Lại Nhớ Anh FULL


“Há miệng ra.

Đau lắm không?”
Tôi khẽ a lên một tiếng.

Bên ngoài, mẫu nam đã đứng đợi từ lâu, thấy vậy liền lao vào, ngồi xuống bên cạnh tôi.

“Chị đừng sợ, em ở đây với chị mà.”
Mặt Kỷ Thanh Du lập tức đen lại.

Dụng cụ trong tay anh khẽ chạm vào chiếc răng sâu của tôi.

“A!”
Trong tích tắc, nước mắt tôi đã trào ra vì đau.

Tôi nhìn anh đầy oán trách.

Anh lạnh lùng dời ánh mắt: “Xem ra không đau lắm, không cần tiêm thuốc tê.”

Anh mở mắt nói dối! Tôi muốn khiếu nại! Trong lòng tôi đã âm thầm nguyền rủa toàn bộ cơ thể anh.

Nhưng ngoài mặt vẫn không dám lên tiếng, chỉ sợ anh thực sự không tiê/m thu/ốc tê cho tôi.

“Bác sĩ, t/iêm một mũi đi.”
Kỷ Thanh Du nhìn tôi, từ trên cao, mái tóc che khuất một phần lông mày, đôi mắt đen đầy lạnh lùng.

Anh gọi y tá đến: “Đưa người không liên quan ra ngoài.”
Mẫu nam quay đầu lại ba lần trước khi bước ra.

Kỷ Thanh Du hừ lạnh một tiếng.

Cuối cùng thì tôi cũng được tiêm thuốc tê.

Không chỉ một mũi mà là hai mũi! Sau đó, nửa bên mặt của tôi dần dần tê cứng.

Tiếng rì rì vang lên trong miệng tôi.

Tôi thả lỏng, để mặc tâm trí trôi đi.

Đột nhiên Kỷ Thanh Du mở miệng: "“Bạn trai em trông không ra gì.”
Tôi: “?”
Anh ta không phải bạn trai tôi.

Đáng tiếc là lưỡi tôi cũng bị tê.

“Đừng cử động.”
Được thôi.

Tôi hiểu rồi.

Anh cố tình bắt nạt tôi không thể nói được.

“Đến sớm hai tháng thì không cần phải lấy tủy.

Anh ta chẳng quan tâm gì đến em.

Gọi em là chị, em thích tình chị em à? Chia tay một năm mà khẩu vị của em thay đổi nhanh thật.

Ở bên anh ta bao lâu rồi?”
Tôi vẫn không thể trả lời.

Nghe mãi đến mức đầu óc tôi cũng tê dại luôn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận