- Mật Kết-
Ngày đầu tiên hai người ở chung, tiếng chuông tan học vừa vang lên Phí Lập vội vã thúc giục Tăng Lý về nhà, "Nhanh lên nhanh lên, nào nào, để anh dọn hộ em, về nhà thôi nào."
Hắn vừa nói vừa xách cặp giúp Tăng Lý, Tăng Lý vẫn còn ngẩn ngơ Phí Lập đã hăng hái thu dọn đồ đạc vào cặp chạy trước, thiếu mỗi mình cậu.
Hàn Đông trợn mắt trắng, "Mày là học sinh tiểu học đấy à?"
Chậc chậc, ngửi cái mùi yêu đương vừa chua vừa thối này mà xem.
wtp Mật Kết
Trưa nay bọn họ mới vừa túi to túi nhỏ vào ở, mới quét dọn qua một lượt là đi học, Tăng Lý đi đằng sau Phí Lập, nghĩ một lúc rồi nói, "Tiện đường đi mua cây lau nhà đi? Trong nhà hình như không có..."
"Ừ được, bọn mình lượn xung quanh đây luôn, em chưa đến đây bao giờ đúng không?" Phí Lập nói.
"Ừm, mấy đồ đạc cần thiết... cũng phải đi siêu thị mua." Tăng Lý nói.
Nhà mới cách trường rất gần nên Phí Lập không đạp xe đạp đến, đây cũng là lần đầu tiên sau khi hai người quen thân đi dạo với nhau, cảm giác hai người cùng nhau lướt qua đám đông, chậm rãi bước đi khiến Phí Lập cảm thấy vô cùng tươi đẹp.
Có một loại mới lạ, cảm giác hạnh phúc như hai người họ có thể cùng nhau đi đến cùng trời cuối đất.
Trên sân bóng đằng xa có người đang vẫy tay gọi Phí Lập đánh bóng, Phí Lập vẫy vẫy tay hét, "Hôm nay không đi – tao đi mua đồ!"
wtp Mật Kết
- -Mấy đứa bạn cười hắn có vợ nhỏ quên mất anh em, Phí Lập càng nghe càng sung sướng, ở trên đường còn nhẹ nhàng kéo lấy Tăng Lý, nói vào tai cậu, từng tiếng từng tiếng vợ nhỏ vô cùng dịu dàng.
Tăng Lý bị hắn gọi đến mức ngứa hết cả lỗ tai, cậu ngại ngùng, giọng nói mềm mại: "Đừng... đừng gọi linh tinh."
Phí Lập cười, hắn vừa cười vừa dùng chóp mũi hôn lên chán Tăng Lý, cọ cọ mái tóc mềm của Tăng Lý nói, "Em không phải là vợ của anh sao. Thỏ nhỏ, bọn mình có tiền thì ra nước ngoài kết hôn đi? Anh muốn thật nhanh được danh chính ngôn thuận ôm em về nhà."
Tăng Lý bỗng bị chủ đề này của hắn làm cho hết hồn, nói: "Nước... nước ngoài, không có hiệu lực trong nước."
"Em lại giội nước lã rồi" Phí Lập giả vờ bĩu môi, đôi mắt cong cong, nói với cậu, "Nhưng anh muốn kết hôn với em mà, đám cưới, nhẫn cưới, giấy chứng nhận kết hôn, tốt biết bao."
Hắn tựa đầu lên trán Tăng Lý, từng câu từng chữ vừa tỉ mỉ lại dịu dàng: "Anh sẽ chăm chỉ kiếm tiền. Kếm thật nhiều thật nhiều tiền, tốt nghiệp đại học bọn mình đi đăng ký."
Mặt Tăng Lý đỏ bừng bừng.
wtp Mật Kết
Sắp tới siêu thị có hoạt động thúc đẩy tiêu thụ, vốn dĩ Phí Lập định hai người vừa mua đồ vừa quấn quýt ngọt ngào cơ, kết quả Tăng Lý lại đắm chìm vào những sản phẩm đang được giảm giá, Phí Lập đẩy xe đồ đi đằng sau, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
"Cũng có phải không có tiền đâu, sao lại cứ tiết kiệm thế. Có vài đồ sau này mua là được mà, em còn muốn tích trữ nữa à?"
"Ừ." Hai người ở trong góc, xung quanh không có người, Tăng Lý không quay đầu lại nói: "Không phải anh nói... kiếm tiền kết hôn à. Bây giờ phải, tích góp từng ít một... dần dần là được."
Phí Lập ngẩn ngơ, hắn hình bóng lưng nho nhỏ của Tăng Lý trong lòng trở nên phức tạp, nhân cơ hội không có ai, hắn đẩy xe hàng ra đằng sau kệ hàng, hung hăng hôn cậu một trận.
Cái này ai có thể chịu được chứ.
Tăng Lý hoảng hốt lau miệng nhìn trái nhìn phải, giọng nói vừa xấu hổ vừa bực, "Đột... đột nhiên làm gì thế hả...!"
Làm gì có ai đang ở ngoài lại hôn chứ.
wtp Mật Kết
Phí Lập xoa xoa đầu cười ngu, "Anh không nhịn được, ai bảo em quyến rũ anh."
Hắn cầm lọ nước tương lên bỏ vào trong xe đẩy. "Cái này cũng cần đúng không?"
"Ừm... ở nhà hết rồi. Giấm nữa, thôi để em chọn." Hai má Tăng Lý đỏ bừng, nhón chân với chai giấm trên kệ hàng, Phí Lập cao hơn cậu một cái đầu, đứng đằng sau vươn tay lấy xuống giúp cậu.
Lưng Tăng Lý dán sát vào ngực hắn: "...."
Cơm tối khá đơn giản, trứng nấu cà chua, thịt xào măng khô, cộng thêm cá hấp và canh rong biển. Sau khi ăn cơm tối xong hai người bắt đầu dọn dẹp đồ đạc mới mua bỏ vào trong tủ, sắp xếp lại nhà mới.
Lúc Tăng Lý bước vào bếp Phí Lập cũng vào theo, đứng bên cạnh giúp một tay, rửa bát cùng Tăng Lý, trong miệng còn ngâm nga lời bài hát có giai điệu nhẹ nhàng chẳng biết của bài nào.
Tiếng nước rào rào.
"Anh đang hát gì vậy?" Tăng Lý không nhịn được nữa hỏi.
"Yêu em." Phí Lập trả lời.
Tăng Lý bị lời tỏ tình bất thình lình của hắn làm cho ngơ ngác, dừng tay nhìn hắn, "Hở...??"
Phí Lập không kìm được bật cười, hắn dùng bàn tay dính đầy bọt xà phòng véo lên gương mặt nhỏ gần đầy đã có nhiều thịt hơn của Tăng Lý, cười nói: "Ha ha em ngốc quá, bài "Yêu em" của Trần Phương Ngữ ấy, em nghe bao giờ chưa?"
"... Hình như, rồi." Tăng Lý ngại ngùng, vừa nãy cậu cứ nghĩ Phí Lập tỏ tình cơ.
wtp Mật Kết
Phí Lập bất ngờ hát lên: "Cứ như vậy yêu em yêu em yêu em, lúc nào cũng muốn ở bên em..."
"Anh thích em, yêu mùi hương trên áo khoác em, cả vòng tay ấm áp của em..."
Trước đó hắn toàn ngâm nga không thành lời, bỗng nhiên hát lên Tăng Lý liền nhớ ra, nói: "À, em nghe rồi!"
Phí Lập bỏ hai tay xuống bồn rửa bát tiếp tục rửa đĩa, cong cong đôi mắt hỏi cậu. "Nghe rồi à, thế hát cùng nhau đi?"
Tăng Lý: "Không... không cần đâu."
Phí Lập nghiêng người sang chỗ cậu, mày dày mày dạn chu môi đòi hôn, nhắm hai mắt lại hát: "Anh muốn cài cúc áo của chúng ta lại với nhau, vậy thì sẽ không phải rời xa nữa... tình yêu đẹp đẽ, anh muốn bên cạnh em như thế này...."
Hắn mở hai mắt ra, nhìn đôi mắt màu nâu của Tăng Lý ở khoảng cách gần. trong mắt chứa đầy ý cười, và cả sự trân thành vô hạn.
"Vì em... muốn biến thành không khí của em."
Hai má Tăng Lý nóng bừng, Phí Lập cũng hơi ngại, xoa xoa mũi tiếp tục rửa bát, miệng vẫn ngâm nga hát: "Cứ như vậy yêu em yêu em yêu em..."
Môi Tăng Lý khẽ mấp máy, cũng hát theo, giọng hai người hòa vào với nhau, lâu dài mà hạnh phúc.
"Lúc nào cũng muốn bên cạnh em..."
wtp Mật Kết
Bảy giờ tối, mặt trời xuống núi, màn đêm kéo đến. Không biết là nhà nào hôm nay tổ chức tiệc, một quả pháo hoa nở rộ trên bầu trời đêm, Phí Lập vui sướng kéo Tăng Lý ra xem, màu sắc rực rỡ ánh lên đôi mắt hai chàng thiếu niên.
Cửa sổ rất nhỏ, hai cậu trai đứng đó rõ ràng rất chật, ngay cả trái tim cũng đang chật trội, hạnh phúc sắp tràn cả ra ngoài.
"Sau này bọn mình kết hôn cũng bắn nhiều pháo hoa thế này đi. Đẹp, ăn mừng." Phí Lập bỗng nói, vẻ mặt mê mẩn.
Tăng Lý nhìn hắn rồi cong môi, trong mắt chan chứa ý cười, "Nhưng phá hoại môi trường... thôi đừng."
Phí Lập lườm cậu một cái, "Em lại làm anh cụt hứng."
Tăng Lý cười. Phí Lập nghiêng đầu sang tiếp xúc da thịt với cậu, vừa ấm áp vừa yên tâm, hắn thở ra một hơi, thành thật nói.
"Anh hy vọng em lớn thật nhanh, lại hy vọng em lớn chậm một chút, ầy."
Tăng Lý vui vẻ, cong cong đôi mắt mặc cho Phí Lập dựa vào vai cậu làm nũng, "Anh lớn hơn em có một tuổi."
"Vậy cũng là lớn hơn." Phí Lập thở dài, "Ầy."
Tăng Lý buồn cười nghiêng đầu cọ cọ hắn, không nói gì nhưng lại hiểu ý của Phí Lập.
- -Hy vọng em lớn thật nhanh, thế thì cũng ta có thể cùng nhau làm rất nhiều chuyện đẹp đẽ. Lại hy vọng em lớn chậm một chút, thì em sẽ còn dựa vào anh, cần anh.
Ầy.
Phiền muộn của thanh xuân.
"Mai ăn gì?" Phí Lập hỏi.
"Ờm... anh muốn ăn gì?" Tăng Lý nói.
Phí Lập nghĩ một lúc nói: "Sủi cảo."
"Thể thì chút nữa hai đứa mình gói sủi cảo đi?"
wtp Mật Kết
"Ừ. Gói không thì không thú vị, mở phim xem đi. Em muốn xem gì? Titanic? Chuyện tình sau núi? Phim Mỹ phim Anh phim Nhật phim Trung Quốc?"
"Cái nào cũng được..."
Cái nào cũng được, chỉ cần cùng anh.
Làm gì cũng được.
"Vậy thám tử lừng danh Conan!"
"Á, tập này em xem rồi."
"...Hóa ra em là fan trung thành của Conan à?"
07/01/2024