Lại Gặp Đồ Đáng Ghét Nữa - Vkook

Tại sao Ahn Jisung nó lại vướng vào tình huống này cơ chứ. Ngày chủ nhật yên bình, tưởng đâu sẽ được ngủ nướng đến giữa trưa hay vừa xem TV vừa nhâm nhi bánh quy, ai ngờ bản thân phải đi xem mắt. Nhưng không phải cho nó mà là xem mắt thay Jeon Jungkook. Đúng là không thể oái ăm hơn.

Quay lại ngày hôm qua, Jungkook bị bà Jeon bắt đi xem mắt con gái của bạn thân, thấy cậu đã lớn, đến lúc quen một cô gái, tiến tới hôn nhân rồi sinh cháu cho bà, vậy là thỏ nhỏ bị mẹ mình bắt đi xem mắt cho bằng được. Lệnh từ trên ban xuống cậu có thể trái ý được sao. Rắc rối tự dưng rơi xuống khiến cậu đau đầu nửa ngày trời vẫn không tìm được cách giải quyết.

Ahn Jisung thấy bạn mình vò đầu bứt tóc trông rất khó coi mới đi đến hỏi thăm. Hỏi qua hỏi lại thế nào lại thành ra nó đi xem mắt giúp cậu, ban đầu nó từ chối quyết liệt nhưng vì Jungkook hết lời năn nỉ nên mới chấp nhận đi thay, chuyện này mà lộ ra không biết cả công ty nhìn nó bằng ánh mắt gì đây. Thiếu niên trong sáng chưa mảnh tình vắt vai đi xem mắt, lỡ như cô gái đó thích nó thật thì sao, có khi nào cô ta bắt nó kết hôn luôn không. Xin đấy, hẹn hò còn chưa từng thì kết hôn làm sao.

Vì không muốn tỏ ra thiếu lịch sự trong lần gặp đầu tiên nên nó đã đến điểm hẹn trước một tiếng. Nhà hàng này rất sang trọng, không biết gia cảnh Jungkook thế nào mà lại hẹn gặp mặt ở nơi đắt tiền như vậy, lúc trước cậu nói gia đình kinh doanh bình thường thôi mà. Căng thẳng đến độ tay chân không ngừng run rẩy, nó uống liền mấy cốc nước lọc, mắt hướng về phía cửa xem người kia đã đến chưa.
1

Người đàn ông lịch lãm với bộ suit đắt tiền trên người bước vào, anh ta đẹp trai như mấy diễn viên trên phim vậy, khí chất đúng chuẩn con nhà quyền quý. Nhớ ra mục đích mình đến đây, nó tự cốc nhẹ vào đầu một cái, nghĩ gì vậy không biết, giờ này còn lo ngắm với chả nhìn, người mà nó sắp xem mắt là một cô gái xinh đẹp chứ không phải một người đàn ông.

Người đàn ông nhìn quanh một lượt, ánh mắt dừng lại nơi người con trai đáng yêu, theo như mô tả thì Jeon thiếu gia có khuôn mặt đáng yêu, ăn mặc khá thoải mái chứ không phô trương như những cậu ấm khác. Có lẽ là người này rồi. Bước đến kéo ghế ngồi đối diện người kia, muốn bắt tay nhưng có vẻ người kia không hiểu ý nên cứ đơ ra.

"Cho hỏi anh là ai ạ?"

"Xin lỗi vì chưa giới thiệu, tôi tên Jang Hong Ki, người xem mắt với Jeon thiếu gia hôm nay đáng lẽ ra là em gái tôi nhưng nó đã nhờ tôi đến nói với cậu vài lời. Thật ra con bé đã có người yêu, sợ ba mẹ mắng nên nó mới chấp nhận xem mắt, nó gửi lời xin lỗi đến cậu Jeon đây, mong cậu bỏ qua cho sự thất lễ của con bé."

Biết trước kết quả như này nó đâu phải lo lắng làm gì cho mệt. Nếu Jungkook và tiểu thư họ Jang đó chịu nói với gia đình thì buổi xem mắt này đâu có diễn ra. Ahn Jisung thở phào nhẹ nhõm, may mắn ghê, suýt chút nữa bị bắt kết hôn với con gái nhà người ta rồi.

"Nếu anh đã nói thật vậy tôi cũng không giấu làm gì, thật ra tôi không phải Jeon thiếu gia, tôi tên Ahn Jisung, Jungkook nhờ tôi đến xem mắt thay, thành thật xin lỗi, chúng ta xem như huề nhau nhé."

Nó hớn hở đứng dậy định ra về, người kia một đường kéo tay nó quay ngược lại, ánh mắt có chút khó hiểu nhìn nó chằm chằm. Phục vụ bắt đầu đem món lên, Jisung há hốc miệng kinh ngạc, toàn là những món đắt tiền từng thấy trên TV, không ngờ có ngày được nhìn thấy tận mắt. Nhưng nó phải đi rồi, người này gọi nhiều món như vậy làm gì.

"Chuyện giữa em gái tôi và Jeon thiếu gia cứ để bọn họ tự tính, cậu có thể ở lại dùng bữa với tôi được không?"

Lại là chuyện gì nữa đây trời ơi, mới gặp nhau chưa đầy nửa tiếng đã mời dùng bữa cùng, có ý gì đây không biết. Ý tứ của Jang Hong Ki quá rõ ràng, ai nhìn vào cũng biết, chỉ riêng Ahn Jisung là không biết, vì nó thật sự ngốc nghếch trong chuyện tình cảm, ai đối tốt với mình đều nghĩ đó là tình bạn.

Sợ người kia ăn một mình cảm thấy cô đơn, nó đồng ý ở lại dùng bữa với anh, món ăn trông cũng hấp dẫn quá trời, không ăn bây giờ biết khi nào mới được ăn, cơ hội tốt không nên bỏ qua. Vì là nhà hàng Âu nên dùng dao và nĩa là chính, nó trước giờ toàn dùng đũa nên không quen là chuyện dễ hiểu, cả buổi cật lực cắt miếng thịt bò nhưng nó không chịu đứt. Jang Hong Ki nhìn thấy liền cắt thịt bò trong đĩa của mình thành từng lát, xong xuôi mới đẩy đĩa bò đó qua cho người đối diện.

Rắc rối nho nhỏ kế tiếp đó là món beefsteak này còn quá sống, Ahn Jisung mỗi lần nấu ăn đều nấu đến khi thức ăn chín thật chín mới tắt bếp, miếng bò tái trông ngon mắt thật nhưng nó không ăn được, loay hoay một hồi vẫn là không có thứ gì trong bụng.

"Cậu không ăn được sao?"

"À...vâng, tôi không ăn thức ăn chưa chín được."

"Tôi vô ý quá, để tôi gọi món khác cho cậu."

"Không cần phiền phức vậy đâu ạ."

Mặc nó lên tiếng ngăn cản, Jang Hong Ki vẫn gọi thêm vài món nữa, tất cả đều là món chín nên không lo không ăn được. Spaghetti nóng hổi ở ngay trước mắt, Jisung quan sát cách người kia ăn rồi bắt chước theo, đặt nĩa vào giữa đĩa mì, xoay nĩa mấy vòng để sợi mì quấn vào nĩa, lần đầu còn hơi bỡ ngỡ nên sợi mì cứ trượt xuống, sau vài lần như vậy cuối cùng cũng cho được mì vào miệng. Mùi vị rất ngon nhưng vẫn không bằng mì của hai bác lớn tuổi nó thường hay ăn.

Ăn hết đĩa mì lại chuyển sang salad, Ahn Jisung cắm đầu ăn, nhìn rau xanh bị miệng nó kéo lên từ từ trông y hệt thỏ con đang ăn rau vậy, Jang Hong Ki không nhịn được mà bật cười. Anh đâu nào hay biết người kia vẫn còn đang rất đói, món nào cũng chỉ có một chút, với cả mớ rau này làm sao lắp đầy cái bụng của nó được, không biết nhà hàng Âu thì có bán cơm không nhỉ, muốn gọi một bát cơm trắng quá.
1

Sống lưng có hơi lạnh lạnh, chắc là do điều hoà ở đây lạnh quá, nhưng chỉ có mỗi lưng lạnh thì có vẻ không đúng. Nghĩ vậy nó quay đầu về sau, ánh mắt sắc bén quen thuộc đang nhìn về phía mình. Jackson hôm nay cũng đến nhà hàng này dùng bữa, vô tình vị trí mà gã ngồi là ở sau lưng bọn họ, vậy nên có thể nói những gì hai người làm nãy giờ gã đều thấy.

Người con trai ngồi bên cạnh thấy gã cứ nhìn về phía kia có chút bực mình, rõ ràng là hẹn hò vậy mà ánh mắt cứ nhìn đâu đâu, chắc là do đứa con trai kia quyến rũ Jackson của cậu ta rồi. Đây không phải người yêu gã, là người tình thì đúng hơn, Jackson chưa bao giờ nghiêm túc yêu đương bất kỳ ai, mỗi ngày đều thay một người mới, nếu thấy hứng thú thì giữ lại hai ba ngày là cùng.

Gã vô cùng hài lòng khi nhìn thấy ánh mắt sợ sệt của Ahn Jisung. Sự khó chịu khiến gã đứng bật dậy rời khỏi nhà hàng, lúc đi ngang qua vẫn không quên liếc nhìn nó một cái, hành động này càng thêm khiêu khích người con trai đang khoác tay gã.

Tối đó Jang Hong Ki đưa nó về nhà, anh ngập ngừng như muốn nói gì đó, tay muốn đưa ra nắm lấy tay nó nhưng sợ làm vậy vào ngày đầu gặp mặt sẽ quá vồ vập.

"Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau mà đúng không, tôi hy vọng sẽ có một cuộc hẹn khác với em."

"Vâng...vâng ạ, nếu anh muốn có người bầu bạn thì cứ gọi cho tôi."

Nói như vậy nghĩa là anh có cơ hội đúng không, Jisung không tỏ ra khó chịu khi nhận được lời đề nghị đó, cơ hội để anh chinh phục chàng trai đáng yêu này tới rồi.

_

Jeon Jungkook dùng ngày chủ nhật để nghỉ ngơi, cả ngày chỉ xem phim rồi đặt thức ăn nhanh về ăn, công việc gì đó tạm nghỉ một ngày, mai hẳn làm cũng được. Đúng là thoải mái mà.

Chuông cửa vang lên liên tục khiến cậu giật mình, đang thưởng thức đùi gà rán ngon lành phải chạy ra mở cửa, miệng còn dính đầy dầu mỡ không có cơ hội lau sạch. Kim Taehyung xuất hiện trước cửa làm cậu hoang mang không ít.

"Đến đây làm gì, hôm nay là ngày nghỉ mà, đừng nói là mang công việc gì đến cho tôi đó."

"Jeon Jungkook, cậu làm người yêu tôi đi."

3

End chap 18

Jisung thành đôi với Jackson hay Hong Ki đây ta?
9

Ủa mà làm người yêu là sao vậy Kim 🤔

mith💜


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui