Nhóm dịch: Thất Liên HoaTất cả mọi người đều nhìn nàng, dù gì nàng cũng là đại tiểu thư được ăn sơn hào hải vị, có ăn được món ăn không ngon miệng này không đây?Kết quả, Tô Hoàn kinh ngạc vui mừng gật đầu một cái:"Ngon lắm, cha mẹ, các ca ca mọi người cũng ăn đi!"Thấy nàng không hề chê chút nào, mọi người âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn sợ rằng muội muội mới này không dễ chiều, không ngờ tính tình lại dễ chịu như thế.
Mọi người nhao nhao động đũa, một người thì cầm củ khoai lang hay bánh rau rừng để gặm, nhưng không ai động đũa vào món thịt cả, trong lòng Tô Hoàn thấy rất khó tả.
"Cha mẹ, bình thường mọi người khổ cực vậy rồi, ăn thịt bổ sung dinh dưỡng đi ạ.
Con không thích ăn thịt, nhiều vậy một mình con cũng ăn không hết!"Nàng chủ động gắp một đũa thịt bỏ vào bát của Tô phụ Tô mẫu.
"Hoàn Hoàn, bọn ta không ăn, con ăn đi, mua cho con ăn đó!"Bình thường ngày lễ Tết gì cũng khó mà được ăn thịt, có đôi lúc lão tam lên núi bắt được mồi mang về là thỏ hoang hay gì đó nhưng cũng không ăn được mà bán lấy tiền.
"Các ca ca cũng ăn đi!"Tô Hoàn nhìn về phía các ca ca, nhưng các ca ca lại trầm mặc gặm khoai lang và bánh rau trên tay, không ai tiếp lời, thật ra bọn họ nhìn thịt mà nuốt nước bọt không biết bao nhiêu lần rồi.
"Hoàn Hoàn muội muội, muội ăn đi, không cần để ý đến bọn ta!" Ngũ ca Tô Dịch cười nói với nàng.
"Đúng vậy Hoàn Hoàn, bọn họ muốn ăn thì sẽ tự gắp, không cần phải để ý đến bọn họ!"Tô Cảnh nhìn mấy đệ đệ một cái, ánh mắt cảnh cáo bảo bọn họ đối đãi khách khí với muội muội mới một chút, người làm đại ca như y vẫn rất có tiếng nói, mấy đệ đệ cực kỳ nghe lời y.
Tô Hoàn cong môi, sau đó buông đũa xuống:"Nếu mọi người không ăn thì con cũng không ăn.
Hoàn Hoàn biết cha mẹ với các ca ca không có cảm tình sâu nặng gì với con, con cũng đột ngột quay về đây nhưng Hoàn Hoàn cũng muốn hòa mình vào gia đình!"Nàng tủi thân nói, gương mặt nhỏ tràn đầy nỗi buồn tủi, ai nhìn cũng thấy không nỡ!"Nếu Hoàn Hoàn đã nói vậy rồi thì chúng ta ăn đi!"Tô Cảnh động đũa trước rồi ba vị ca ca còn lại mới đưa đũa theo, mùi vị của thịt vừa vào trong miệng, ăn một miếng rồi là không nhịn được muốn ăn miếng thứ hai.
Lúc này Tô Hoàn mới cười lên lần nữa, nàng đứng dậy cầm lấy cái bát của tứ ca Tô Quân, dùng đũa sạch gắp thịt vào bát cho hắn ta.
"Tứ ca vẫn chưa ăn, để lại cho huynh ấy một phần!"Muội muội mới đến rất hiểu chuyện, không hề ra vẻ đại tiểu thư chút nào, cũng không tỏ vẻ chê bai gì.
Bọn họ còn tưởng rằng nàng là nữ nhi được Cố phu nhân người không coi ai ra gì dạy dỗ nên chắc chắn cũng có đức hạnh giống thế, không ngờ là do bọn họ suy nghĩ nhiều rồi.
“Cha nương, hai người cũng ăn đi, không ăn thịt hết là không được rời khỏi bàn đâu!”Tô Hoàn quay đầu, nàng để ý đến Tô phụ Tô mẫu như vậy khiến hai vợ chồng cảm thấy cực kỳ áy náy, nữ nhi vừa vào nhà là bọn họ tỏ vẻ cực kỳ lãnh đạm nhưng nữ nhi thì toàn nghĩ cho bọn họ.
Tuy là ruột thịt với nhau cả nhưng không có tình cảm, bọn họ nuôi Nguyệt Nguyệt mười mấy năm, nói không có tình cảm gì cũng giả, dù không phải ruột rà nhưng cũng đối xử như người cùng máu thịt vậy.
.