Tay Âm Mật Vi chống bên cạnh bồn rửa mặt, cố gắng lấy lại lại tinh thần mới nâng lên thân thể, liền thấy trong gương xuất hiện gương mặt Thời Sở Yêu.
Âm Mật Vi xoay người, quả nhiên thấy Thời Sở Yêu đứng ở chỗ cách nàng không xa, khẽ mỉm cười, không nhanh không chậm đi đến trước gương, mở ra túi xách lấy ra son môi, ưu nhã sửa lại màu sắc trên môi.
Môi Thời Sở Yêu nhìn rất đẹp, đường cong nơi khóe miệng hơi vểnh lên, mà môi phong vị trí lại có chút no đủ, là phi thường trang nhã lại Xinggan môi.
(?)Nhưng lúc này Âm Mật Vi không cách nào dùng thái độ chuyên nghiệp mà thưởng thức mỹ mạo của Thời Sở Yêu, Thời Sở Yêu tựa như đeo bám nàng vậy, chỉ cần xuất hiện bên cạnh nàng, thì có nghĩa là sau đó không lâu sẽ xuất hiện những việc mà nàng không cách nào đoán trước được.
"Tôi cho rằng, Âm tiểu thư cô sẽ hảo hảo cảm ơn tôi a.
" Thời Sở Yêu nhìn tấm gương cười cười, "Không nghĩ đến không nói một tiếng đã tới gặp Đào San Hô, thật làm cho tôi thương tâm.
"Âm Mật Vi bất động thanh sắc liếc nhìn Thời Sở Yêu: "Tôi không rõ cô nói là có ý gì.
" Lúc này Âm Mật Vi không muốn cùng Thời Sở Yêu ở đây dây dưa nhân nghĩa đạo đức gì nữa.
Thời Sở Yêu đến gần Âm Mật Vi, đang muốn đưa tay thì cửa toilet lại đột nhiên mở ra, một vị phu nhân ngẩng đầu đi tới, nghiêng lông mày liếc nhìn hai người.
Thời Sở Yêu thuận thế trở tay ở dưới váy ngắn Âm Mật Vi trên đùi vẽ một cái, chỗ nhọn của chiếc nhẫn liền móc lên tất chân của Âm Mật Vi rồi, Thời Sở Yêu lại nghiêng người, tất chân của Âm Mật Vi ngay lập tức bị kéo một đường.
"Cô! " Âm Mật Vi tức giận đến nói không nên lời, nàng thật không ngờ Thời Sở Yêu sẽ vô lễ như thế.
Thời Sở Yêu kề sát vào Âm Mật Vi: "Không muốn dùng như vậy bộ dạng đi nói chuyện cùng Đào San Hô, thì cùng tôi vào phòng trong đi.
""Làm gì?" Âm Mật Vi liếc nhìn Thời Sở Yêu, gương mặt xinh đẹp đến quá đáng này lúc này lại thập phần đáng giận.
Thời Sở Yêu mỉm cười: "Đổi tất chân mà thôi, đừng khẩn trương.
"Trên mặt Âm Mật Vi hiện lên vẻ khó có thể tin, nhưng mà Thời Sở Yêu nhìn vào thì vẻ mặt này cực kỳ giống chú chim non bị rơi vào nhà tù, mờ mịt luống cuống mặc người chém gϊếŧ.
Bất quá Âm Mật Vi dù sao cũng không phải chú chim non, sau khi nhất thời do dự, Âm Mật Vi dùng giọng điệu thanh đạm mà cự tuyệt: "Không cần, ở đây ánh sáng u tối, cho dù tất chân bị cạo sờn rồi, cũng không sao.
"Thời Sở Yêu mỉm cười: "Âm tiểu thư là người có có phẩm vị như vậy, thế nhưng nguyện ý mặc tất chân rách nát gặp khách mời quan trọng sao, coi như là chính cô không quan tâm để cho đám phóng viên thấy được thì cũng phải vì thể diện của Anh Lan mà suy nghĩ một chút.
"Dừng một chút, Thời Sở Yêu lại nghiêng người đến bên tai Âm Mật Vi nói nhỏ: "Trong túi của tôi có tất chân có thể dùng để đổi, ngàn vạn lần chớ vì giận dỗi tôi mà lấy cả hình tượng công ty mình ra đặt cược.
"Thời Sở Yêu nói xong, liền nghiêng người nhẹ nhàng đẩy một cái, đem Âm Mật Vi đẩy vào gian phòng bên trong.
Các phòng trong Vân Thuỷ đều được thiết kế vô cùng hữu tình, kính thuỷ tinh xanh biếc mờ ảo ngăn cách các không gian hoàn toàn độc lập, vì để cho các phu nhân thích trang điểm nhận được sự chiếu cố tốt nhất, trên vách trong gian phòng chưa đến ba mét vuông có bồn rửa tay, máy sấy tóc, móc áo, dép lê, khăn tay, thậm chí ngay cả hộp may vá cũng chuẩn bị sẵn.
Âm Mật Vi vốn vô cùng thưởng thức thiết kế tinh xảo như vậy, nhưng mà một mình ở cùng với Thời Sở Yêu trong không gian nhỏ hẹp này, lại khiến cho thần kinh nàng luôn căng thẳng, giống như chỉ cần nàng không để ý một chút Thời Sở Yêu sẽ nói ra những lời làm cho gương mặt nàng nóng lên, làm ra những chuyện khiến cho nàng tâm thần bất định giống như đang ở trên đỉnh sóng biển vậy.
.