Làm Cha Xuyên Không

Ánh nắng sân trường xuyên qua tán cây, lúc ẩn lúc hiện chiếu đến gương mặt một nam nhân thanh tú, đôi mắt to sâu dưới cặp chân mày rậm như thể được tỉa tót hoàn mĩ, sống mũi cao thẳng tắp chia gương mặt thành 2 phần rõ rệt. Cặp môi đỏ mộng nam tính, với điểm nhấn chẻ ở dưới cằm tạo nên một gương mặt hoàn hảo không tì vết như trong tranh vẽ người đẹp nhất.

Đám bạn sinh viên tuổi chừng 20 ngoài nô đùa ồn ào dưới sân trường, xa xa ở phía dãy các dãy học có nhiều trai thanh nữ tú cứ mải mê ngắm nhìn những vệt nắng vô tình chiếu sáng trên gương mặt thanh tú nhưng bất động của Quang Tường. Cô bé có mái tóc dài thướt tha diện bộ váy cực mốt, hợp thời trang kết hợp hài hòa phụ kiện sành điệu cũng thuộc dáng tiểu thư nhà giàu, như cố tình lướt qua thật chậm để gây sự chú ý với người mình thương. Nàng như tình cờ đánh rơi chiếc điện thoại mà người khác nhìn cũng phải xót của vì giá trị của nó cũng ít người có thể sở hữu. Nàng cố tình bước đi như thể không hề hay biết mình đánh rơi món đồ nào, tâm chờ đợi một tiếng gọi để có thể khởi đầu một cuộc tình đẹp nhất ở mái trường đại học xa hoa này. Thế nhưng thật lấy làm lạ, vì nàng đã bước nhiều bước chân nhưng vẫn không hề nghe thấy một cử động nhẹ nói gì tới tiếng kêu mà mình mong đợi. Nàng bực dọc quay lưng đứng như bức tượng để quan sát xem ánh mắt Quan Tường đặt vào hư không, vô định, lạnh lùng như một bức tranh sống động mà không nắm bắt hoặc chạm vào được.


Nàng tức giận, dậm chân quay lại nhặt chiếc điện thoại lên nhưng vẫn không chịu thua, cố đấm ăn xôi liều thêm một phen, gạt bỏ hết sĩ diên của một tiểu thư hàng hà cái đuôi theo bám mà lại không thể khiến Quang Tường liếc mắt dù chỉ một cái nháy mắt. Nàng nhặt chiếc điện thoại vừa cố gằn cơn tự ái mà nở nụ cười tươi khiến bao trái tim phải điên đảo.

"Anh Tường, nhận ra em không? Em là Cố Linh Hạ, học lớp Mỹ thuật k2, anh học K1 đúng không? Anh ngồi đây lâu chưa? Em ngồi đây với anh được không?"

Vừa nói như sợ người ta từ chối, nàng vội vàng hạ thân mình xuống chiếc ghế đá chỉ đủ 2 người ngồi. Quang Tường lịch sự ngồi dịch sang một bên, vẫn không trả lời và vẫn không biến sắc dù chỉ là một cái chớp mắt. Lúc này được ngồi gần bên người mình thầm thương, theo dõi mỗi ngày mới có cơ hội tiếp cận tại dây, lòng Cố Linh Hạ phập phồng, trái tim như đập loạn xạ, hai má ửng hồng, tay chân lóng ngóng không biết để đâu như thể dư thừa. Nhưng chỉ sau 1 giây cái hơi băng lạnh lẽo của Quang Tường tỏa ra khiến nàng chua xót, và tỉnh mộng, bởi ánh mắt chàng vẫn nhìn xa xăm, tâm như bất biến dù trời có sập cũng không làm chàng lay động, lại thêm tất cả những hành động của nàng từ đầu đều thu hết vào tầm mắt của tất cả các dãy học đang nín thở để quan sát. Sau khi phát hiện ra mình bị mất mặt trước biết bao nhiêu người, lúc này lòng tự trọng và sự kiêu kì của một tiểu thư khiến nàng hậm hực, đứng dậy bước đi trong lòng nguyền rủa sao mình lại có thể hạ thấp bản thân đến mức như vậy vẫn không khiến anh ấy nhìn dù chỉ một lần.


Anh ấy thì có gì hay chứ, sao lại khiến một người cao ngạo như mình động tâm, cô gái bước rảo nhanh bước chân như thể muốn 1 bước chui vào không khí để dấu cái mặt mình đi nhanh.

Ngày tháng trôi qua, sự lạnh lùng và sát thủ bằng chính vẻ đep của mình khiến bao trái tim khô héo, khổ đau vì chạm phải tấm băng lạnh sắc nhọn. Sự nổi bật cả trong vẻ đẹp lạnh lùng lẫn kết quả học tập xuất sắc nhất thành phốmộng mơ Katan. Suốt thời gian ngồi trên ghế nhà trường thì trí tuệ và vẻ đẹp hút hồn của Quang Tường luôn là đề tài bàn luận xôn xao mỗi khi anh ấy bước qua.


Đến tuổi trưởng thành, cũng là tuổi mà ba mẹ nhận được nhiều lời dạm hỏi ngả ý gả con gái cho Quang Tường, anh chàng có mái tóc bồng bềnh lãng tử, có một chút phong trần xoăn đôi ba cộng trước trán. Đôi mắt to đen sâu thẳm như biển xanh không có bến bờ. Thân hình vạm vỡ cân đối mạnh mẽ. Giọng nói ấm áp trìu mến, nhẹ nhàng, và nụ cười lạnh lùng nhưng cũng đủ chết bao người bởi vì đôi môi mộng trên vành vôi hiện rõ đường cong, ẩn hiện cái răng khểnh duyên dáng trắng sáng.

Anh vẫn đi về một cõi, đôi mắt buồn xa xăm luôn nhìn vào vô định, đôi mắt mà khi nhìn thẳng vào đó đều không nhận biết được nó đang hướng về điều gì. Bạn thân luôn gắn bó như hình với bóng với Tường chính là Hiểu Thanh. Hiểu Thanh cũng là 1 chàng trai không kém, nhưng so với Quang Tường thì chỉ là backround mờ nhạt. Linh Đan là người kiên trì theo đuổi Quang Tường từ lúc học cùng cấp 2 cho đến khi lên Đại Học, Linh Đan thường núp sau gốc cây phượng to lớn dưới sân trường, nghe ngóng cuộc nói chuyện giữa 2 chàng trai, Và kể từ ngày chính thức xác nhận được mối quan hệ giữa 2 chàng trai này thì Linh Đan mới thật sự chấp nhận bỏ cuộc theo đuổi người mình thương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận