Toà nhà văn phòng có hai tầng chuyên dùng để phục vụ ăn uống, cứ tới giờ giải lao tan tầm là hai tầng này sẽ chật cứng người.
Bộ Thiển ăn qua loa cho xong bữa trưa, cô đã hẹn uống trà chiều với luật sư, lát nữa là phải qua đó ngay. Trà chiều là thứ vừa tinh tế nhã nhặn nhưng không lấp đầy bụng được.
Ban đầu cô định hẹn vào bữa trưa, nhưng buổi trưa luật sư phải ăn cơm cùng vợ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chốc lát sau.
Bộ Thiển tới tiệm trà chiều theo thời gian đã định. Cô vừa ngồi xuống đã thấy một người đàn ông mặc vest đi về phía cô: "Luật sư Tống, ở bên này."
Luật sư Tống đã tới tuổi trung niên nhưng không hề phát tướng, anh ấy khoác túi máy tính, rảo bước tới: "Chào cô, cô Bộ."
Sau khi hai người ngồi xuống, luật sư Tống còn cười hỏi: "Cô Bộ, trước kia chúng ta chưa từng gặp nhau, sao cô lại nhận ra tôi?"
"Thì hình đại diện wechat của anh đó."
Bộ Thiển đưa menu cho luật sư Tống, vừa bảo anh gọi đồ vừa cười khúc khích nói: "Anh đặt ảnh mình làm hình đại diện, còn mặc cả vest nữa, tất nhiên tôi nhìn một cái là nhận ra ngay rồi."
Luật sư Tống mỉm cười theo, giải thích: "Đây là yêu cầu của bên văn phòng luật sư. Nói làm như vậy chuyên nghiệp hơn, cũng sẽ trở nên nổi bật hơn trong danh sách bạn bè trên wechat, có thể thu hút những khách hàng tiềm năng."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Văn phòng luật sư của luật sư Tống do anh ấy và bạn chung tay gây dựng, nên yêu cầu này rất có thể do anh ấy hoặc người bạn kia đưa ra. Nhưng bất kể là ai đi chăng nữa, anh ấy có thể đi đầu thay hình đại diện thì cũng coi như là một người có tính chấp hành rất tốt.
Bộ Thiển thấy luật sư Tống chỉ gọi một ly trà hoa cúc, bèn gọi thêm vài món bánh ngọt.
Sau khi chào hỏi, bọn họ bắt tay vào chủ đề chính.
Luật sư Tống mở máy tính, cho Bộ Thiển xem giấy uỷ quyền đã soạn sẵn: "Cô Bộ, cô có thể đọc giấy uỷ quyền tôi đã soạn sẵn ở đây, nếu không có vấn đề gì thì buổi chiều là có thể in ra rồi."
"Được."
Bộ Thiển cẩn thận đọc giấy uỷ quyền hồi lâu, nhưng mà cô cũng không biết luật sư Tống viết có ổn không.
Dù sao thì đây cũng là luật sư Bộ Thời giới thiệu cho cô, trình độ chuyên môn chắc chắn không kém. Sau khi đọc vài phút, cô nghiêm túc gật đầu: "Không có vấn đề gì hết."
Giấy uỷ quyền đã gửi, những trình tự bên phía toà án đương nhiên cũng sẽ không bỏ sót.
Bộ Thiển tự mình tới gặp luật sư Tống, trước hết là để làm quen đôi chút, ít nhất thì cũng phải biết mặt mũi nhau ra sao, sau đó là để chuốt lại sự việc từ đầu tới cuối, đồng thời xác nhận lại một lượt.
"Cô Bộ, vụ kiện của cô rất dễ thắng."
Luật sư Tống an ủi cô lần nữa: "Chúng ta có chứng cứ thuyết phục, sau khi đệ trình lên toà án là có thể chờ phán quyết luôn rồi."
Độ khó của vụ kiện này cùng lắm chỉ một sao thôi.
Trước đây, khi luật sư Tống gặp phải những vụ như này thì sẽ bàn giao luôn cho thực tập sinh của văn phòng luật. Nhưng lần này đối tượng là cô tiểu thư của nhà họ Bộ, Bộ Thời còn dặn kĩ luật sư Tống phải dốc hết sức mình.
Bởi vậy, luật sư Tống đối xử càng nghiêm túc hơn với Bộ Thiển.
Thời gian dần trôi.
Bộ Thiển nhấp một ngụm trà hoa, nhìn chiếc cốc đã trống không của luật sư Tống, hỏi: "Luật sư Tống, anh có cần gọi thêm một cốc nữa không?"
"Không cần đâu."
Sau khi bàn xong chuyện chính, luật sư Tống nhìn giờ: "Cô Bộ, đã tới giờ vào làm ca chiều của cô rồi, cô cứ đi làm trước, có vấn đề thì chúng ta bàn sau."
Bộ Thiển gật đầu.
Không thể không nói rằng làm việc với một người chu đáo và xử lý tốt mọi chuyện như luật sư Tống rất thoải mái.
Hai người cùng đứng dậy, Bộ Thiển tới quầy thu ngân thanh toán rồi cùng luật sư Tống đi ra ngoài. Lúc ra tới cửa thì có một người suýt nữa va vào họ.
May mà luật sư Tống kéo cánh tay của Bộ Thiển một cái, tránh được cảnh hai bên va vào nhau.
"Tôi xin lỗi, vừa rồi lúc đi đường tôi có hơi vội vàng."
Người kia cầm túi đựng máy ảnh, lên tiếng xin lỗi Bộ Thiển. Hai người vừa chạm mắt thì đối phương sửng sốt: "Bộ Thiển?"
Bộ Thiện cũng nhận ra người đó: "Thầy Lý."
Người cầm túi đựng máy ảnh chính là thầy Lý Nguyên - người mà tổng biên tập giục cô xin lỗi trên wechat. Lý Nguyên nhìn cô, rồi nhìn luật sư Tống cạnh cô, ánh mắt loé lên vẻ đã hiểu. Trước cửa quán không phải nơi tiện nói chuyện, Lý Nguyên di chuyển vị trí, trò chuyện vài câu với Bộ Thiển.
Luật sư Tống thấy họ có chuyện muốn nói thì rời đi trước.
Nơi mát mẻ nào đó gần cửa.
Lý Nguyên nhìn vẻ mặt của Bộ Thiển, nói với vẻ an ủi: "Chuyện gần đây tôi cũng đã nghe nói rồi, cô đừng quá có áp lực tâm lý. Tôi đã đọc những báo cáo cô viết trước kia, và cả những video mà cô từng quay. Cô rất có hiểu biết, cũng rất có năng lực."
Lời khen của Lý Nguyên không khiến sắc mặt Bộ Thiển thay đổi chút nào.
Cô chỉ lễ phép nói cảm ơn, rồi đáp lời một cách vừa khiêm tốn vừa giữ khoảng cách: "Tôi vẫn còn rất nhiều thiếu sót, sau này tôi sẽ tiếp tục cố gắng."
Lý Nguyên cười: "Tôi thật sự rất tán thưởng cô, cô nói chuyện với tôi không cần phải gò bó như vậy đâu."
Lý Nguyên khoảng hơn ba mươi tuổi, anh nói thẳng: "Cô rất hợp mắt duyên của tôi, chúng ta có thể làm bạn."
Bộ Thiển không tỏ thái độ gì.
Nhưng Lý Nguyên có vẻ rất chân thành trong việc kết bạn, anh ấy chủ động nhắc nhở cô: "Tổng biên tập của các cô ưa sĩ diện, nếu cô muốn ở lại toà soạn tạp chí thì vẫn phải có thái độ tốt trước mặt tổng biên tập của các cô mới được. Về chuyện này, nếu có thể làm rõ thì làm rõ, nhưng đừng làm ầm ĩ lên quá, còn nếu không làm rõ nổi thì cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tiếp tục làm việc như bình thường là được."
"Cứ nghĩ kĩ về những gì tôi nói, đừng quá cố chấp. Nếu không, người chịu thiệt là cô đó."
Lý Nguyên nói câu cuối cùng một cách rất chân thành.
Bộ Thiển không định nhận ý tốt này.
"Thầy Lý, chuyện của tôi, tôi sẽ tự giải quyết." Giọng Bộ Thiển không nặng cũng không nhẹ, cô cúi đầu nhìn đồng hồ: "Tôi phải vào làm rồi, nói chuyện sau nhé."
Tạm biệt Lý Nguyên, Bộ Thiển quay lại toà soạn tạp chí.
Nếu những chuyện tồi tệ này chưa xảy ra, có lẽ Bộ Thiển sẽ rất có hứng thú trò chuyện với Lý Nguyên. Lý Nguyên là người làm phim tài liệu, còn cô cũng muốn phát sóng những thước phim tài liệu thuộc về riêng mình.
Nhưng bây giờ, Bộ Thiển không muốn tỏ thái độ tốt với bất cứ ai hy vọng cô im hơi lặng tiếng.
Trở lại toà soạn tạp chí.
Bộ Thiển gửi tin nhắn cho Sở Yếm như thường lệ rồi bật máy tính lên, bắt đầu làm việc. Công việc cô chịu trách nhiệm vẫn chưa hoàn thành, cô là người rất cầu toàn nên đương nhiên muốn hoàn thành công việc một cách tốt nhất.
Trên wechat.
Sở Yếm vừa hay đang đọc tin nhắn, thấy tin nhắn mới xuất hiện, giống hệt trước kia, mấy tin nhắn liên tiếp hiện lên.
Thiển Thiển nằm ườn: [Mèo con vươn vai.jpg/]
Thiển Thiển nằm ườn: Em phải vào làm rồi, có phải anh cũng bắt đầu làm việc không?
Thiển Thiển nằm ườn: Cơm trong tiệm cơm chẳng ngon gì hết, em gầy đi mất thôi.
Mấy tin nhắn này đều là những chuyện nhỏ vặt vãnh, Sở Yếm đọc hồi lâu mới đặt điện thoại xuống.
Trợ lý Lý ngồi cạnh quan sát vẻ mặt của anh, thấy tâm trạng anh tốt, lập tức nhân cơ hội gửi văn bản có thể ảnh hưởng tới tâm trạng của anh qua.
"Cậu cả Sở không biết lấy được tiền ở đâu mà đang thu mua cổ phần riêng lẻ bên ngoài. Ngoài ra, nhà máy do anh ta quản lý lại có biến nữa, anh ta đang định đổ hết trách nhiệm lên đầu chúng ta."
Trợ lý Lý chỉ tổng hợp những chuyện cậu cả Sở tác oai tác quái gần đây thôi mà đã đủ để báo cáo ít nhất nửa tiếng đồng hồ rồi.
Đôi khi anh ấy cũng khá là khâm phục cậu ấm này, vừa xấu tính vừa vô dụng, làm cái gì thì hỏng cái đó. Vật vã bao nhiêu năm qua mà chưa thành công lần nào, nếu là người khác thì hẳn nên dừng tay rồi, thế mà anh ta vẫn chưa chịu dừng lại.
Sở Yếm nghe xong, nói với vẻ dửng dưng: "Tôi biết rồi."
Mớ hỗn độn mà Sở Kiên gây ra đã có ông cụ dọn dẹp cho anh ta. Nhưng mấy chuyện anh ta chọc phải Sở Yếm thì ông cụ không chống lưng nổi cho anh ta!
Trợ lý Lý báo cáo xong chuyện rắc rối này, thấy tâm trạng sếp không thay đổi quá nhiều, cũng không phản cảm tới mức cơ thể có phản ứng bài xích như trước kia thì thở phào nhẹ nhõm.
Phía bên này.
Bộ Thiển cuối cùng cũng bị tổng biên tập tóm được, tổng biên tập mải miết tìm cô tới mức chưa kịp ăn trưa luôn!
"Bộ Thiển!"
Tổng biên tập chưa ăn trưa, đầy một bụng lửa giận. Ông ta vốn là người có phong cách làm việc rất cổ hủ, coi trọng nhất là việc người khác có tôn trọng ông ta không. Mà Bộ Thiển không trả lời tin nhắn, tới giờ nghỉ trưa là ra ngoài luôn, điều này khiến tổng biên tập cảm thấy cô đang giận cá chém thớt với ông ta.
Mà giận cá chém thớt là hành động cực kỳ bất lịch sự!