Lại dỗ em một chút đi !

Khu vực do tổ chương trình chỉ định đã được sắp xếp từ trước, sau khi họ vào thì gặp đội của Lý Nguyên.
 
Tạ Thanh Quân đứng sau lưng Lý Nguyên, sắc mặt không được tốt lắm, không biết có phải bị anh ấy làm khó không. Cô ta thì thầm gì đó với Lý Nguyên, anh ấy nhẹ nhàng nói bâng quơ hai câu, lập tức không để cô ta nói nữa.
 
Bộ Thiển chào hỏi bọn họ, tiếp tục tập trung tìm kiếm gấu trúc đỏ.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Dựa theo tập tính sinh sống của gấu trúc đỏ, cô đến những nơi nó thích thì rất dễ tìm. Trong lúc tìm kiếm, Bộ Thiển thỉnh thoảng sẽ nói bản thân tìm như thế nào.
 
Tùng Tăng nghe rất tập trung.
 
Buổi sáng trôi qua rất nhanh, Bộ Thiển mải mê làm nhiệm vụ, chụp ảnh gấu trúc đỏ, thảo luận một số vấn đề liên quan với Quý Cương. Cô hoàn toàn không chú ý đến hiện trường đã có thêm người.
 
Đạo diễn nhìn Sở Yếm.
 
Anh ta biết thân phận của Sở Yếm nhưng lại không biết anh đến vì ai.
 
Thành viên tham gia chương trình có tổng cộng hai cô gái, một người bình thường là Bộ Thiển, còn một người là ngôi sao lớn Tạ Thanh Quân. Trong hai người này, chắc chắn Bộ Thiển đẹp hơn Tạ Thanh Quân rất nhiều nhưng danh tiếng của cô lại kém xa Tạ Thanh Quân.
 
Nói như vậy, một người có địa vị như Sở Yếm... có thể có liên quan đến ngôi sao nữ nhiều hơn.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đạo diễn còn đang hốt hoảng với gương mặt của Sở Yếm và thân phận của anh nhưng cũng không biết nhiều, càng không biết anh nổi tiếng là không gần phụ nữ.
 
Nghĩ lại chuyện vừa rồi giữa Tạ Thanh Quân và Bộ Thiển, đạo diễn lại căng thẳng, bắt đầu lo lắng cho cô.
 
Nếu Tạ Thanh Quân mách lẻo để Sở Yếm tạo áp lực cho anh ta, bắt nạt Bộ Thiển... Vậy phải làm sao đây?
 
Trong đầu đạo diễn đã hiện lên vài vở kịch.
 
Anh ta nhìn thời gian, đến giờ rồi, nên hoàn thành sớm một chút: “Thời gian buổi sáng đã hết, hiện giờ chúng ta nên đi xem xét kết quả thôi.”
 
Có nhà tài trợ như Sở Yếm nhìn chằm chằm vào buổi ghi hình chương trình, đạo diễn cũng thấy rất áp lực.
 
Anh ta làm theo đúng quy trình, kiểm tra ảnh của bọn họ, sau đó đăng ẩn danh.
 
Chương trình của bọn họ là chương trình có tiếng tăm trên mạng. Sau khi đăng ảnh lên, cuộc bỏ phiếu đã bùng nổ. Ngoài ra còn có fans của Tạ Thanh Quân và Tùng Tăng trong khu vực bình luận.
 
Fans của hai người họ biết họ đến để quay chương trình.
 
Nhưng nhìn những bức ảnh được đăng lên, các fans đều cảm thấy bối rối: “Tôi phải bình chọn cho bức ảnh nào mới giúp thần tượng của tôi chiến thắng đây?”
 
Trên ảnh không có chữ ký, fans chọn rất lâu, thấy sắp hết giờ thì chỉ có thể chọn ra bức đẹp nhất bằng trực giác.
 
Lúc đầu khu bình luận còn rất hòa thuận nhưng không hiểu sao, fans của hai nhà lại bắt đầu cãi nhau. Họ cứ tranh cãi, chê bai mấy bức ảnh được đăng lên.
 
“Ảnh 4 chắc là Tạ giả nai chụp rồi, trông buồn cười chết đi được. Gấu trúc đỏ có mặt tròn dễ thương lại bị chụp thành mặt to như cái mâm, còn cả tư thế này nữa. Ghi thêm dòng chữ chắc thành meme luôn nhỉ?”
 
Fans của Tùng Tăng là “Ngũ hành thiếu Tùng Tùng”, chế đủ loại kiểu với ảnh chụp gấu trúc đỏ đó.
 
Xui xẻo ở chỗ ảnh gấu trúc đỏ đó do Tùng Tùng của bọn họ chụp.
 
Fans của Tạ Thanh Quân cũng không chịu thua kém, lấy một bức ảnh cáo ra: "Đây mà là cáo à, chụp như đang dùng hiệu ứng Mosaic ấy. Haha, giống hệt Tùng heo, đúng là phải che mặt cho đỡ gây tổn hại cho đôi mắt của người nhìn.”
 
Trong thời gian bỏ phiếu, trang đó sẽ hiển thị cho tất cả mọi người cùng xem.
 
Bộ Thiển không hâm mộ idol nào nên rất ít khi xem khu bình luận.
 

Cô nhìn fans hai nhà chiến nhau, trông rất thú vị.
 
“Tùng Tăng, fans nhà anh có vốn từ phong phú thật.”
 
Bộ Thiển thực sự hâm mộ vốn từ của họ. Lúc cô cãi nhau, dù tức giận đến đâu, cô căn bản không nghĩ ra nhiều từ như vậy.
 
Mỗi lần cãi nhau xong cô đều rất hối hận, cảm thấy vừa rồi mình xả giận chưa đủ.
 
Tùng Tăng đang bị chính fans nhà mình mắng là chụp ảnh xấu: “…”
 
Anh ta không muốn nói chuyện.
 
Bộ Thiển chưa xem cho đã thì màn hình lớn đã bị tắt.
 
“Sau hai mươi phút bỏ phiếu, bây giờ đã có kết quả rồi.”
 
Đạo diễn tuyên bố kết quả trận đấu buổi sáng: “Đội B nhận được số phiếu cao nhất, vì vậy đội B chiến thắng.”
 
Đội B là đội do Lý Nguyên quản lý.
 
Bức ảnh của cả hai đội đều rất đẹp, ngoại trừ Tùng Tăng và Tạ Thanh Quân chỉ góp đủ số lượng ra.
 
Lần này phiếu bầu còn có sự góp sức đến từ fans của người nổi tiếng. Các fans không thể lựa chọn chính xác ảnh của thần tượng mình, chỉ có thể bỏ phiếu ngẫu nhiên.
 
Bọn họ bỏ phiếu cũng không chỉ vì thấy ảnh đẹp mà là còn phân tích xem ảnh nào của idol nhà mình.
 
Cách bỏ phiếu như vậy không thể xem là công bằng, nhưng chỉ có thể sử dụng kết quả này.
 
Bộ Thiển nhìn thấu điều này, cũng thoải mái chấp nhận thắng thua.
 
Nhưng Tùng Tăng lại nhíu mày, không quá vui vẻ.
 
Bộ Thiển là bên thua nên bọn họ không được ăn đồ xa xỉ. Kể cả muốn những nguyên liệu nấu ăn cơ bản nhất cũng phải chịu trừng phạt xong mới được nhận.
 
Nội dung trừng phạt là người chiến thắng làm ra “đồ uống ngũ vị”, người thua phải chọn bừa một cốc để uống.
 
Ngũ vị đương nhiên là chua cay ngọt mặn đắng.
 
May mắn thì chọn được vị ngọt, sẽ không phá hỏng vị giác của bản thân.
 
Nếu không may... thì chỉ có thể bịt mũi uống hết.
 
Bộ Thiển xem hình phạt xong thì lập tức giơ tay lên.
 
Cô nói: “Tôi bị dị ứng với chanh và bất kỳ thứ gì có vị quá chua.”
 
Cũng vì vậy mà cô chưa từng ăn món cá om dưa.
 
Bộ Thiển vừa nói xong, điện thoại của đạo diễn đã kêu lên.
 
Anh ta cúi đầu mở điện thoại ra.
 
Anh ta thấy điện thoại hiện lên một tin nhắn mới, người gửi là dãy số chưa được lưu, nội dung chỉ có một câu.
 
“Bộ Thiển bị dị ứng với đồ chua.”
 
Đạo diễn: “…”

 
Đạo diễn nhìn quanh một vòng, tưởng người quen của cô nhắc nhở.
 
Anh ta đương nhiên phải đặt an toàn là trên hết khi ghi hình. Vì vậy anh ta lập tức thông báo: “Được, vậy không làm đồ chua nữa, chỉ làm bốn vị kia thôi.”
 
Ở đây có cả chanh và giấm.
 
Bên thắng làm theo, bắt đầu làm đồ uống “trừng phạt”.
 
Tạ Thanh Quân nhìn Bộ Thiển một cái, càng ghét cô hơn.
 
Buổi sáng không thể làm cho cô bị trăn quấn, lúc này cô ta cuối cũng có cơ hội mới.
 
Sở Thân đã nói, chỉ cần hôm nay có thể khiến Bộ Thiển không thoải mái thì cô ta sẽ được làm nữ chính trong bộ phim tiếp theo của đạo diễn Trương đang nổi tiếng ở nước ngoài.
 
Sức hấp dẫn quá lớn.
 
Nếu cô ta có thể làm nữ chính của đạo diễn Trương, trong tương lai, địa vị của cô ta trong giới giải trí chắc chắn sẽ lên vùn vụt.
 
Lý Nguyên đứng đằng trước pha đồ uống. Anh ấy đang làm đồ uống có vị ngọt.
 
Tạ Thanh Quân cũng tham gia vào việc này, buổi sáng cô ta bị Lý Nguyên làm khó, đến bây giờ nhìn Lý Nguyên vẫn cố ý tránh né.
 
Từ góc độ này, dù đứng ở cách đó không xa, cũng khó mà nhìn rõ.
 
“Được rồi, hết giờ rồi.”
 
Pha đồ uống rất nhanh, đạo diễn cũng không cho bọn họ làm lâu.
 
Sau khi pha đồ uống xong, đạo diễn yêu cầu người thua đi chọn.
 
Tùng Tăng chọn một ly trước.
 
Anh ta rất may mắn, trực tiếp chọn được vị ngọt. Sau khi chọn xong, anh ta không hề nghĩ ngợi gì mà hỏi: “Tôi có thể cho Bộ Thiển cốc này không? Tôi sẽ chọn lại.”
 
Anh ta đưa cốc ngọt cho Bộ Thiển rồi lại chọn lại, không nghi ngờ gì sẽ chỉ còn lại các vị đắng, cay, mặn.
 
Bộ Thiển cũng hơi bất ngờ.
 
Không đợi cô từ chối, đạo diễn đã từ chối trước.
 
“Không được, mỗi người phải tự chọn, không được nhường nhau.”
 
Tùng Tăng nghe vậy thì nhìn Bộ Thiển, chỉ có thể uống cốc mà anh ta đã chọn.
 
Bộ Thiển là người chọn cuối cùng, mặc dù cô không thích những đồ uống có mùi vị kỳ lạ, nhưng thua thì phải chịu phạt.
 
“Tôi chọn cốc này.”
 
Bộ Thiển cầm cốc lên và nói với đạo diễn.
 
Sau khi chọn xong thì phải uống nó.
 
Khi chiếc cốc kia sắp chạm vào môi cô, Sở Yếm đứng cách đó không xa bỗng nhiên thấy mí mắt giật giật.

 
Ngay sau đó anh lập tức đi về phía trước.
 
Mà Bộ Thiển đã nhắm mắt lại định uống đồ uống được chọn, cô chuẩn bị uống trong một hơi.
 
Như vậy cho dù là đồ uống có mùi lạ thì cô cũng không nếm được nhiều vị.
 
“Khụ khụ khụ.” 
 
Vì uống quá nhanh nên cô bị sặc. Cô quay đầu đi ho khan.
 
Tùng Tăng thấy cô ho đến cúi gập người thì vội tiến đến phía sau, vỗ nhẹ lưng cho cô.
 
“Bộ Thiển, cô sao thế?”
 
Tùng Tăng không có kinh nghiệm trong việc đối phó với tình huống như này, vì vậy anh ta chỉ biết hỏi: “Cô có muốn uống ít nước không?”
 
Bộ Thiển lắc đầu, vẫn đang ho.
 
Tùng Tăng vỗ lưng cho cô, lúc vỗ thì cảm thấy có gì đó không đúng.
 
Tiếng hít thở của Bộ Thiển nặng nề, cổ họng liên tục thở gấp, không giống như ho khan.
 
“Bộ Thiển, cô...”
 
Tùng Tăng còn chưa nói xong thì anh ta đã thấy trên cổ Bộ Thiển nổi vết đỏ.
 
Đây chắc chắn không phải sặc.
 
Bộ Thiển chống tay lên cái bàn bên cạnh, hít thở khó khăn.
 
Cô quay đầu nhìn cốc mà mình vừa uống, thốt ra mấy từ: “Có chanh.”
 
Cô bị dị ứng với chanh.
 
Mặc dù ở đây có nhân viên y tế nhưng nhân viên y tế cũng không có thuốc dị ứng.
 
Đạo diễn đau đầu, cảm thấy đây là lần ghi hình khổ sở nhất của anh ta.
 
“Gọi 120, mau gọi 120!”
 
Trong lúc vội vàng, một người đàn ông sải bước đến đây, xông vào tầm mắt của mọi người.
 
Khi đạo diễn thấy Sở Yếm lại đây thì trong lòng thấp thỏm.
 
Anh ta vẫn chưa biết Sở Yếm đến nơi ghi hình là vì ai.
 
“Mau tránh ra.”
 
Sở Yếm lớn tiếng giải tán mọi người, nhân viên y tế cũng đang sơ tán bọn họ.
 
Tùng Tăng đứng bên cạnh Bộ Thiển, một tay giữ lấy cánh tay cô, còn chưa chịu đi.
 
Bộ Thiển được anh ta đỡ lấy, vừa ho dữ dội, vừa đỏ hoe mắt.
 
Cô cúi người, gần như không chống đỡ được cơ thể.
 
Khi ý thức sắp bị bóng tối ăn mòn, cô nhìn thấy Sở Yếm.
 
Sở Yếm giống như một thiên thần đột nhiên xuất hiện.
 
“Sở Yếm.”
 
Bộ Thiển tránh khỏi tay Tùng Tăng, lảo đảo đi lên trước từng bước.
 
Bước chân của cô không vững, lập tức ngã vào lòng anh.

 
Sở Yếm vững vàng đỡ được cô.
 
Người xung quanh đều được sơ tán, không khí bớt ngột ngạt hơn.
 
Sở Yếm ôm cô bằng một tay, tay kia lấy ra một hộp thuốc trong túi.
 
Là Loratadine.
 
Sở Yếm thành thạo đưa thuốc vào miệng Bộ Thiển, cô uống xong thì anh bế cô lên.
 
Anh muốn đưa cô đến bệnh viện.
 
Sau khi ôm người lên, Sở Yếm ngước mắt lên, lạnh lùng nhìn mọi người.
 
Đạo diễn bị anh nhìn, trong lòng lập tức căng thẳng.
 
Hiện giờ anh ta đã xác định được người Sở Yếm dõi theo cả buổi sáng là Bộ Thiển.
 
“Giữ nguyên hiện trạng, không cho bất kỳ kẻ nào chạm vào bất kỳ cái gì.”
 
Sở Yếm nói với đạo diễn, nhưng đồng thời cũng khiến mọi người hoảng sợ.
 
Đạo diễn tỉnh táo lại, nghe theo: “Anh yên tâm, tôi sẽ bảo vệ tốt hiện trường.”
 
“Tôi sẽ không bỏ qua chuyện này!”
 
Sở Yếm nói xong thì đưa Bộ Thiển đi. Ngay khi anh vừa đi, sau lưng đã có người của Cục Cảnh sát chạy đến.
 
Chỉ vài giọt nước chanh khiến Bộ Thiển hơi khó chịu thôi.
 
Kết quả là kéo theo Sở Yếm, thậm chí cả cảnh sát.
 
Tạ Thanh Quân vẫn đang ở hiện trường, toàn thân đều run rẩy.
 
Cô ta bắt đầu sợ.
 
Phía bên kia.
 
Bộ Thiển được uống thuốc kịp thời, đang nằm trong lòng Sở Yếm.
 
Gương mặt cô tựa vào ngực anh nên nghe thấy nhịp tim đang đập nhanh của anh rất rõ ràng.
 
Lúc này Sở Yếm rất lo lắng.
 
Bộ Thiển cọ lên lồng ngực anh qua lớp áo, sự khó chịu của cô đã vơi bớt, những gì muốn nói cũng đã nói.
 
Cô vừa định gọi Sở Yếm, để anh đừng lo lắng cho cô như vậy.
 
Nhưng cô còn chưa nói gì thì Bộ Thiển đã thấy Sở Yếm cúi đầu gọi cô: “Thiển Thiển, không sao đâu.”
 
“Chúng ta sắp đến bệnh viện rồi, em ngoan ngoãn một chút, cố gắng chịu đựng. Chắc chắn sẽ không sao.”
 
Bộ Thiển: “…”
 
Đã lâu lắm Bộ Thiển mới nghe thấy anh gọi cô là “Thiển Thiển”, còn cả giọng điệu này nữa.
 
Cô nhắm chặt mắt lại, tai lặng lẽ dựng thẳng lên.
 
Tiếp tục đi!
 
Xem như cô sắp chết, tốt nhất là mau tỏ tình với cô!
 
Vốn dĩ Bộ Thiển đã chuẩn bị tỉnh lại, lại tiếp tục giả vờ như mình đang bị “hôn mê”.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận