Làm Dâu Nhà Tỷ Phú


Bugatti La Voatio Noire dừng lại trước mặt ba người, Lâm Kiều hồi hộp ngay cả mặt cũng ửng đỏ.

Vương Đông Quân từ trong xe bước ra trong bộ âu phục màu đen đầy lịch lãm, phụ kiện trên người anh tất cả điều là đồ xa xỉ.

Trên ngực cài một đoá hồng màu đỏ tinh tế, cả người toát lên vẻ lịch sự và sang trọng khiến tất cả mọi người trong hội trường nhìn ra muốn đỏ cả mắt.
Ai cũng tò mò anh là ai? vì sao lại có một người đẹp trai như thế? Bọn họ chỉ nghe danh chú rễ là người tàn tật hơn nữa trên mặt còn có sẹo lớn do tai nạn xe.

Vậy mà bây giờ lại xuất hiện một người đàn ông anh tuấn bất phàm như thế này, không khỏi khiến tất cả mọi người trầm trồ.
Vương Đông Quân bước xuống xe đứng nhìn Lâm Kiều nở nụ cười cưng chiều, hôm nay cô đẹp quá khiến anh đắm chìm trong sự ngọt ngào.

Hai vợ chồng của Lâm Hải như bị hoá đoá nhìn người thanh niên trước mặt, anh cài hoa của chú rể trong bộ âu phục màu đen đắc tiền được cắt may tỉ mỉ phía sau lưng anh có một hàng xe nối đuôi nhau.

Tô Yến và Vương Bân bước ra từ chiếc Rolls-Royce nở nụ cười quý phái trang phục cùng khí chất cao quý sang trọng nhìn về phía nhà họ Lâm.
Lâm Kiều thấy hai vợ chồng Lâm Hải ngây ra liền nói.
“Ba mau đến mời họ trai vào nhà đi ạ.”
Lâm Hải hồi tỉnh vội đi ra hướng phía Tô Yến còn Vương Đông Quân đứng bên cạnh xe nhìn về phía Lâm Kiều không động đậy.

Anh chỉ nở nụ cười đẹp như gió xuân ngắm nhìn cô gái trong lòng, Tô Yến đi tới hất vai anh một cái mới nghiêm túc trở lại.
“Chị Tô… cậu đây là?” Lâm Hải hỏi bà, Lưu Hoa cũng bị hai người thanh niên nhà họ Vương này doạ cho sợ bởi bà ta không ngờ hôm nay Tô Yến mang đến hai người khác lần trước hoàn toàn.

Cả hai điều đẹp trai khiến bà càng thêm chắc rằng buổi gặp mặt lần trước của Lâm Kiều và người thanh niên tàn tật Vương Ngạn là một sự lừa dối gì đó.
“Đây chính là Vương Ngạn của lần trước đó thôi.” Tô Yến thấy vợ chồng Lâm Hải ngớ người bà cười thâm sâu, chỉ cần bà nói mấy câu bọn họ dám không gả con gái sao? Bà sẽ đòi lại sính lễ cũng bắt luôn cô dâu để xem hai vợ chồng tham lam này sẽ làm gì đây?
“Nhưng lần trước Vương Ngạn rõ ràng…” Lưu Hoa lên tiếng, bà ta thấy người hiện tại khác hoàn toàn cơ mà.
“Là con trai tôi muốn thử lòng con dâu thôi, hiện giờ không cần dịch dung nữa.

Đây chính là người thật hàng thật con rể tương lai của ông bà đấy, nó vốn không hề tàn phế hay k=huỷ dung gì cả.” Vương Bân nghe mẹ nói thì càng thêm tò mò đứng ở bên cạnh không ngừng đưa ngón cái với Vương Đông Quân.
“Còn cậu trai trẻ này?” Lưu Hoa hỏi.
“Con trai út nhà tôi.” Tô Yến không hề che dấu cười nhìn Vương Bân gật đầu.
Hai vợ chồng Lâm Hải sốc không nói nên lời, Lâm Kiều vẫn là nhắc nhở bọn họ.

Một đoàn người cùng nhau đi vào phía sau vô số thanh niên mặc vest đen cài nơ mang theo sính lễ.
Lúc đi vào hội trường vô số quan khách nhìn thấy ba người nhà họ Vương thì bàn tán xôn xao ai cũng bất ngờ, sớm đã nghe danh không ngờ hôm nay lại gặp họ ở đây.

Thì ra là nhà tỷ phú hỏi cưới chả trách nhà họ Lâm hống hách còn tổ chức vô cùng lớn.
Đợi cho bọn họ đi vào trong bây giờ phía ngoài cổng Hữu Đồng cùng Đường Dung mới đi vào, hôm nay Lâm Kiều chỉ mời duy nhất hai người bạn này.

Hữu Đồng thì không ngạc nhiên mấy tại anh có nghe bạn thân nói rồi còn Đường Dung thì kinh ngạc không thôi, cô nàng không ngờ Lâm Kiều vậy mà đính hôn với chủ tịch tập đoàn Vương Thị.
“Anh họ sao anh lại ở đây?” Đường Dung thấy Hữu
Đồng lái xe vào trong liền hỏi, hôm nay cô cũng đi xe đến.
“Anh đi ăn mừng cho bạn của anh còn em?”
“Em cũng vậy á, Lâm Kiều là bạn em.” Đường Dung hôm nay trang điểm xinh đẹp mặc váy xanh lam đính nơ.
“Trùng hợp ha, cô dâu chú rể là bạn của anh luôn.” Hữu Đồng dừng xe lại bên cạnh xe cô, anh xuống xe đưa tay cho Đường Dung cùng nắm tay vào trong.
“Dì vẫn khoẻ chứ?”
“Dạ khoẻ anh, mà mẹ càng ngày càng khó tính mấy môn em ôn thi điều do mẹ cho đề đó.” Đường Dung lẩm bẩm cô vốn không định mách lẻo gì với anh nhưng mà tính tình của mẹ cô thật sự rất khó tính.

“Hahaha… đợi hôm nào anh nghỉ cuối tuần sẽ ghé thăm dì và dượng, Em nhớ báo dì và gửi lời hỏi thăm của anh nha.”
Hai người cùng nhau vào trong, tới cửa đại sảnh đã có mấy người nhân viên bên tổ chức sự kiện và người hầu nhà họ Lâm chỉ dẫn vào ghế ngồi.

Tiếng nhạc từ nghệ sĩ đàn piano vang vọng âm thanh du dương hay vô cùng, mấy vị ngồi trên bàn vừa tán dương vừa nói chuyện uống rượu.
Bên trong phòng thờ tổ tiên của họ Lâm một lần nữa những thanh niên áo đen đại diện nhà trai mang sính lễ đặt xuống bàn dài rồi đi ra ngoài, Lâm Hải cùng Tô Yến đối diện nhau nói chuyện.

Trong lòng ông ta không thể nào chấp nhận việc Tô Yến cùng Vương Đông Quân đóng kịch lần trước để lừa gạt bọn họ nên trên mặt không vui.
“Sao ngay từ đầu nhà bà không nói mà phải lừa chúng tôi?” Lâm Hải chất vấn.
“Nếu nói sớm con trai tôi làm sao cưới được một cô gái tốt như Lâm Kiều chứ?” Tô Yến nở nụ cười nhẹ nhàng nói.
“Ý bà là sao?” Mặ Lâm Hải không tốt chút nào.
“Điều rõ ràng là chúng tôi thử lòng nhà ông và con bé, chắc ông và bà không biết nhỉ? Người ông bà chọn ban đầu để gả là Lâm Na nhưng nghe tin con trai tôi bị huỷ dung và tàn tật thì ông bà bắt Lâm Kiều phải gả vì lợi ích còn gì?.” Tô Yến nói lạnh lùng.
“Nếu như không phải tôi cố tình phao tin con trai mình bị như thế có phải ông bà đã đá Lâm Kiều ở xó xỉnh nào rồi nhỉ?.” Tô Yến nhìn hai đứa con mình rồi nhìn Lâm Hải nói thẳng.
“Bà…”
“Chứ ông nghĩ xem tại sao biết bao nhà chúng tôi lại chọn nhà ông để hỏi con dâu? Nếu như không phải Lâm Kiều thì cũng không tới lượt ai đâu!” Tô Yến nhìn Lưu Hoa và Lâm Na đang ở đối diện mà nói làm hai mẹ con bà ta cúi đầu không dám nhìn thẳng.
Chắc chắn hôm nay sau khi thấy Lâm Kiều được gả cho một người không những đẹp trai còn giàu có không hề tàn tật thì mẹ con bà ta tức anh ách.
Tô Yến nói xong liền cười: “Chuyện hôm nay chúng nó đính hôn là chuyện phải làm, hơn nữa việc hai đứa kết hôn ông bà đã đồng ý không thể nuốt lời.”
Lâm Kiều nhìn Tô Yến âm thầm bật ngón cái, nhà họ Vương đúng là thâm từ trên nóc.

Bảo sao cô thấy Vương Đông Quân thâm hiểm sâu không lường được thì ra là gen di truyền nhà mẹ anh.
“Vậy cứ tiến hành đi.” Lâm Hải không biết nói sao sính lễ trên bàn kia ông ta không thể không lấy.
Đợi cho Lâm Hải kiểm tra lại mười tráp sính lễ cùng trao đổi với Tô Yến thì Lâm Kiều và Vương Đông Quân thắp hương bái tổ tiên.

Xong nghi thức cả nhà đi ra bên ngoài hội trường lễ đính hôn để ra mắt quan khách và bạn bè.
Thật ra Lâm Hải rất tức giận ông ta bị sỉ nhục nhưng tiền nhà họ Vương đã đến tay ông, danh tiếng bọn họ lớn có nhà họ Vương làm cái bệ thì việc kinh doanh của ông không ai không nể.

Còn Lưu Hoa và Lâm Na tức giận hai bàn tay bấu chặt vào nhau không nói nên lời, lúc ra ngoài hai mẹ con còn thì thào với nhau mấy tiếng.
Lâm kiều nhìn Vương Đông Quân ý hỏi anh sao nhà anh thâm vậy còn anh nhìn cô chỉ cười, trong lòng như được tưới mật.

Anh nắm tay cô, ngón tay thon dài nắm trọn bà tay mềm mại truyền hơi ấm cho nhau.
Tô Yến nhắc nhở Vương Bân không được tiếp xúc với Lâm Na, cậu hiểu ý cười gian manh.

Ai mà kém thông minh để cô ta lừa chứ? Cậu rất biết nhìn người đó.
Ánh đèn vào sân khấu rực rỡ được trang trí lộng lẫy trên màn hình đột nhiên xuất hiện hình ảnh của hai người nam và nữ vô cùng đẹp đôi khiến quan khách phải trầm trồ.

Hai người trong ảnh chính là Vương Đông Quân và Lâm Kiều, những ngày qua khi bọn ở cạnh nhau anh đã bí mật cho người chụp ảnh tạo nên một màn trình chiếu hiện tại.

Trong ảnh có một đôi nam nữ cùng nhau trò chuyện cười đùa vui vẻ, còn có nắm tay nhau đi dạo cùng nhau ăn sáng và vô số hình ảnh như cùng nhau ngồi trên xe ô tô.
Nhìn đến đây cả hai vợ chồng Lâm Hải và Lâm Na điều mang ánh mắt phức tạp nhìn Lâm Kiều..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui