Lâm Giang Tiên

“Thần, dừng tay!” Phong đã bị ôm chặt, đang liều mạng đẩy y ra, muốn cho y tỉnh táo lại. Nhưng lại sợ đụng tới vết thương, cho nên cũng không dám làm mạnh tay.

Thần càng không để ý tới hắn giãy dụa, nhất nhất thuận theo nguyện vọng của chính mình, tại trên người hắn sục sạo khắp nơi, “Phong...”

“Ô... Khái khái...” Trong lúc đang chống cự, Phong lại bị trượt chân, thuận thế té vào nước uống vài ngụm.

“Phong!” Thần yêu thương tiếp được hắn, đưa hắn từ trong nước lên ôm lấy,rồi nhẹ nhàng hôn, “Ngoan... Chúng ta đi lên!”

Nói rồi, không đợi Phong gật đầu, Thần cứ như vậy mang hắn lên bờ, đem thân thể đã hiện ra toàn bộ ấy đặt trên một khối đá bằng phẳng cạnh hồ nước.

“Thần, không nên làm càn! Đưa y phục cho ta!” Phong duy trì chống cự, mong muốn y có thể buông tha chính mình, “Ngươi nhất định không biết chính mình đang làm gì đâu...”

“Ta biết!” Thần lớn tiếng trả lời, nhưng những lời tiếp theo ngữ khí trở nên ôn như thâm tình không gì sánh được, “Ta biết, Phong! Ta muốn ngươi, hiện tại sẽ... Đừng cự tuyệt ta!”

“Ngươi... Ân... Không nên sờ...” Không hề lưỡng lự, Thần liền trực tiếp tiến công cắt đứt mạch suy nghĩ của Phong, “A... Buông ra...”

Một tay Thần tham nhập vào hạ thể Phong, tay kia hướng đến hậu đình, dùng đầu ngón tay nhu nhu khai phá, đầu thì đang chôn trước ngực Phong, đảo lưỡi liếm mút hai khối chu quả.

“A...” Những nơi mẫn cảm đều bị nắm trong tay, Phong chỉ có thể nằm ở trên tảng đá lớn vô lực rên rỉ, “Vì sao... Nhị ca...”


“Không nên gọi nhị ca...” Thần ngẩng đầu, tay không hề buông ra, hơn nữa càng tăng mạnh lực đạo, thân thể hơi trườn lên, cùng Phong song kiểm tương đối (mặt đối mặt), “Phong... Gọi Thần...”

“Cáp a... Không nên... Quá nhanh... A ân...” Bàn tay Phong nắm chặt lấy mép đá, hưởng thụ những khoái cảm không dám mơ tưởng đến.

“Phong... Ta là của Phong... Ta yêu ngươi a...” Thần vừa nói, vừa dời đi động tác... Hai tay y nắm lấy chân Phong, nóng bỏng nhìn vào nơi cấm địa!

Phong vì động tác của y cảm thấy thẹn không ngớt, muốn khép lại hai chân nhưng không làm được, “Buông ra a... Thần...”

“Ta yêu nhất ngươi a...” Nói rồi, Thần thận trọng quỳ xuống, đem phân thân của Phong cho vào miệng, cẩn thận tỉ mỉ liếm lộng...

“A...” Khoang miệng ấm áp làm Phong kích động không ngừng, hai tay Thần cũng không ngừng thăm dò trêu chọc thân thể hắn.

“Ân... A... Thần được rồi... Mau... Mau buông ra... A...” Cảm thấy chính mình sắp không xong, Phong liền muốn rút khỏi miệng Thần.

Nhưng Thần không để hắn được toại nguyện, trái lại ngậm mút càng sâu, đối mặt với kích thình đột ngột như thế, thân thế Phong không khỏi cong lên, không phát ra được bất luận thanh âm nào, chỉ cảm thấy trước mắt một mảnh sáng trắng, nhiệt lưu trong cơ thể tập trung tại hạ phúc liền xông thẳng ra ngoài...

“Cáp... Cáp... Cáp...” Sau khi cảm giác được phóng xuất lây lan khắp cơ thể, Phong nằm im không nhúc nhích.

Thần chống hai tay, nuốt xuống tinh hoa trong miệng, rồi nằm áp lên thân thể Phong...”Phong... Cảm giác thế nào?” Hôn lấy khuôn mặt Phong, Thần nhẹ giọng hỏi.


“Thần...” Đôi mắt Phong có chút mất mát nhìn về phía mặt hồ, “... Chúng ta sao lại biến thành như vậy?”

“Phong?” Xoay khuôn mặt của Phong lại, Thần kinh hoàng phát giác trong đôi mắt Phong ẩn chứa hơi nước, “Xảy ra chuyện gì? Vì sao lại phản ứng như vậy?”

“Thần, chuyện Phượng tiểu thư bây giờ phải làm sao?” Phong hỏi.

Đầu óc Thần một mảnh mê man, “Phượng tiểu thư? Đó là ai? Phong đang nói ai?” Thần tiếp tục hạ xuống cổ Phong một cái hôn tinh tế, “Ta không nhận ra nàng... Ta chỉ có Phong mà thôi...”

Điều Phong sợ hãi quả nhiên xảy ra, Thần hiện tại cũng không thanh tỉnh, chỉ là một mặt vẫn còn trầm mê trong khoảng thời gian còn ăn ngủ chung trước đây...”Thần, đừng đụng ta... Không nên làm ra chuyện làm chúng ta hối hận...”

“Có ý gì...” Đầu óc Thần ông ông tác hưởng, cả người phát nhiệt, y dùng lực lắc lắc đầu, muốn thoát khỏi loại cảm giác này, “Phong, ngươi không thích ta sao?”

“Thần, ta thích ngươi a...” Ôm lấy hai vai Thần, lại dựa sát vào cơ thể y, “Thế nhưng xin ngươi đừng tái đối xử tàn nhẫn vớ ta như vậy!”

“Tàn nhẫn?” Thần căn bản nghe không hiểu, y chỉ biết là “Y tốt với Phong” mà thôi!

Thần cũng không muốn suy nghĩ nhiều nữa, không khỏi đem hai chân Phong giơ cao lên. Đem thứ cực nóng của mình chậm rãi xen vào u huyệt của Phong...


“A!” Thân thể đau đớn như bị xé rách. Lần đầu tiên ít nhiều “Thủy tinh dục” (*) gây tác dụng, Phong hoàn toàn không có cảm thụ được chút đau đớn nào, thế nhưng lần này giam giữ phía sau là một thứ hung khí cực đại, Phong cảm giác như được chết đi còn khoái hoạt hơn.

Thần cũng cảm thấy Phong có phần xa lánh, liền mạnh mẽ dừng lại, trấn an phong, “Phong, không nên khẩn trương như vậy... Ta... Phong?”

Có lẽ là đau đớn, có lẽ là thương tâm, nước mắt Phong nhất thời trào ra, xuôi theo khóe mắt, lăn xuống sợi tóc, cuối cùng tích tụ lại trên mặt phiến đá...

“Phong? Rất đau sao? Ngươi đừng khóc a... Phong, xảy ra chuyện gì... Đừng khóc...” Thần khẩn trương nhất chính là khi nhìn thấy nước mắt của Phong.

“Thần, vì sao chúng ta lại là huynh đệ?” Phong rơi lệ không ngừng, ngữ khí vạn phần tuyệt vọng.

“Vì sao lại hỏi cái này?” Thần nếm lấy nước mắt Phong, làm cho thứ cực đại dưới thân càng tiến nhập sâu trong cơ thể Phong.

“Ân...” Phong cũng giật giật thân thể, “Thần ngươi... A a...”

Thân thể Phong đã thích ứng với sự hiện diện mạnh mẽ của thứ vũ khí kia, sau khi Thần xác định sẽ không làm Phong bị thương liền bắt đầu luật động, không ngừng đong đưa hạ thân ra vào thân thể Phong...

“A... Aha... Ân...” Phong không dám nắm lấy lưng Thần, sợ lưu lại vết tích.

Hắn hiểu rõ rằng, Thần lúc này chính là thần trí không rõ ràng, một đêm thỏa thích này của bọn họ chỉ đơn giản là một hồi mộng xuân mà thôi...

“Thần...” Phong nhẹ giọng hô hoán, chảy xuống giọt nước mắt cuối cùng trong đêm, “Ta thực sự rất yêu ngươi...”

“Ân, ta cũng...” Thần không ngừng luật động, cuối cùng tại trong cơ thể Phong bắn ra dịch thể, “Phong... Ta cũng vậy...” Mơ mơ màng màng ghé vào người Phong ngủ mất.


“Thần? Thần?” Không có lời đáp lại, Phong thở dài... Cuối cùng kết thúc!

“Ân...” Phong chống đỡ sự mệt mỏi, mạnh mẽ di chuyển cơ thể.

Phong đem Thần nằm lên bãi cỏ, lần thứ hai vì y chà lau, thay y phục, nhìn Thần lúc này như chưa hề phát sinh ra bất kỳ chuyện gì, sau đó lại ra suối, đem chính mình từ trong ra ngoài tẩy sạch một lần... Tất cả xử lý hoàn tất, thì đã đến đêm khuya!

Phong mặc mỗi chiếc áo trong nằm cạnh Thần thở dốc. Nhìn y ngủ say, nhớ tới chuyện trước đây, Phong không khỏi dâng lên y’ định đùa nghịch, liền nâng tay nắm lấy mũi Thần, không cho y hô hấp, chờ đợi tiếng khiển trách!

“Ô...” Đôi lông mày vẫn gắt gao khép chặt, “Phong... Để ta ngủ...”

“A...” Phong nở nụ cười, chỉ có khoảng thời gian này, Thần mới là của hắn... Chưa từ bỏ ý định hắn tiếp tục đùa giỡn.

“Ngô ngô...” Thần nức nở, cuối cùng trắc trứ vươn ra cánh tay trái, “Ngủ ngủ... Đến đây, Phong...”

Hảo hoài niệm a... Phong trở lại thành hài tử trong quá khứ, đem cánh tay Thần trở thành gối đầu. Thần cảm giác được Phong đã bắt đầu ngủ, rất tự nhiên xoay người, dùng cánh tay kia bao trụ lấy Phong, ngay cả chân cũng quấn lấy, cả người cứ như vậy thành chiếc “chăn bông” bọc lấy Phong!!!

Phong ngủ ở bên trong, tham lam hít thở, nếu như có thể tiếp tục sống như vậy, không ai tìm được bọn họ thật là tốt biết bao...

_________________

(*): Thủy tinh dục: theo ta được biết thì là một khối đá thạch anh có tỏa ra linh khí, hít linh khí đó tương đương với nuốt xuân dược + sinh tử dược, khối đá này chỉ có ở hoàng cung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận