Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp


Âm Mật Vi cũng không sợ Thời Sở Yêu như vậy làm càn, chẳng qua là cảm thấy có chút không dễ chịu, Thời Sở Yêu tựa như hoa hồng có gai sẽ châm người, rõ ràng nở nụ cười ngọt ngào nhất, lúc cô lễ phép vươn tay hướng về phía ngươi, nhưng sẽ bị những gai nhọn vô hình kia ghim thẳng vào đầu ngón tay, loại cảm xúc này, có chút đau nhức, lại có điểm ngứa.

Vì vậy, ngươi bóp cũng không phải, véo cũng không đúng, thậm chí ngay cả miệng vết thương cũng không thấy ở nơi nào.

Cho nên, mình là cứu được một con rắn sao?"Nếu như không có chuyện gì! " Âm Mật Vi đang muốn nói chuyện, lại chợt thấy boong thuyền dưới chân lung lay nổi dậy.

Âm Mật Vi đưa tay đỡ lấy lan can, chỉ nghe radio trên đài từ xa vang lên nói: "Phía trước có sóng, xin mời khách quý trên boong thuyền trở về khoang thuyền riêng của mình, lặp lại! ""Tới thật đúng lúc.


" Thời Sở Yêu thoải mái cười cười, cô chú ý tới gót chân Âm Mật Vi thoáng trượt một cái.

Hôm nay Âm Mật Vi mang chính là giày thủy tinh, giẫm lên nước bị sóng đánh lên boong thuyền đúng là có chút lung lay lảo đảo đấy, hết lần này tới lần khác Âm Mật Vi bất vi sở động, kiên trì tự mình vịn lan can đi.

Nàng chẳng lẽ không biết tới gần lan can lại càng dễ thấm nước, sẽ khiến cho đi lại càng không tiện hay sao?Thời Sở Yêu có chút hứng thú nhìn Âm Mật Vi nhắm mắt theo đuôi rời khỏi, bản thân cũng đi sau lưng Âm Mật Vi, Âm Mật Vi cảm giác được Thời Sở Yêu đi theo phía sau, hơi nghiên đầu hỏi Thời Sở Yêu: "Thời tiểu thư cũng cùng đường với tôi sao?"Thời Sở Yêu tận lực xem nhẹ lãnh đạm lơ đãng hiện lên trên mặt Âm Mật Vi, đang muốn mở miệng, lại cảm giác được thân thuyền mãnh liệt lay động, bàn tay Âm Mật Vi từ trên lan can trượt xuống, thân thể nhanh chóng lệch ra bên ngoài.

Bên ngoài lan can chính là nước biển đen thâm thẩm, thời gian Âm Mật Vi trượt khỏi chỉ có một hai giây như vậy, suy nghĩ của Thời Sở Yêu cũng kéo dài trong một hai giây này.

Là đưa tay cứu Âm Mật Vi, hãy để cho nàng uống hai ngụm nước biển?Trong nháy mắt Thời Sở Yêu lâm vào khó khăn, cô thoáng nhìn biểu cảm trên mặt Âm Mật Vi, tuy rằng thoáng có chút bị doạ đến, nhưng cũng chỉ là nhàn nhạt hoảng sợ, mà không giống như những tiểu thư danh viện khác ở xung quanh mặt mày biến sắc mà kêu gào như vậy.


Cho dù cứ như vậy mà té xuống,thì Âm Mật Vi với khí chất cao quý cùng tu dưỡng cũng sẽ tuyên bố cùng mọi người, nàng vẫn là nữ vương không chê vào đâu được, mà sẽ không bởi vì té lần này, mà giảm đi nửa phần uy nghi cùng tôn quý của nữ vương.

Đáng tiếc Thời Sở Yêu chính là muốn nhìn vẻ mặt hoa dung thất sắc của Âm Mật Vi, cho nên, cô muốn dùng biện pháp khác.

Lúc thân thể Âm Mật Vi mất đi cân bằng liền đột nhiên cảm giác eo được giữ chặt rồi, nàng giương mắt thì nhìn thấy Thời Sở Yêu cùng thân thể nàng như có như không mà dán chặt, trên mặt mang theo mỉm cười cùng tần suất vô tư của gió biển.

Tay Thời Sở Yêu hết sức nhỏ nhưng lại hữu lực, chỉ cần nhẹ nhàng nắm lấy như vậy, liền đem nàng vững vàng mà ôm lấy.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận