Trường Đại học Tư thục Hoàng gia Lưu Kim có một lịch sử lâu đời, là một trường đại học danh tiếng đã được các nhà giàu thành lập cùng nhau trong suốt một thế kỷ.
Nó áp dụng mô hình giáo dục tinh hoa của hoàng gia nước ngoài, học sinh được nhận vào đều có gia thế vô cùng hiển hách.
Trên mạng, có người từng chế giễu rằng ngôi trường này chính là nơi ươm mầm xa hoa cho những thế hệ con cháu giàu có.
Cho nên, không khó tưởng tượng việc nghi phạm có bối cảnh có thể một tay che trời.
Không đợi Hoài Nguyệt nói chuyện, Phương Thiên Hà đã nói trước một bước: " Lần này chọn cô kỳ thật cũng là quyết định của cấp trên.
Các gia đình của những nghi phạm trong vụ án này sau lưng đều có các hoạt động kinh doanh đen tối không ngừng.
Bởi vì vẫn không bắt được bằng chứng lại nghi ngờ có nội gián nên không công khai.
Vốn dĩ đây cũng là nhiệm vụ của đội Chim Ưng các cô cậu, có đi hay không tùy cô quyết định.
"
Trầm mặc hai giây, Hoài Nguyệt siết chặt túi tài liệu, không vội trả lời, chỉ hỏi: " Vì sao nhất định phải thi đại học? "
Thái Tư Quyên lật túi quần rỗng tuếch, nghiến răng nghiến lợi nói: " Bởi vì không có tiền.
"
Những học sinh có thể vào trường Lưu Kim đều là kẻ có tiền, các lớp học được phân loại theo mức độ giàu có.
Những cựu điều tra viên và cựu binh không có tiền để đưa người vào đây, nên chỉ còn lại một con đường duy nhất - thi đại học!
Người có tiền thích chơi trò diễn xuất, từ mấy năm trước làm bộ làm tịch thiết lập một lớp K rất đặc thù, lớp K ở trong phạm vi cả nước miễn phí chiêu sinh những học sinh nghèo nhưng có thành tích xuất sắc, với mục đích tạo dựng hình ảnh thân thiện.
Sở Nhạn Nhu chính là sinh viên năm hai của lớp K.
Hai chữ không có tiền khiến Hoài Nguyệt không biết nên trả lời thế nào, lý do thật không chê vào đâu được.
Thái Tư Quyên bỗng nhiên vòng quanh Hoài Nguyệt đi một vòng, giọng điệu hài lòng: " Hai mươi lăm tuổi người, non đến giống như vừa mới trưởng thành, các phương diện thành tích còn đều là người nổi bật, cô không đi nằm vùng thì còn ai đi? "
Hoài Nguyệt: " ......!"
(╯°□°)╯︵ ┻━┻
Cuối cùng cô ấy cũng chỉ là một đứa trẻ bị đám cựu binh này lợi dụng thôi, nói dễ nghe như vậy làm gì.
Phương Thiên Hà cũng gật đầu, lão thần khắp nơi nói: " Sơn Báo, lần này bắt La Điền cô có công nhất, nếu như không phải là cô bình tĩnh, chỉ sợ đám học sinh đều phải bị cuốn vào.
Nhiệm vụ hoàn thành, nên có khen ngợi sẽ không ít, nhưng kiểm điểm nha...!
Kiểm điểm còn phải tiếp tục viết, dù sao cũng phải trừ điểm hành vi.
Bất quá trưởng nhóm Đội Chim Ưng vẫn chưa được chọn phải không? Đám khỉ con kia đều là lấy cô làm hình mẫu a.
"