiểu Khê đi lên phòng tiệc chính, vừa rời khỏi thang máy đã bắt gặp dáng vẻ quen thuộc, nhìn Nhậm Cơ thật sự rất nổi bật, anh diện bộ suit đen tuyền, bờ vai rộng, đôi chân dài kia thật như một chiến binh Hy Lạp.
Anh đứng trò chuyện cùng Hoành Tổng và những người trong Nhậm Thị, có cả cha của anh.
Cô gái đứng gần Hoành Tổng thật sự xinh đẹp kiều diễm, tóc búi cao làm lộ ra phần cổ duyên dáng, cô ấy diện chiếc váy trắng xẻ cao, khoe đôi chân dài miên man, phần thân váy gợi cảm quá.
Thu hồi lại ánh mắt ngưỡng mộ, Hỷ Hỷ kéo tay Hiểu Khê đi đến khu ẩm thực, nhưng lúc này cô không có tâm trạng ăn uống, đi thang bộ lên lầu trên, dọc theo hành lang dài, là phòng khiêu vũ, do mọi người đang tập trung dưới sảnh lầu một và hai nên ở đây vẫn chưa có ai, Hiểu Khê đi ngược lại thẳng dọc theo lối hành lang để quay lại sảnh lầu hai.
Nhưng mà vừa đi ngang lối đi dành cho nhân viên khách sạn thì Hiểu Khê bị ai đó kéo tay lại, làm cô suýt ngã, may mà có người đỡ kịp.
Chưa kịp hoàn hồn thì lại nghe tiếng Nhậm Cơ, thật trầm thấp.
- Hôm nay em đẹp thật đấy, đi đâu lên đây?
- Nhậm Cơ, làm em giật mình, này...này buông em ra, có người ra vào nhìn thấy chúng ta bây giờ...!– Hiểu Khê định đẩy anh ra nhưng không được.
- Vậy đến chỗ nào không có ai là được.
- Nhậm Cơ ôm ghì lấy cô.
- Này...này...Không được...
Không cho Hiểu Khê vùng vẫy thêm, Nhậm Cơ kéo tay cô đi thẳng theo cầu thang bộ lên lầu 5, anh mở cửa căn phòng đầu tiên, đẩy nhẹ Hiểu Khê vào trước xong anh mới khóa cửa phòng lại.
Hiểu Khê vừa xoay người lại liền thấy Nhậm Cơ đang cởi áo vest và cà vạt, mỉm cười nhìn cô.
- Anh muốn gì chứ...mọi người sẽ đi tìm chúng ta đấy...này...
- Anh sẽ làm nhanh thôi, em đừng chạy là được...!- Nhậm Cơ vừa cởi thêm áo sơ mi ra đặt lên ghế sofa.
Anh bước nhanh đến nhấc bổng Hiểu Khê lên, vừa hôn vừa đi nhanh về phía giường, thả cô nằm xuống, anh cũng thuận thế nằm trên người cô, bàn tay vội vã tìm khóa váy của cô để cởi ra.
Thấy Nhậm Cơ không chịu dừng, Hiểu Khê đành phải giúp anh bằng cách tự cởi váy ra trước khi anh làm nhăn nhó nó.
- Hôm nay tốt bụng thế? - Nhậm Cơ thích thú khi thấy cô tự giác.
- Vậy thôi...để em mặc lại...!- Hiểu Khê chưa nói hết câu liền bị môi của Nhậm Cơ chặn đứng.
Không có ý định lôi Hiểu Khê lên giường, nhưng khi thấy cô trong chiếc váy này, anh lại không tự chủ được mà đi theo phía sau, đứng chờ cô quay lại, tóm được cô trong tay lại muốn nhiều hơn.
Không để Hiểu Khê kịp thích ứng, anh liền mạnh mẽ tấn công, dù biết sắp đến giờ phải xuất hiện ở buổi tiệc, nhưng lại không muốn rời khỏi Hiểu Khê.
- Ôm anh, Hiểu Khê...chúng ta sắp muộn rồi...
- Em...em không chịu nổi...ngừng đi anh...a...
Giữ hai tay của Hiểu Khê đang làm loạn trước ngực, cúi đầu vừa cắn lên ngực cô lại nghe tiếng điện thoại reo liên hồi, phiền phức thật sự, lúc này Nhậm Cơ chỉ muốn đập nát chiếc điện thoại đang reo inh ỏi kia, anh dốc hết sức dày vò Hiểu Khê rồi bực bội nghiến răng, chịu đựng sự bứt rứt khi chưa thỏa mãn mà rời khỏi cô.
Nhìn Hiểu Khê đang thở hổn hển nằm trên giường, anh mặc nhanh lại quần áo rồi nói.
- Em nghỉ một chút đi, một lát xuống sau cũng được, anh đi trước đây.
Nói xong, Nhậm Cơ liền mở cửa đi nhanh ra bên ngoài, Hiểu Khê chống tay ngồi dậy, cảm giác như bản thân vừa chạy nước rút 1000m, mệt thở không nổi, cô vội vàng mặc lại váy, chỉnh trang lại tóc rồi cũng đi ra ngoài.
Sảnh tiệc chính, Nhậm Cơ vừa quay lại, mồ hôi trên trán anh vẫn chưa khô, cha anh và các chú liền nhắc nhở không được chậm trễ, vì đây là buổi tiệc công bố tin tức liên hôn của Nhậm Gia và Hoành Gia, phóng viên cùng ký giả cũng đã được sắp xếp chỉ được phép đưa tin độc quyền bởi các trang tin tức lớn về kinh doanh.
Các khách mời từ các tập đoàn lớn ở các thành phố trọng điểm cũng đã đến đông đủ, Nhậm Ni liền đứng dậy trước, ông giới thiệu Hoành Tổng với tất cả khách mời.
- Hôm nay, Nhậm Gia chúng tôi muốn thông báo một tin tức quan trọng đối với chúng tôi và Hoành Gia đây, để thắt chặt sự hợp tác giữa đôi bên, hỗ trợ lẫn nhau trong tương lai, Tổng giám đốc tập đoàn FAURECIA sẽ liên hôn cùng Giám đốc tập đoàn Hoành Thị.
Tiếng vỗ tay vang lên, Nhậm Cơ cũng đứng dậy, anh di chuyển đến chỗ Hoành Kiều Kiều và đưa cánh tay cho cô ấy khoát, cả hai đi đến bên cạnh Nhậm Ni và Hoành Tổng đang đứng.
Nhậm Cơ ra dấu để tất cả giữ trật tự, anh đặt tay lên tay Kiều Kiều một cách thân mật.
- Tôi, Nhậm Cơ sẽ liên hôn cùng Hoành Kiều Kiều, đó là tin vui đầu tiên, tiếp theo, bắt đầu từ hôm nay, FAURECIA sẽ chính thức hoạt động riêng biệt với kinh doanh của Gia Tộc, chúng tôi sẽ xây dựng đế chế riêng.
- Cảm ơn sự quan tâm của mọi người, hãy nâng ly vì Nhậm Gia và Hoành Gia chính thức trở thành một.
– Hoành Kiều Kiều vừa nâng nhẹ ly rượu lên xong đưa sang cụng vào ly rượu trên tay Nhậm Cơ, cả hai nhìn nhau mỉm cười.
Sau đó, cánh phóng viên và nhà báo liền tranh nhau chụp ảnh và đặt câu hỏi để phỏng vấn, ánh đèn led liên tục nhấp nháy, tiếng bàn tán xôn xao từ phía khách mời cũng rôm rả không kém.
- FAURECIA đáng sợ thật, tháng trước vừa thu mua Lixun xong bây giờ đến Hoành Thị, hai đế chế này mà liên hôn thì ai đấu lại bọn họ chứ?
- Tôi định chen chân vào khi rộ tin FAURECIA tách rời tập đoàn của Nhậm Gia, không ngờ lại đi chiến lược lớn và vững chắc như thế...
- Thôi, rút về Hàng Châu được rồi, không khéo tới lượt cổ phiếu công ty chúng ta bị chạm đáy, không đấu nổi đâu...
Ở bên ngoài sảnh tiệc chính, rất nhiều nhân viên của Faurecia đang đứng tụ tập bàn tán về chuyện liên hôn này, Hiểu Khê cũng đã nghe không thiếu một chữ nào, cô như chết điếng khi nghe giọng Nhậm Cơ tuyên bố.
Mới vừa lúc nãy thôi, Hiểu Khê biết chuyện này sẽ xảy ra, nhưng cô không ngờ là Nhậm Cơ vui vẻ thông báo tin tức này nhanh như thế...!vậy lúc anh điên cuồng với cô là vì sao chứ? Mọi người thấy sắc mặt Hiểu Khê đang tệ đi nên có bước đến hỏi thăm, nhưng lúc này, hai tai Hiểu Khê chẳng còn nghe thấy gì nữa, cô xoay người lững thững rời khỏi buổi tiệc...mọi người có gọi tên cô nhưng không có phản hồi gì.
Gió thổi mạnh từng đợt, Hiểu Khê thở dài ra một hơi, nếu Nhậm Cơ chọn phương án liên hôn thì chắc chắn không thể hủy, nếu anh hủy thì Faurecia sẽ lập tức gặp vấn đề, chỉ có thể bắt tay cùng Hoành Thị củng cố từ từ, khát vọng lớn nhất của anh đã sắp hoàn thành rồi.
Nhậm Cơ cũng không thể nào tiếp tục qua lại với cô nữa, anh bây giờ được xem như có hôn thê, dù anh có muốn thì cô cũng sẽ tuyệt đối không đến gần hay chen chân vào quyết định của anh.
Đi bộ gần cả tiếng, rất nhiều chiếc ô tô sang trọng cố chạy chậm theo phía sau để tán tỉnh, nhưng Hiểu Khê không nhìn lấy một cái, cô không còn tâm trí nào để ý hành động của người khác.
Hiểu Khê về đến chung cư, mở cửa phòng đi vào, ném đôi giày cao gót sang một bên, cô đi thẳng vào phòng ngủ, nằm phịch xuống giường, rồi nhắm mắt đi ngủ.
Tại sao lại buồn trong lòng quá, từng nói sẽ luôn luôn ủng hộ quyết định của anh, nhưng mà ...!Hiểu Khê không muốn nghĩ tới nữa, cô kéo chăn đắp lên người rồi đi ngủ.
Phải ngủ để ngày mai còn tới nữa, chắc chắn sẽ không có gì thay đổi trong cuộc sống của cô.
Kết thúc buổi tiệc, Nhậm Cơ liền đi tìm Hiểu Khê, anh nhìn một lượt cũng không thấy, đi ngang nhân viên của Faurecia, thì nghe được mọi người đang nói về Hiểu Khê, cô vừa đứng ở đây, không biết phải trúng gió lạnh hay không liền thất thần bỏ về giữa chừng.
Thì ra là Hiểu Khê nghe được chuyện liên hôn của anh rồi, Nhậm Cơ xoay người đi thẳng ra khỏi nơi đông người này.
Anh lại đi uống rượu đến say khước, phải chờ Y Phúc đến đón thì anh mới về được.
- Tiên sinh, ngài sao lại say rượu nữa rồi, để tôi đỡ ngài...
- Gọi Sở Hiểu Khê cho tôi...cô ngốc đó...chắc giận rồi...!- Nhậm Cơ loạng choạng đứng dậy, miệng nói linh tinh.
- Lối ra bên này...!– Y Phúc cố gắng đỡ lấy thân thể cao lớn của Nhậm Cơ.
Đưa anh ra đến ngoài xe cần thêm hai nhân viên phục vụ, Y Phúc vội quay lại ghế lái sau khi để Nhậm Cơ nằm ngủ trên hàng ghế sau.
Anh liên hệ dì Tần cùng hai người giúp việc xuống chờ trước khu căn hộ để giúp đưa Nhậm Cơ đi lên tầng 16.
Ngày hôm sau, tin tức liên hôn của hai tập đoàn lớn FAURECIA và Hoành Thị tràn ngập trên các trang tin tức lớn của Thượng Hải.
Hiểu Khê đi bộ đi làm như mọi khi, nhìn đâu cũng thấy hình ảnh hai người đó, thật chán ghét mà, Hiểu Khê hét lên trong suy nghĩ, ngoài mặt thì vẫn bình thường.
Đến chỗ làm, thấy mặt Hiểu Khê lạnh tanh, mọi người không dám nói lớn tiếng, chỉ liếc mắt nhìn sang nhau rồi nhún vai, giơ tay ra tỏ ý không biết chuyện gì.
Giữa buổi sáng, Hiểu Khê gửi một loạt các dự án bị sai phạm đến hộp thư của những người có liên quan, lỗi nhỏ xíu xiu cũng bị cô nhìn ra.
Ai đi ngang phòng Tài chính cũng rén nhẹ, không khí chùng xuống quá.
Tiếng thông báo truyền đến, yêu cầu tất cả quản lý các phòng ban sau 30 phút nữa phải có mặt ở phòng họp ở lầu 45.
Đúng giờ, Hiểu Khê bước ra khỏi phòng làm việc, cô cầm tài liệu cần thiết rồi đi một mạch ra khỏi phòng Tài chính.
Vào phòng họp, Hiểu Khê ngồi xuống vị trí của cô, ai hỏi gì cô cũng im phăng phắc không trả lời.
Hỏi gì đó liên quan đến công việc thì cô mới phản hồi.
Y Phúc đi vào trước, giữ cửa mở lớn để Nhậm Cơ cùng Hoành Kiều Kiều bước vào, cả hai đi bên nhau thật đẹp đôi, phía sau là những lãnh đạo cấp cao của Faurecia, những người trong phòng ban gồm cả Hiểu Khê liền đứng dậy chào hai người họ, xong ngồi xuống ghế.
Y Vân lấy tài liệu ở các quản lý phòng ban và đưa đến trước mặt Nhậm Cơ cùng Hoành Kiều Kiều, cả hai người họ cùng xem xét và trao đổi.
Hiểu Khê chả buồn nhìn tới ai, cô hướng ánh mắt về phía cánh cửa lớn ở hướng đối diện.
Hoành Kiều Kiều lúc này mới lên tiếng, giọng nói cực kỳ dịu dàng và mạch lạc, từng cử chỉ và lời nói thật sự rất có khí chất.
- Dự án ở Sơn Điện, có vài chỗ chưa chuẩn xác, hiệu suất rút vốn tại sao không đạt như dự kiến, ai giải thích giúp tôi.
Những người trong phòng họp liền dùng ánh mắt nhìn nhau, hôm nay quản lý phòng sản xuất xin nghỉ phép, mà mảng này là anh ta chịu trách nhiệm, bây giờ hiệu suất không đạt thì ai giải thích được.
Chị quản lý phòng Sale nhìn sang Hiểu Khê, nhưng mà Hiểu Khê thì đang treo tâm hồn ngược trên mây.
Không ai phản hồi, Nhậm Cơ phải lên tiếng.
- Tôi ngồi đây không phải để nghe các người giữ im lặng.
Vẫn im lặng, ngữ khí Nhậm Cơ đang giận, Hiểu Khê lúc này mới liếc mắt nhìn sang, cô lật vài trang xem thử kết quả cuối cùng của dự án ở Sơn Điện, dự án này triển khai trước khi cô chuyển đến Faurecia làm việc.
Tiếng lật giấy rõ mồn một, tất cả mọi người lại dồn ánh mắt đến Hiểu Khê, cô nhận thấy vấn đề rồi, nhưng mà không mở miệng nổi, giờ mới sựt nhớ ra bản thân chưa ăn gì từ hôm qua đến giờ.
Cô nhẹ nhàng đóng tài liệu lại, lại tiếp tục đưa mắt nhìn ra ngoài cửa lớn, chị quản lý phòng Sale nhìn Hiểu Khê với dấu chấm hỏi?
Hậu quả là tất cả phòng ban bị ăn biên bản kỷ luật, chờ những người kia đi ra ngoài hết, Hiểu Khê mới đứng dậy khỏi ghế, nhưng mà sao mọi thứ trước mắt lại cứ xoay như chong chóng thế kia, cô lảo đảo rồi ngã nhào xuống, đầu đập mạnh lên cạnh bàn.
Chị quản lý phòng Sale nghe tiếng động phía sau nên quay lại nhìn, liền thấy Hiểu Khê nằm ngất dưới sàn, chị ấy vội gọi lớn để mọi người chú ý xong chạy đến chỗ Hiểu Khê nằm ngất.
Quản lý phòng Marketing cũng vội quay lại xem thế nào, đưa tài liệu trên tay cho quản lý Sale rồi cúi xuống bế Hiểu Khê lên, đi nhanh ra ngoài.
Vừa đến thang máy thì gặp đám người của Nhậm Cơ cũng đang chờ thang máy.
- Xin lỗi Tổng giám đốc, cô Sở bị ngất đập đầu vào bàn, tôi có thể vào trước không ạ? – Quản lý phòng Sale vội nói.
Trước con mắt của những người đang đứng gần đó, Nhậm Cơ đưa tay đỡ lấy Hiểu Khê từ tay quản lý phòng Marketing, anh đi một mạch vào thang máy, những người còn lại không ai dám bước vào, Y Phúc liền nhấn chọn tầng và đóng cửa thang máy lại.
Nhìn Hiểu Khê, Nhậm Cơ không kiềm được lòng mà ôm chặt cô hơn, anh hôn lên tóc, mắt của cô.
- Hiểu Khê, em làm sao thế?
Đến tầng 2, Nhậm Cơ đi thẳng vào phòng y tế của Faurecia, nhân viên y tá vội ra giúp đỡ, đặt Hiểu Khê nằm xuống giường xong anh xoay người rời khỏi đó ngay lập tức.
Nhận được tin, Tiểu Ly và Hỷ Hỷ vội vàng chạy xuống phòng y tế để xem Hiểu Khê bị làm sao, thấy nhân viên y tế đang truyền dịch.
- Cô ấy bị sao thế ạ?
- Hạ đường huyết thôi, hình như cô ấy đang rất đói, đợi tôi truyền dịch là cô ấy sẽ ổn thôi.
– Nhân viên y tế nói.
- Vậy nhờ cả vào chị.
- Hỷ Hỷ nói.
Làm việc đến mức độ bỏ ăn thế này, lần đầu tiên mới thấy, Tiểu Ly lắc đầu nhìn Hỷ Hỷ.
Nhưng sự thật là do Hiểu Khê quên ăn thôi, cô buồn quá nên chả muốn làm gì ngoài ngủ.
Đến lúc tỉnh táo lại, Hiểu Khê mới thấy vết sưng trên trán, mơ hồ nhớ lại lúc ngã đập đầu trúng cạnh bàn, Tiểu Ly và Hỷ Hỷ cùng đỡ Hiểu Khê về phòng làm việc.
Mọi người trong phòng ban vây quanh hỏi thăm, ai cũng nghĩ Hiểu Khê cố làm quá xong khi bị nhận biên bản kỷ luật nên mới sốc đến xỉu.
Nghe mọi người suy diễn, Hiểu Khê cũng đặt dấu chấm hỏi trên đầu hoài nghi.