Chap2
Không khí căng thẳng ngập tràn trog căn nhà.
+ Con gái tôi sao rồi - vẻ mặt lo sợ hiện rõ trên gương mặt của ông trùm.
+ Cô ấy chỉ kiệt sức - ông ta lo sợ.
+ Tiễn ông ta .
Ông bác sĩ hoảng hốt...
+ Cô ấy không sao cả... Chỉ bị kiệt sức... Xin ông... Xin ông đừng giết tôi - ông bác sĩ lo đến nỗi mặt tái mét.
Vệ sĩ ông ta lên tiếng.... " ông chủ chỉ muốn đưa ông về nhà "
Ông bác sĩ thở phào nhẹ nhõm😂..
Ông ta vào phòng cô con gái mà ông yêu thương nhất , hơn cả tính mạng của mình...thấy cô nằm trên giường mặt tái không tí máu, ông lo lắm... Ông vuốt má cô....
+ Vẻ mặt hồng hào ngày thường của con đâu, con làm gì.... Lại thành ra như vậy - những câu hỏi tràn đầy trog đầu ông.
CÔ TỈNH....
Cô mơ hồ nhìn ông...
+ Ba... Sao con....
Đầu cô đau....
+ Con lo ngủ đi... Thức dậy rồi nói tiếp - ông thấy cô tỉnh ông bớt lo phần nào.
Ông ta ra ngoài...
+ Điều tra ai làm con ta ra như vậy - mặt ông đầy ám khí.
Cận vệ ông đi gấp gấp....
Trong phòng...ánh sáng chiếu vào gương mặt của cô, sau nhiều ngày nghỉ ngơi gương mặt cô có chút hồng hào trở lại... Cô thức dậy, cô tự nhũ... " sẽ không bao giờ làm người gây phiền toái cho người khác nữa, không quan tâm ai nữa, sống vì mình thôi và ba cô thôi "
Cô tự mỉm cười vs bản thân mình.
Vào đến trường, cô gặp người yêu anh , cô ta hất mặt ...
+ Sao hả lần trước 1 bạt tay k đủ sao, tao tưởng mày không đi học nữa chứ - cô ta vênh mặt.
( BỐP BỐP ).
HAI CÁI TÁT LIÊN TỤC.
Vệ sĩ của cô... Cũng tức là cận vệ của ba cô ( ng đag điều tra xem ai là ng làm cô mém mất mạng ^^ .. Hả dạ chưa >< ) tát cô ta hai cái liên tiếp... Cô ta choáng váng ( đàn ông đánh mà, lại là vệ sĩ >< )...cô ta ngã...
Mày..... ( BỐP CHÁT ) Cận vệ ba cô tát cô ta thêm hai cái cái cuối rất mạnh ^^.
+ Cô chủ coi chừng muộn.
+ Dạ - cô còn hơi sợ vì anh này mạnh tay quá.
Cô vừa vào lớp cận vệ ba cô đi tìm cô ta.... " Đứng Lại " - giọng nói đầy sát khí chỉ vừa đủ nghe... Cô ta vẫn đi tiếp.... " ĐỨNG LẠI "
Cô ta sợ nên đứng lại...cô ta quay lại...
+ Anh muốn gì - cô ta sợ hạ má cô ta vẫn còn sưng.
+ Nếu cô còn đụng hay kiếm chuyện với cô chủ tôi... Thì cô tự liệu đường mà trốn đừng để tôi bắt được cô nếu không cô biết cách sử lý của ông chủ tôi đúng không. - Mặt anh nhìn rất đáng sợ.
Cô ta bắt đầu hoảng sợ....
+ Tôi biết rồi.
+ TÔI - anh vênh mặt như lúc cô vênh lúc nãy.
+ DẠ... DẠ RÕ... RÕ RỒI - mặt cô ta tái mét.