"Giám đốc, sao anh lại ở đây?"
"Chẳng phải vì em tự dưng ra ngoài dùng bữa với anh ta sao."
"Không phải đâu ạ, anh ấy nói cần người ăn cùng cho đỡ buồn nên tôi mới đi cùng thôi, anh đừng hiểu lầm."
"Em đúng là ngốc nghếch, ý tứ anh ta rõ ràng vậy cũng không nhận ra, không có ai vì buồn chán mà tìm người ăn cùng đâu, chỉ có thể là vì thích em mà thôi ngốc ạ."
Ahn Jisung ngớ người một lúc, quay sang nhìn Jang Hong Ki, thì ra là vậy, thảo nào anh ta cứ hẹn gặp nó mãi, hầu như mỗi ngày đều gọi đến hỏi xem có bận việc gì không. Cả chuyện lúc nãy, cứ nghĩ anh ta muốn lau vết bẩn trên mặt giúp mình nên nó mới ngồi yên, ai ngờ người này lại có ý hôn, nó chuẩn bị sẵn tư thế đẩy anh ta ra khỏi người mình, chưa kịp làm gì thì gã đã bước đến.
Jackson liếc nhìn Jang Hong Ki bằng đôi mắt toé lửa, nếu là lúc trước, để gã biết có người muốn động đến đồ của mình thì kẻ đó chết chắc. Nhưng hiện tại gã không muốn đánh tên này làm gì, vì như vậy chỉ khiến Jisung có cái nhìn không tốt về gã, với cả nó không phải là món đồ vật, nó là người mà gã yêu, là người được gã hết mực tôn trọng. Nén cơn giận dữ xuống hết mức, nắm tay nó định đưa đi nhưng lại bị tên kia giữ lại, Ahn Jisung đứng ở giữa, bị hai người họ nắm chặt tay, hết nhìn người này lại quay sang nhìn người khác nhưng có vẻ bọn họ không hiểu.
Jeon Jungkook ngồi bên này không nhịn được liền bước đến hất tay hai người họ ra, trực tiếp nắm tay Ahn Jisung kéo đi, cái đứa ngốc này không có miệng hay sao vậy, không hét lên bảo họ buông tay mà cứ đứng nghệch mặt ra đấy làm gì. Ban đầu định ngồi xem kịch cho vui, ai ngờ lại thành "anh hùng cứu mỹ nhân". Nếu cậu không làm vậy biết đến khi nào mới ra khỏi quán ăn căng thẳng ấy.
Bắt đại chiếc taxi quay về nhà nó, cậu có rất nhiều chuyện muốn nói ngay bây giờ, mà mấy chuyện đó nói riêng với nhau sẽ tốt hơn. Xe vừa dừng lại trước nhà, cậu vội vã kéo nó vào trong, đè nó ngồi xuống sofa giữa phòng khách chật hẹp. Nheo mắt nhìn vẻ mặt chán nản kia, Jungkook khoanh tay đặt trước ngực, chân vắt chéo, tựa lưng vào sofa, dáng vẻ như nhìn thấu tâm tư Ahn Jisung.
"Giữa hai người họ cậu chọn ai?"
Đó thật sự là một câu hỏi khó, nó không biết nên trả lời thế nào, nếu hỏi nó có yêu Jang Hong Ki hay không thì câu trả lời là không, anh ta là một người tốt và tử tế, luôn quan tâm đến nó bằng cách dịu dàng nhất, chỉ là nó không có tình cảm gì với người chỉ vừa gặp mặt được vài lần.
Về phần Jackson, không thể phủ nhận rằng trái tim nhỏ bé này đập liên hồi mỗi khi ở cạnh gã, khuôn mặt điển trai cùng khí chất hơn người đó để lại ấn tượng vô cùng sâu đậm. Gã không phải kiểu người dịu dàng, lúc nào cũng tìm cách ức hiếp nó, đã từng có lần nảy sinh ý đồ xấu với nó, dù là vậy Jisung vẫn dành sự quan tâm của mình cho người đàn ông này.
"Không trả lời được sao, vậy là cậu thích Jackson có đúng không?"
"Mình...mình đúng là có chút thích anh ấy, nhưng hiện giờ mình không biết phải làm sao, giám đốc nói anh ấy cũng thích mình, đã vậy còn tỏ tình với mình. Chỉ là lúc trước anh ấy lừa gạt tình cảm của biết bao nhiêu người, liệu mình có thể đặt niềm tin vào anh ấy hay không?"
"Jisung à, chỉ có cậu mới có thể trả lời được câu hỏi này, thay vì ngồi đây suy đoán mình thấy cậu nên hỏi thẳng anh ta."
Xuất phát điểm của mối tình này không hoàn mỹ như những mối tình khác, không biết có phải vì vậy mà nó trở nên khác thường hay không. Jungkook cho rất nhiều lời khuyên về mối tình này, luôn nhắc nó cân nhắc kĩ trước khi đưa ra lựa chọn, vì nếu chọn sai thì người đau chính là nó.
Luyên thuyên một chút mà trời bên ngoài tối đi lúc nào không hay. Quay về nhà với tâm trạng hối lỗi. Chắc hắn đang giận lắm, tự ý bỏ đi lại còn đi đến tối muộn mới chịu về, là cậu thì cậu cũng giận. Chuẩn bị sắn tinh thần hứng chịu cơn giận dữ của người kia, trái với suy nghĩ, hắn không mắng mà chỉ vào ly sữa trên bàn, cậu làm sao dám cãi lời, bước đến ực một hơi hết cả ly sữa.
"Tối nay uống thêm ly nữa, bỏ bữa cả một ngày trời, em đúng là nghịch ngợm."
"Nhưng em ngán sữa rồi, anh ơi, đổi món khác cho bé đi, uống sữa bầu hoài ngán quá hà."
"Em và em bé đều cần bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, bác sĩ cũng đã nói ngoài việc ăn uống còn phải uống thêm sữa, như vậy em bé mới khoẻ mạnh, đợi khi nào em sinh em bé ra thì anh sẽ đưa em đi ăn tất cả những món em thích có được không?"
Cái gật đầu miễn cưỡng tràn ngập vẻ đáng yêu. Bé thỏ con mân mê vạt áo, liếm đi vết sữa còn dính trên mép. Hắn tạm ngưng làm việc, đặt cậu ngồi xuống giường, xoa xoa vùng bụng trắng mềm.
"Bất mãn gì nói anh nghe nào?"
"Sau này anh đừng mang sữa đến công ty pha cho em nữa, em ngại lắm."
"Anh không ngại em ngại cái gì, với cả anh pha sữa cho chồng anh mà, ai nói gì mặc kệ, miễn sao hai người khoẻ mạnh là được."
Gối đầu lên đùi hắn, cậu hiện tại hệt như trẻ con làm nũng, cả ngày không được ôm nên đăm ra mè nheo, cố tình uốn éo cơ thể để gây sự chú ý, mục đích là để hắn ôm ôm mình vào lòng. Kim Taehyung dường như không nhận ra nên vẫn mải mê với công việc, tiếng lật tài liệu vang lên đều đều làm cậu khó chịu, quay mặt vào trong cắn mạnh lên bụng hắn một cái rõ đau.
"Ui, sao lại cắn anh?"
"Anh hết thương em rồi hả?"
"Anh thương em."
"Vậy sao anh không ôm ôm em?"
Ngoài việc làm nũng thì bạn bầu của hắn rất hay tủi thân, chỉ một hành động nhỏ cũng khiến cậu suy nghĩ lung tung rồi sinh ra buồn bã mấy ngày trời, người có thai thường hay suy nghĩ lung tung, vậy nên hắn càng phải chú ý và chăm sóc bạn bầu kĩ càng hơn.
Công việc gì đó không quan tâm đến nữa, giờ hắn chỉ quan tâm đến bạn bầu mà thôi. Đỡ cậu ngồi dậy tựa vào người mình, mông xinh yên vị trên bắp đùi rắn chắc, cằm đặt lên bờ vai rộng, vuốt ve mái tóc đen mềm. Cảm xúc của người mang thai trong suốt quá trình thai kỳ là quan trọng nhất, buồn bã hay ủ rũ có thể dẫn đến trầm cảm sau sinh, mà hắn chắc chắn không để người mình yêu xảy ra chuyện đó.
Bế "em bé" vào phòng tắm, mỗi ngày đều là Taehyung tắm giúp, bạn bầu chỉ ngồi một chỗ tận hưởng sự chăm sóc này. Tắm xong lại được hắn bao bọc bằng khăn bông, bế kiểu công chúa ra ngoài, đặt ngồi ngay ngắn trên giường, lúc đó hắn sẽ đi đến tủ quần áo chọn ra một bộ mặc vào giúp cậu.
"Taehyung ôm em ngủ đi, không có anh em không ngủ được."
"Đợi anh tắm xong sẽ ôm em ngủ nhé."
Hắn nhanh chóng vào phòng tắm làm sạch cơ thể, mũi cậu dạo gần đây vô cùng nhạy cảm với mùi hương, không tắm rửa sạch sẽ kiểu gì cũng bị bạn bầu đuổi ra khỏi phòng cho xem. Xông thẳng ra khỏi phòng tắm với cơ thể nồng nặc mùi thơm, bay thẳng lên giường ôm ôm cục bông đanh đá vào lòng, tiếng thở đều đều khiến hắn bật cười, có người chờ lâu quá nên ngủ quên mất rồi.
End chap 59
mith💜