Làm Cho Tổng Tài Khóc Thút Thít Mà Không Cho Ai Biết Phương Pháp


"Ngươi đoán, ngực nàng lớn đến bao nhiêu?" bàn tay Thi Mạn Nhu nâng trán, mê đắm mà quét lấy thân thể Âm Mật Vi, không để ý tới mà nói với Thời Sở Yêu.

Thời Sở Yêu xoay người, cắt ngang Thi Mạn Nhu nhàn nhạt nói: "Nàng là lão bà của Quý Nguyên Tu.

"~~~Suy nghĩ của tác giả: *cuối đầu* Mùa xuân khai văn.

Tuy bây giờ còn rất lạnh nhưng đã hoàn toàn không giống với mùa đông.

Hôm nay là lễ tình nhân, Xà tử rất thích ngày lễ, cho nên viết cho người đang xem, đã từng xem trước kia, hoặc là tương lai sẽ xem tác phẩm của Xà tử, hi vọng Xà tử có thể gửi tình yêu đến người trong lòng của bạn.

*lại cuối đầu*[ed: Ta chưa có kinh nghiệm edit nên có gì sai sót mong mọi người bỏ qua cho *cuối đầu* nếu có thể mong mọi người góp ý để ta sửa lại cho hoàn chỉnh nha! Mà thật ra khi edit xong chương này ta mới biết thì ra cập đôi nữ chính là nguyên phối vs tiểu tam.

]Thi Mạn Nhu lộ ra vẻ mặt khoa trương "what", sau đó mới cười nói: "Quý Nguyên Tu thực không phải là người bình thường, trong nhà có một người giống như Thiên Tiên (tiên nữ) lại không cần, còn dám ở bên ngoài ăn vụng.


"Thời Sở Yêu tuy rằng đã sớm biết sự tồn tại của Âm Mật Vi, nhưng lại chưa bao giờ dốc sức mà đi tìm hiểu, mặc dù trước đó trong lúc vô tình đã thấy được dung mạo Âm Mật Vi, cũng chỉ cảm thấy Âm Mật Vi lớn lên rất đẹp mà thôi.

Phụ nữ lớn lên xinh đẹp rất nhiều, huống chi Thời Sở Yêu cũng không muốn gây ra phiền phức, cho nên trong tiềm thức, thái độ cô đối với Âm Mật Vi là nước giếng không phạm nước sông a.

Những nơi Quý Nguyên Tu yêu cầu cô tránh mặt thì tức nhiên cô sẽ ngoan ngoãn mà không xuất hiện, thậm chí Quý Nguyên Tu không yêu cầu, cô cũng sẽ xem xét tình hình mà khéo léo tìm cách rời khỏi, cho Quý Nguyên Tu đủ mặt mũi rồi, cũng làm cho chính mình thoải mái.

Cho nên nàng qua lại với Quý Nguyên Tu lâu như vậy mà Âm Mật Vi chưa hề phát hiện, cũng chưa bao giờ cùng Âm Mật Vi xuất hiện cùng một nơi.

Mãi cho đến hôm nay, cô mới xem như chân chính gặp được Âm Mật Vi lần đầu tiên.

Trước đây, Thời Sở Yêu cũng tưởng tượng qua tình cảnh vạn nhất không cẩn thận mà gặp phải vợ lớn , dựa theo tính cách trước sau như một của cô, nhất định là tránh được thì nên tránh.

Nhưng mà lúc này, cô một chút cũng không muốn tránh đi.

Tuy rằng cách Âm Mật Vi chỉ vẻn vẹn chưa đến 100m, nhưng Thời Sở Yêu lại tuyệt không sợ.


Âm Mật Vi người phụ nữ này, cao quý băng lãnh, nhưng cũng xa cách cùng thế sự, phụ nữ như vậy không có toả ra hơi thở nguy hiểm chút nào.

Ít nhất là hiện tại, các nàng đối với đối phương mà nói, đều là an toàn.

Thi Mạn Nhu nhìn Thời Sở Yêu, đẩy đẩy khuỷu tay cô: "Thế nào, muốn đi chào hỏi sao?"Thời Sở Yêu không nói chuyện, suy nghĩ một chút rồi đáp: "Chẳng qua là có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Âm Mật Vi đẹp như vậy, rất có khí chất.

"Thi Mạn Nhu cười rộ lên: "Có cảm giác bị đe doạ rồi sao?" Quý Nguyên Tu một người đàn ông như thế, cho dù không có mắt đi nữa, cũng không có khả năng lấy một người phụ nữ không thể xuất đầu lộ diện về nhà, hoa danh của hắn Thi Mạn Nhu cũng có nghe qua, nhưng mà dù có nhiều người hơn nữa, Quý Nguyên Tu cũng chưa bao giờ sinh ra tâm tư ly hôn, nói rõ về vị kia trong nhà, quả thực lầm cho hắn dứt bỏ không được.

Cũng chỉ có Âm Mật Vi người phụ nữ cao quý ưu nhã như vậy mới có thể khiến cho Quý Nguyên Tu như thế.

Thời Sở Yêu lắc đầu: "Không phải.

"Thời Sở Yêu tuyệt đối không sợ Quý Nguyên Tu sẽ vứt bỏ cô, tuy cô cùng Quý Nguyên Tu là mối quan hệ không thể đưa ra ánh sáng, lại duy trì tự do lẫn nhau, cả hai đều cảm thấy thích hợp trong phạm vi lui tới, hai người đối với đối phương đều không có hứa hẹn, không có trách nhiệm, càng không có nghĩa vụ.

Cho nên, sẽ không thể nói là vứt bỏ.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận