Lại dỗ em một chút đi !

Bộ Thiển nghi ngờ mình bị ảo giác, cô không tin nghe đi nghe lại hai lần.
 
"Quay đầu lại, nhìn tôi này."
 
Chỉ có mấy chữ cực kì đơn giản, nhưng khi lọt vào trong tai của Bộ Thiển lại khiến cô ngây ngẩn cả người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cơ thể cô cứng đờ, phản ứng đầu tiên chính là chột dạ. Dẫu sao cũng mới vừa nói dối xong mà đã bị bắt quả tang rồi, điều này có hơi kích thích…
 
Ở phía sau cách đó không xa.
 
Vu Liệu cũng nhìn thấy Bộ Thiển, anh ấy thấy Sở Yếm gửi tin nhắn thì hơi kinh hãi: "Sở Yếm, cậu gọi cô ấy làm gì vậy? Chúng ta chỉ mới không gặp nhau có vài ngày, chẳng lẽ là cậu đang nhen nhóm ý định nối lại tình xưa với cô ấy hả?"
 
Lúc trước, khi anh và anh ấy xảy ra mâu thuẫn, chính bản thân anh ấy đã chủ động hàn gắn mối quan hệ gần nửa năm trời thì Sở Yếm mới bằng lòng phản ứng lại với anh ấy.
 
Vậy mà Bộ Thiển mới xuất hiện lại chưa bao lâu mà Sở Yếm đã mềm lòng thành thế này rồi.
 
Sở Yếm cũng không hề thừa nhận rằng anh mềm lòng với Bộ Thiển, anh vẫn mạnh miệng: "Lúc nãy cô ấy nói với tôi rằng cô ấy ở nhà."
 
"Cho nên cậu muốn vạch trần cô ấy, hù dọa cô ấy sao? Chậc, tôi nhớ rằng cậu cũng không phải là kiểu người có sở thích ác ôn như vậy mà."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vu Liệu biết là anh đang mạnh miệng nên cố ý kích anh: "Tôi nói này, không lẽ cậu chính là người sẽ cúi đầu vì tình yêu ư? Chúng ta quen biết nhau lâu như vậy rồi, cậu cứ nói thật với tôi đi, tôi hứa sẽ không cười cậu đâu."
 
Sở Yếm không để ý đến ánh mắt đang cười của anh ấy, giọng điệu kiên quyết: "Tôi sẽ không cúi đầu."
 
Vu Liệu vỗ tay: "Tổng giám đốc Sở cứng rắn lắm!"
 
Khi hai người nói chuyện, Bộ Thiển ở phía trước đang cầm túi của mình định lén trốn đi. Còn chưa kịp rời khỏi ghế sô pha thì Wechat lại xuất hiện một tin nhắn mới.
 
"Tôi ở phía sau em."
 
Bộ Thiển: ". . ."
 
Bộ Thiển thất bại trong việc chuồn êm nên đành phải ngồi trở lại. Cô hít vào một hơi thật sâu để ổn định cảm xúc rồi quyết định dũng cảm đối mặt.
 
Phía sau.
 
Vu Liệu nhìn thấy Bộ Thiển quay đầu đi về phía này. Anh ấy biết ý vỗ bả vai của Sở Yếm, không làm người ta phải ghét: "Tôi sẽ không quấy rầy cậu bồi dưỡng tình cảm với bạn gái cũ đâu. Tôi đi xem thử xem có cô gái độc thân xinh đẹp nào hay không đây."
 
Trước khi Bộ Thiển đi tới thì Vu Liệu đã đi rất xa rồi.
 
Tiếng nhạc trong quán bar rất ồn, ánh sáng cũng chói mắt.
 
Bộ Thiển đứng trước mặt Sở Yếm, khi hai người bốn mắt nhìn nhau thì mọi tiếng ồn ào đều như bay đi xa trong chớp mắt.
 
"Sở, Sở Yếm."
 
"Ừm."
 
Bộ Thiển gọi xong rồi thì vươn tay túm lấy góc áo của anh theo bản năng, giọng nói dịu dàng ngọt ngào: "Trùng hợp thật đấy. Em đi ngang qua chỗ này mà còn có thể gặp ——"
 
Còn chưa nói hết câu thì giọng nói dịu dàng của Bộ Thiển đột nhiên dừng lại. Cô nghi ngờ: "Sao em lại gặp anh trong này, anh tới đây làm gì đấy?"

 
Quán bar chính là nơi mà hầu hết những người đàn ông độc thân đều thích tới đây để tán gái.
 
Mà bây giờ cô vẫn chưa theo đuổi Sở Yếm cho nên vẫn là người độc thân.
 
Cô đi theo anh hai tới quán bar, không tán tỉnh cũng không uống rượu, chỉ đến xem sự náo nhiệt rồi lại quay về nhà. Vậy còn Sở Yếm thì sao, anh đến quán bar để làm gì chứ?
 
Bộ Thiển bắt được ý chính trong nháy mắt, biểu cảm trên gương mặt nhỏ nhắn bắt đầu trở nên khác thường.
 
"Anh hay đến quán bar lắm đấy à?"
 
"Anh tới đây để làm gì?"
 
"Có tán tỉnh cô gái nào không đấy?"
 
Bộ Thiển hỏi liên tiếp ba câu, càng hỏi càng sắc bén. Tay nắm lấy góc áo của Sở Yếm bất giác siết chặt khiến cho góc áo đặt may đắt đỏ của Sở Yếm xuất hiện nhiều nếp nhăn.
 
Sở Yếm: ". . ."
 
Sở Yếm còn chưa kịp phản ứng lại.
 
Không phải vừa nãy anh vẫn còn đang trên cơ sao? Đồ gian dối này nói dối bị bắt quả tang, nhìn kiểu gì cũng thấy là phải là người chột dạ. Sao đảo mắt một cái là đồ gian dối này đã khống chế được tình hình rồi?
 
Bộ Thiển vẫn còn đang truy tìm câu trả lời.
 
Lý trí nói với Bộ Thiển rằng, mặc dù cô và Sở Yếm đã chia tay nhưng anh cũng không thể xằng bậy với người con gái khác. Nhưng mà cũng đã hai năm rồi ——
 
Ngộ nhỡ xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi sao.
 
Có lẽ bầu không khí trong quán bar ảnh hưởng quá nhiều đến cảm xúc của mọi người, Bộ Thiển không kiềm chế được mà suy nghĩ lung tung, cô suy nghĩ một hồi rồi đôi mắt bắt đầu đỏ ửng lên.
 
Sở Yếm nhìn thấy đôi mắt của cô thì đầu kêu ong ong.
 
"Gần đây Vu Liệu bị một bệnh nhân tính cách cực đoan quấy rối, tâm trạng rất kém. Chỗ này gần bệnh viện nên anh ấy gọi tôi đến đây ngồi với anh ấy một lát."
 
"Tôi không hay đến quán bar thường xuyên."
 
"Cũng không có nói chuyện với các cô gái ở đây."
 
Sở Yếm trả lời hết tất cả câu hỏi mà Bộ Thiển vừa mới hỏi.
 
Cô nghe thấy câu trả lời thì đôi mắt cũng không còn đỏ ửng nữa.
 
Đã giải quyết được mâu thuẫn nên bầu không khí giữa hai người cũng dịu xuống. Đứng đây nói chuyện hơi kì lạ nên Bộ Thiển suy nghĩ một hồi, cũng lười đi ra ngoài tìm chỗ ăn cơm .
 
Cô chỉ vào hàng ghế dài bên cạnh, nói: "Chúng ta ăn cơm ở đây đi."
 
Người ta nói quán bar là nơi dễ xảy ra mập mờ nhất, cô và Sở Yếm cũng nên xảy ra một chút gì đó mập mờ.
 
Trên ghế có để tờ menu, ngoài rượu ra thì ở đây còn có một số món ăn nhẹ đặc biệt, ở nơi đây hoàn toàn có thể thỏa mãn ăn nhậu chơi bời. Hơn nữa, mặc dù môi trường xung quanh ầm ĩ nhưng không hề chen chúc, nhìn vệ sinh có vẻ cũng rất sạch sẽ.
 
Bộ Thiển gọi nhân viên phục vụ, gọi đồ ăn và đồ uống.
 

Sở Yếm ngồi ở bên cạnh cô, sau khi thấy cô gọi hai ly rượu thì nhíu mày: "Em còn muốn uống rượu?"
 
Bộ Thiển không thèm quan tâm: "Em uống rượu trái cây mà, lúc nãy em có uống một chút. Bộ Thời cũng nói rằng rượu trái cây không có cồn nên em có thể uống được."
 
Cô nghĩ rằng tất cả rượu trái cây ở đây đều không có cồn, nhưng mà cô không hề biết rằng chỉ có loại rượu trái cây cô gọi là không có cồn.
 
Các loại rượu trái cây còn lại khác đều có cồn cả.
 
Sở Yếm nghe thấy hai chữ Bộ Thời, lại nhớ tới ông chủ quán bar mà lúc nãy Vu Liệu đã nhắc tới, ngay lập tức hiểu được lý do Bộ Thiển tới đây.
 
Cô đi theo Bộ Thời đến đây.
 
Không đợi Sở Yếm nghĩ nhiều, đồ ăn cũng đã được mang lên. Phải nói rằng việc gọi đồ ăn ở đây có hơi khác biệt so với đám người chỉ muốn uống rượu vui vẻ.
 
Hai người còn chưa bắt đầu ăn thì đã có người bước tới, mỉm cười hỏi: "Anh chàng đẹp trai, không phiền nếu chúng tôi ngồi cùng đây chứ?"
 
"Phiền."
 
Sở Yếm nói một cách lạnh lùng, khiến khuôn mặt của một số nam nữ thanh niên đi tới đều cứng đờ.
 
Việc ngồi ghép bàn trong bar hoặc đi đến bắt chuyện là chuyện bình thường, nhưng sự từ chối thiếu tế nhị và lạnh lùng như vậy vẫn khiến một số người trẻ cảm thấy hơi mất mặt.
 
"Chúng tôi không phải muốn ngồi ghép bàn, chỉ muốn kết bạn mà thôi. Hai người cũng tới quán bar chơi, chẳng lẽ là không muốn kết bạn sao?"
 
Bộ Thiển cúi đầu ăn một miếng thịt viên nhỏ, không để ý đến những người trước mặt.
 
Sở Yếm liếc mắt nhìn cô một cái, thấy cô vẫn tập trung ăn uống, không muốn nói chuyện. Vì thế nên giọng điệu từ chối của anh trở nên lạnh lùng hơn: "Chúng tôi không muốn kết bạn."
 
Mấy người đó nhìn sắc mặt của Sở Yếm, nhiều người sợ hãi không dám bắt chuyện nữa.
 
Sở Yếm liếc nhìn mọi người với gương mặt không chút biểu cảm, khí thế rất đáng sợ, mọi người liếc nhìn lẫn nhau rồi lựa chọn rời đi.
 
Người đến bắt chuyện cứ nối tiếp bước đến.
 
Sau khi Bộ Thiển ăn no thì lại uống rượu hoa quả. Vị của rượu hoa quả rất ngon, chua chua ngọt ngọt, hình như còn có một chút cồn trong đó nữa.
 
Nhưng mà cô cảm thấy độ cồn rất nhẹ, có thể bỏ qua được!
 
Sở Yếm chắn hoa đào, chắn đến mức mặt biến đen. Trong số hoa đào bị anh chặn lại thì hoa đào của Bộ Thiển là nhiều nhất.
 
Sau khi Bộ Thiển ăn uống no say thì tựa vào sofa giống như một chú mèo con lười biếng đang thỏa mãn vậy. Cô nhìn thấy động tĩnh bên chỗ Sở Yếm, khẽ nheo mắt cười.
 
"Sở Yếm, em rất hấp dẫn đúng không?"
 
Bộ Thiển đá vào bắp chân anh, hỏi: "Mấy người vừa nãy đến nói chuyện để xin số của em ấy, có mấy người là soái ca đấy, sao anh từ chốt cả soái ca thế?"
 
Sở Yếm mím môi, một hồi lâu sau mới nhẹ giọng nói: "Không thấy có soái ca nào cả."
 
Bộ Thiển bị anh chọc cười.


 
Cô xích lại gần, cho đến khi không còn khoảng cách an toàn giữa cô và Sở Yếm nữa, trong giọng nói còn kèm theo tiếng cười xấu xa: "Bọn họ đều không phải soái ca, vậy anh nói xem, thế nào mới là soái ca nhỉ?"
 
Sở Yếm đanh mặt lại không nói gì.
 
Ánh mắt của Bộ Thiển quan sát gương mặt của anh một chút, cuối cùng mới giật mình nói: "Phải giống như anh mới được gọi là soái ca sao? Vậy thì tiêu chuẩn hơi cao đó."
 
Bộ Thiển là một người cuồng sắc đẹp, thật ra, lúc trước hai người đến với nhau là cũng vì cô mê mệt gương mặt của Sở Yếm.
 
Sở Yếm rất ít nói, lúc trước khi ở cùng với Bộ Thiển thì nói nhiều hơn một chút.
 
Bây giờ, sau khi hai người chia tay thì anh lại trở về tính cách kiệm lời như trước.
 
Bộ Thiển biết anh không thích nói chuyện nên cố tình chọc ghẹo anh.
 
"Sở Yếm, em chỉ hẹn hò với người đẹp trai thôi."
 
"Bây giờ, ngoài anh ra cũng chẳng có ai đẹp trai cả. Nếu như anh không ở bên em thì chẳng phải em sẽ cô đơn suốt đời sao."
 
Lời nói của Bộ Thiển khiến Sở Yếm không thể theo kịp.
 
Hai người ngồi trên chiếc ghế sofa nhỏ, Bộ Thiển nói năm sáu câu thì Sở Yếm mới miễn cưỡng trả lời được một hai câu.
 
Nhưng hai người bọn họ cũng không thấy nhàm chán.
 
Không khí ở ghế sô pha không được thoáng cho lắm, Bộ Thiển ngồi một hồi thì cảm thấy hai má hơi nóng.
 
Cô nâng tay vỗ vỗ mặt, muốn hạ nhiệt độ xuống.
 
Nhưng mà tay cô cũng nóng.
 
Hết cách rồi nên Bộ Thiển chỉ có thể áp mặt vào lòng bàn tay của Sở Yếm.
 
Bàn tay của Sở Yếm mát lạnh, áp mặt vào đó rất thoải mái.
 
Sở Yếm quan sát sắc mặt của cô, cảm thấy sắc mặt của cô ửng đỏ lạ thường, đây không phải là màu đỏ do nóng bức.
 
"Bộ Thiển, em say rồi à?"
 
"Đâu có, em chỉ uống một ly rượu hoa quả." Bộ Thiển áp hẳn mặt vào, đôi mắt cũng dần khép lại: "Nhưng mà không khí ở đây ngột ngạt quá, có lẽ em thiếu oxy rồi."
 
"Sở Yếm, em đau đầu."
 
Bộ Thiển vừa dứt lời thì cả người ngã xuống một cách yếu ớt.
 
Sở Yếm đỡ lấy cô, tay còn lại lấy ly rượu mà cô vừa mới uống.
 
Đáy ly rượu vẫn còn tỏa ra mùi rượu, đây là rượu trái cây có cồn.

 
Sở Yếm lại đi xem menu, sau khi nhìn thấy rượu hoa quả trên đó, anh mới muộn màng nhớ ra ——
 
Vu Liệu từng nói với anh rằng có một số loại rượu hoa quả trong quán bar trông thì có vẻ bình thường nhưng thực tế chúng có tác dụng rất chậm, nhưng lại không thua kém gì rượu mạnh.
 
Anh nhìn chén rượu đã thấy đáy, lại nhìn Bộ Thiển đang nâng cốc uống hết ly rượu trước mặt, đáy mắt thoảng qua một chút phiền muộn.
 
"Bộ Thiển."
 
Sở Yếm cúi đầu nhìn cô gái đang nghiêng người hỏi, hỏi: “Choáng váng lắm hả?"
 
Bộ Thiển không thèm mở mắt nhưng vẫn thật thà gật đầu.

 
Cô vươn tay ôm lấy cổ Sở Yếm, nói một cách xin xỏ: "Em muốn ra ngoài hóng gió, trong đây ngột ngạt quá."
 
Say rượu vốn không được thoải mái, việc ở trong một không gian nhỏ bí bách như vậy sẽ càng khó chịu hơn.
 
Sở Yếm đưa mắt tìm kiếm xung quanh, nhưng anh không tìm thấy Bộ Thời.
 
Bộ Thiển vừa nhắm mắt vừa than thở: "Nếu như không hóng gió thì em sẽ nôn ra mất."
 
Sở Yếm: "..."
 
Sở Yếm không hề chần chờ nữa, lập tức bế cô lên.
 
Hai người vừa mới đi, Sở Thân ở phía sau đang uống rượu trong quán bar nheo mắt lại.
 
Thú vị đấy.

 
Tầm quan trọng của Bộ Thiển đối với Sở Yếm thực sự nằm ngoài dự đoán của anh ta.
 
Không dễ gì nắm được điểm yếu của người máu lạnh như Sở Yếm đâu.
 
Bộ Thiển này quả thật là một bia ngắm sống.
 
Sở Thân quay lại cảnh bọn họ vừa rời đi.
 
Không bao lâu sau.
 
Bộ Thời nhận được một đoạn video nặc danh gửi cho anh ấy, trong video là cảnh Bộ Thiển bị người ta ôm đi.
 
Ngoài video ra thì còn đi kèm một tiêu đề nóng sốt nữa.
 
"Sở Yếm chuốc say Bộ Thiển rồi đưa Bộ Thiển đi."
 
Mọi người đều biết, Bộ Thiển công khai bảo vệ Sở Yếm nhưng mà phản ứng của Sở Yếm cũng không có gì đặc biệt.
 
Sở Thân biết rằng Sở Yếm đã cảnh báo trước mặt nhà họ Sở rằng không được đụng đến Bộ Thiển.
 
Nhưng nhà họ Bộ và những người khác lại không biết đến lời cảnh cáo này của anh.
 
Nếu như có thể khiến cho người nhà họ Bộ ghét Sở Yếm, cho dù Bộ Thiển có bảo vệ Sở Yếm thì chắc chắn người nhà họ Bộ sẽ ngăn cản lại.
 
Trong lòng anh ta cảm thấy sung sướng khi hai người họ không thể đến được với nhau.
 
Sở Thân gửi video xong thì quay về chỗ ngồi. Anh ta ra tay rất hào phóng nên rất dễ dàng tán tỉnh được các cô gái ở chỗ này.
 
Nhưng mà anh ta không thích kiểu con gái chủ động như vậy, anh ta thích có tính khiêu chiến, thích cô gái không thích anh ta cơ. Ví dụ như Bộ Thiển, người đã từng cho anh ta vỡ đầu, cô khiến anh ta cảm thấy cực kỳ chán ghét, nhưng lại cũng cực kỳ có cuốn hút.
 
Bên ngoài.
 
Sở Yếm đặt Bộ Thiển lên ghế phụ, định đưa cô về nhà.
 
Bộ Thiển không vui.
 
Gò má của cô đỏ bừng, lại dựa vào người Sở Yếm, nói một cách hùng hồn đầy lý lẽ: "Em cũng đã uống rượu rồi, sau khi say có thể làm bậy một chút được không?"
 
Ví dụ như là ngủ bừa ấy.


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận