Mẹ và anh trai gọi taxi đưa chị Hà Liên đi sinh, lên hẳn bệnh viện Đa Khoa Tỉnh chứ không ra bệnh viện huyện vị biết sức khỏe của Hà Liên không tốt nên nhất quyết đưa thẳng lên bệnh viện tuyến trên cho yên tâm.
Xin các cô y tá, các bác sĩ giúp con gái tôi với..!! Nó từ nhỏ đã ốm yếu giờ lại phải chịu đựng đau đớn như thế tôi sợ nó không chịu được mất, các cô các chú cứu giúp nó với ak..!! Trong bệnh viện Đa Khoa Tỉnh mẹ Nó đang níu lấy bác sĩ và hộ lý cầu xin.
Nhìn con gái đang đau đớn trong cơn chuyển dạ mặt mày tái mét không còn chút sức sống bà đau đớn như đứt từng khúc ruột.
" Ba tụi nó trên trời có linh thiêng phù hộ độ trì cho con gái ông nó tai qua nạn khỏi, cho mẹ con nó bình an thuận lợi vượt qua nha ông..!! " Mẹ Nó chắp tay vái trời cao, cầu xin người chồng đã mất của mình phù hộ độ trì cho con gái, dường như làm như thế sẽ khiến cho bà bớt lo lắng phần nào nên xung quanh cũng không ai ngăn cản.
Chợt một cô y tá đi ngang qua, mẹ như tìm được cọng rơm cứu mạng vội vồ lấy cánh tay cô y tá hỏi chuyện.
Con gái bác tên Hà Liên đúng không ak..?? Khi em ấy được đưa vào bệnh viện thì các bác sĩ ở bệnh viện đã nghe qua tình hình của em ấy rồi..!! Tụi cháu đã thăm khám thì thấy tử cung của sản phụ mới mở 3 phân thế nên chưa sinh được, người nhà cử người đi làm thủ tục nhập viện cho sản phụ.
Vì trường hợp này đặc biệt sức khỏe của sản phụ không tốt từng có tiền sử bệnh tim nên trưởng khoa đã đích thân chỉ định một hộ lý chăm sóc bên cạnh sản phụ, mong người nhà động viên sản phụ chịu khó đi lại nhiều hơn để tử cung nhanh mở hơn để thuận lợi sinh con nhé..!! Chị y tá nói một hơi rồi, dặn dò lại vài câu rồi đi làm việc của mình.
Chị Hai Nó ở Sài Gòn nghe được tin thì cũng lo lắng gọi điện về hỏi tình hình sau đó tận dụng mối quan hệ của mình ở trong bệnh viện nơi chị làm việc tìm đến trưởng khoa của mình và nhờ vả.
Sau khi nghe qua tình hình của em gái chị thì gọi điện cho trưởng khoa sản ở bệnh viện bên này nhờ chị trưởng khoa giúp đỡ.
May mắn thay trưởng khoa của bệnh viện từng là bạn học chung với chị trưởng khoa của chị Hai Nó nên đã nhanh chóng đồng ý giúp đỡ hết mình.
Sau gần một ngày trời chịu đựng cơn đau và phải cố gắng đi lại thường xuyên thì Hà Liên chịu hết nổi, cả người mềm nhũn vô lực chỉ có thể uống nước cầm hơi, hộ lý phải hỗ trợ thêm bình ô xy cầm tay để duy trì sự tỉnh táo cho chị.
Đâu rồi..?? Sản phụ này tên Hà Liên đúng không..?? Nhận được sự ủy thác của chị Th** trưởng khoa tai mũi họng của bệnh viện Th* D** cho nên dù đang nghỉ ngơi ở nhà không phải ca trực của mình nhưng mà vẫn chạy vội lên đây để xem xét tình hình của sản phụ.
Người nhà yên tâm cháu sẽ cố gắng hết sức mình để mẹ con được an toàn nhé..!!
Ôi..!! May quá, trăm sự nhờ bác sĩ chứ sáng giờ con bé nó đau đến mức muốn ngất đi rồi ak..!! Vừa nói mẹ nó vừa cầm phong bì dúi vào tay bác sĩ nhỏ giọng nói: " trăm sự nhờ bác sĩ, lo giúp cháu nó bình an ak..!! "
Được rồi, cô cứ yên tâm ak..!! Nói rồi bác sĩ quay sang hỏi hộ sinh:
Còn phòng trống không..??
Dạ...!bác sĩ có hai phòng sinh nhưng giờ kín giường rồi ak..!!
Làm sao đây nhỉ..?? Không được tình trạng sản phụ này mà chờ đợi những người trong phòng sinh xong chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng của cả hai mẹ con, lập tức đưa vào phòng khám của tôi..!! Bác sĩ trưởng khoa không dám dài dòng trực tiếp phân phó.
Dạ..!! Ngồi trên xe lăn, Hà Liên được đưa vào phòng khám của bác sĩ trưởng khoa.
Đặt sản phụ ngồi lên trên đi, chuẩn bị sẵn sàng các dụng cụ sinh con cho tôi.
Bác sĩ lên tiếng phân phó.
Sau khi khám qua cho chị Hà Liên thì bác sĩ nói với Hà Liên:
Em nghe chị nói đây..!! Hiện tại em mới mở được 8 phân nên chưa thể sinh ngay được đâu, nhưng mà chị thấy với sức khỏe của em bây giờ mà để tới khi đủ 10 phân thì tới lúc đó em không còn sức để rặn nữa.
Vậy nên giờ chị nói em phải kiên cường lên, em mang thai 9 tháng mười ngày rồi giờ chỉ còn bước này nữa thôi là em sẽ được nhìn thấy con rồi, cố gắng lên nhé..!! Chị bác sĩ động viên Hà Liên sau đó quay sang bảo với hộ lý
Gọi thêm một người vô đây, chuẩn bị sinh ca này tại phòng luôn.
Tin tưởng chị, giao tính mạng hai mẹ con cho chị..!! Chị trưởng khoa nhìn khuôn mặt yếu ớt của Hà Liên và nói một cách nghiêm túc.
Dạ...được..!! Hà Liên yếu ớt đáp lại
Được rồi..!! Ngôi thai cao phải đè bụng sản phụ để đẩy em bé xuống một người giữ lấy thân trên của sản phụ, người còn lại phụ tôi.
Bác sĩ đeo bao tay khử trùng vào sau đó bắt đầu vào việc.
Dao, kéo...!! Sau khi ép em bé dồn xuống dưới khung xương chậu bác sĩ đưa tay nói với hộ lý.
" Xoẹt...!rạch " bác sĩ thẳng tay cắt dứt khoát, một đường từ â* đa* đến hâ* m** Hà Liên.
Ư...!ưm..!! Hà Liên nhíu mày nhăn mặt vì đau.
Nhưng cái đau đớn này không là gì cả.
Chịu khó chút xíu..!! Vì đầu em bé to nên chị phải rạch cửa mình em đến hâ* m** để đưa tay vào trong kéo em bé ra ngoài.
Được rồi..!! Chị đón được đầu em bé rồi, em giữ tỉnh táo lấy hơi rặn để đẩy em bé ra cùng với lực kéo của chị nhé..!! Một...hai...ba..!! Rặn.., được rồi..em nghỉ ngơi đi..!!
Em bé vừa ra ngoài được cái đầu và hơn nửa cánh tay bác sĩ chỉ cần kéo nhẹ là ra cả người..!!
Oa...ngoa...!! Cất tiếng khóc đâu đời thì chị Hà Liên đã bất tỉnh.