Làm Đặc Vụ Ngầm Ở Học Viện Quý Tộc


Phương Thiên Hà vẫn còn tức giận, thân là binh lính vì nhân dân sao có thể đánh người chứ! Sống mũi người ta đều nổi lên hết một mảng xanh thâm!

Hoài Nguyệt lạnh lùng: " ......!"

Ngay cả danh hiệu cũng gọi, hai người này là một xướng một họa chĩa mũi dùi vào cô ấy sao?

Bầu không khí xấu hổ kéo dài hơn một phút.

Hoài Nguyệt cảm thấy khó chịu, muốn cự tuyệt, nhưng trong tâm trí lại xuất hiện hình ảnh của Sở Nhan Nhu trong tài liệu một lần nữa.

Nét mặt hiền hòa và xinh đẹp liên tục thay đổi với bộ dạng chết chóc xanh xám, thỉnh thoảng lại xen kẽ hình ảnh của cựu cảnh sát Chu cũng chưa từng gặp mặt, bên tai tựa hồ còn quanh quẩn thanh âm của bà cụ ở trong đống lửa kêu rên.

Cụ già cô độc đáng lẽ nên được hưởng phúc bên con cháu, tuyệt đối không nên bị người ta thiêu chết.


Cô gái trẻ xinh đẹp tuy nghèo nhưng có một tương lai vô hạn phía trước, dù cho ngày mai có thể gặp bất ngờ, cũng tuyệt đối không nên bị giết hại như vậy.


Cảnh sát có thể hy sinh bi tráng dưới họng súng của tội phạm, chết vì nhiệm vụ một cách đau thương, nhưng tuyệt đối không nên chết vì một âm mưu đen tối.


Hoài Nguyệt chợt nhớ tới sư phụ kiếp trước của mình.

Sư phụ là một cảnh sát tốt và một người mẹ tốt, ngoài mặt cứng rắn nhưng bên trong lại rất mềm lòng.

Vì một vụ án liên quan đến quan chức cấp cao mà bà đã chết oan uổng, sau đó cô tiếp tục điều tra thay bà, và cũng chết dưới tay của những kẻ âm mưu, hy sinh trong lúc thi hành nhiệm vụ.

Có lẽ, đây là cơ hội mà trời cao gửi đến để bù đắp.

Những điều chưa làm được trước kia, giờ có thể làm được.


Đêm vĩnh cửu sẽ không tồn tại mãi mãi, bình minh rồi sẽ có ngày ló dạng.

Hoài Nguyệt thần sắc nghiêm túc, nắm đấm mãnh liệt siết chặt, không phải là thi đại học thôi sao? Cùng lắm thì quay đầu lại bắt đám vương bát đản đã làm xằng làm bậy kia ra đánh cho hả giận một trận là được.

Cô hạ quyết tâm gật đầu: " Được, nhiệm vụ này tôi nhận.

"

Thái Tư Quyên cùng Phương Thiên Hà liếc nhau, nhất thời hài lòng lên tiếng: " Vậy chúng ta nói kế hoạch đi.


"

" Đợi đã, tôi có một yêu cầu.

" Hoài Nguyệt ngăn bọn họ lại.

Thái Tư Quyên sửng sốt: " Yêu cầu gì? "

Hoài Nguyệt: " Nếu muốn làm nằm vùng, tôi đây ngoài mặt sẽ không còn là người của đội đặc nhiệm Chim Ưng nữa.

Tôi muốn dùng chính mình phương pháp tra án, hơn nữa hướng phía trên thỉnh cầu, cho phép tôi thực hiện các biện pháp trừng phạt hiệu quả cũng như quyền tự vệ chính đáng khi cần thiết.

"

Hai người nhớ đến tính cách của cô ấy thì không khỏi rơi vào trầm mặc: ?

Phương Thiên Hà thậm chí thay đổi sắc mặt ngay tại chỗ, trừng phạt hiệu quả chắc chắn là trên phương diện vật lý, " Cô đấm một phát, người đàn ông khỏe nhất trong đội cũng phải ngất hai giây, cô nghiêm túc đấy à? "

Hoài Nguyệt mỉm cười, lộ ra tám cái răng: " Yên tâm, tôi sẽ không đánh chết họ đâu.

"

Cô chỉ biết, "săn" bọn họ.

……



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận