- Tôi ko yêu guigui, tôi cũng ước gì người tôi yêu sẽ là cô ấy chứ ko phải người đang đứng trước mặt tôi [ Tiểu Dục nhìn Tiểu Huân giọng nói dịu hẳn ]
- Anh………anh yêu tôi [ tiểu huân chỉ tay vào chính mình nhìn Tiểu Dục như ko thể tin được ]
- hahaha, thật nực cười, anh muốn biện minh ình thì cũng nên tìm cách khác, tôi với anh ko wen ko bík vậy mà anh dám nói là yêu tôi sao, ko thể tin được [ Tiểu huân xua xua tay cười khẩy ]
- Tin hay ko đó là chuyện của cô, tôi cũng ước là mình sẽ ko yêu cô đấy [ Tiểu Dục nghiêm giọng ]
- Anh……..anh nói thật……nếu là vậy tại sao anh còn giúp nhỏ gui, anh bík là tôi ko ưa nó mà [ Tiểu huân tự nhiên bík có thêm người thầm thích mình giọng hống hách hẳn lên ]
- Tôi yêu cô nhưng ko có nghĩa là tôi sẽ giúp cô [ Tiểu Dục trả lời tỉnh bơ ]
- A, tôi hiểu rồi. hay là anh cũng như nhỏ gui,muốn cướp tôi khỏi tay của wangzi chứ gì, nói cho anh bík tôi ko bao giờ chấp nhận chia tay wangzi chỉ vì một tên khờ dại như anh đâu [ Tiểu Huân nghênh mặt ] tự tin quá ss ơi ]
- Tôi chưa bao giờ có ý định đó và cả guigui cũng vậy. [ tiểu Dục ]
- Nếu đã vậy thì anh nên tránh xa chúng tôi ra, đừng can thiệp vào chuyện này nữa [ Tiểu Huân ]
- Tôi ko thể [ Tiểu Dục ]
- Anh……..anh như vậy là sao đây. [ Tiểu huân tức giận ]
- tôi ko thể để guigui ra đi trong đau khổ như vậy và cũng ko muốn cô để tiếp tục trở thành một con người tàn nhẫn nữa [ tiểu Dục ]
- tàn nhẫn, yêu thì phải tranh giành, mà có tranh giành thì dĩ nhiên phải có kẻ thắng người thua, tôi có làm gì sai chứ [ Tiểu Huân ]
- Nhưng cô có thực sự yêu wangzi hay ko, hay là chỉ muốn núp sau cái bóng của anh ta mà làm càng làm phách, ỷ thế hiếp người, cô có thực sự yêu wangzi hay là chỉ muốn chiếm đoạt để cậu ta trở thành vật chiếm hữu của cô, từ bỏ đi nếu ko cô sẽ phải đau khổ và wangzi, kể cả guigui cũng sẽ đau khổ [ Tiểu Dục ]
- Tôi ko muốn nghe nữa, dù sao ngày mai guigui cũng đã đi rồi và wangzi sẽ wên được cô ta, tôi chỉ cần có như vậy. Nếu anh dám chia rẽ tôi và wangzi bằng cuộn băng ghi âm ngớ ngẩn đó thì anh sẽ ko yên với tôi đâu và hãy nhớ cho rõ TÔI KO BAO GIỜ YÊU ANH. [ tiểu Huân nhấn mạnh từng chữ rồi đâm đầu bỏ chạy vì lòng cô bây giờ đang rất sợ hãi, sợ rằng nếu còn nghe tiểu Dục nói nữa thì cô sẽ trở nên yếu đuối ]
- Rồi cũng sẽ đến lúc cô phải quay về với vị trí cũ của mình, tại sao phải tự mình làm đau mình chứ [ Tiểu Dục nhìn theo bóng TH buồn bã rồi cũng bỏ đi ]
Quay trở về với guigui, sau khi chào Tiểu Huân thì cô tức tốc chạy ra cổng trường nơi hebe cùng bạn bè đang đứng đợi có cả A Vỷ và Nha Đầu……..
- Ủa, sao các anh chị lại ởh đây??? [ guigui chạy tới thì ngẩn ngơ nhìn bạn bè của hebe và Arron đang đứng chờ ]
- Hjhj, hôm nay trời đẹp tụi chị định rủ nhau ra ngoại ô chơi, em muốn đi hem?? [ Sel tươi cười ]
- Ngoại ô sao??? [ guigui ngẩn ngơ ]
- phải đó guigui, mình và A Vỹ định đi ăn kem thì gặp anh chị, họ rủ tụi mình cùng đi nèk [ Nha Đầu ]
- Đi nha guigui, ngoại ô thoáng mát tốt cho tâm trạng của em lắm đó [ Arron ]
- tâm….tâm trạng, em làm gì có tâm trạng chứ. [ guigui lắp bắp ]
- Em hơi đâu mà nghe lời ổng nói chứ, mà dù sao chị em mình cũng đi đi, từ lúc về đây chúng ta cũng chưa đi đâu xa mà [ hebe ]
- “ cũng tốt, có cơ hội để mình tạm biệt họ” [ guigui thầm nghĩ ]
- Dạ được ạk [ guigui gật đầu mỉm cười ]
- Hay quá, vậy giờ tụi mình về nhà thay quần áo rồi chuẩn bị một số thứ sau một tiếng thì tập trung tại nhà hebe , ok [ Ella ]
- Ủa ra ngoại ô thì phải chuẩn bị cái gì, đi tay ko là được rồi [ Jiro gãi đầu ngơ ngác ]
- Ông này, ra ngoải ko mang theo đồ ăn nước uống àk [ Ella lườm Jiro ]
- Cần chi, ra đó rồi mua cũng được màk [ Jiro nhúng vài và “bốp” một chiếc dép bay thẳgn vào đầu br ko thương tiếc ]
- Mua, mua mua, cái gì cũng mua, sao ko bík tự đem đi cho đỡ tốn kém hả, người gì đâu mà hoang phí [ Ella mắng xối xả vào mặt Jiro ]
- Êh pà kia dù sao tui cũng là anh rễ tương lai của bà đó nha chưa, ăn nói cho lịch sự chút đi, ko thì……. [ Jiro đang ngon trớn thì bị cái nhìn sắc lẽm của Ella ko bík sao tự dưng ko nói gì được nữa ]
- Thì sao??? Cũng cũng đã nói ông chỉ là anh rễ tương lai thôi mà, còn bây giờ là hiện tại, mà hiện tại thì ông chỉ là một con khỉ lông vàng ngu ngốc, lanh chanh, nhiều chuyện, mắc bệnh tự sướng giai đoạn cuối…………… [ Ella chữi jiro ko thương tiếc ]
- hjx hjx, Sel ơi em gái em mắng anh kìa, em đòi lại công bằng cho anh đi [ Jiro ko cãi được nên mè nheo với Sel ]
- Em xin lỗi, cái này là do anh tự chuốc lấy em pó tay [ Sel làm ngơ ]
- Hjx hjx, Chun ơi cứu tao [ Jiro quay sang Chun ]
- Tự làm tự chịu [ Chun phán một câu lạnh lùng làm Jiro té ngửa ]
- Thôi thôi, làm ơn còn đứng ởh đây cãi nhau nữa thì trời tối mất làm sao mà đi chơi được nữa, chúng ta phải đi sớm nếu ko tối nay về nhà ko kịp đó [ hebe can ngăn ]
- hừ, tha mạng cho ông đó. [ Ella liếc Jiro ]
- Rồi bây giờ chúng ta về nhà đi, một tiếng sau tập trung tại nhà hebe [ sau câu nói của Sel thì mọi người nhanh chóng ai về nhà nấy ]
Một tiếng sau……
- Mọi người đông đủ hết rồi đúng ko?? [ Arron ]
- Ừk [ all ]
- vậy xuất phát thôi [ Arron ]
Vèo……..vèo………… chiếc xe BMW bóng loáng lần lược phóng đi, Ella cùng xe với Chun, Sel với Jiro, Nha đầu với A Vỹ, còn chị em gui và Be thì đương nhiên là cùng xe với Arron. chiếc xe chạy với vận tốc kinh hồn và trong vòng ko đầy một tiếng họ đã có mặt tại ngoại ô…….
- Wao, đẹp tuyệt [ ss nhà ta bước xuống x và ko hẹn mà gặp họ cùng đồng thanh, khung cảnh xung quanh cực kỳ thoáng mát, ko khí trong lành và ko có tiếng ồn như ở nơi thành thị phức tạp ]
- Chúng ta qua gốc cây bên đó ngồi đi [ Nha Đầu chỉ tay về phía một cây cổ thụ cao to đầy bóng mát ]
- Xong, mời các tiểu thư an tọa [ các thiếu gia chạy đến chổ gốc cây, trải tâm bạc ra và mời các nàng ngồi ]
- Ởh đây thoải mái thiệt hen [ Ella ]
- Ừk, trong lành mát mẻ và đặc biệt là phong cảnh rất đẹp [ Hebe tấm tắc ngợi khen ]
- Êh thôi tụi mình lấy đồ ra ăn đi, xong rồi cùng đi chụp vài tấm hình lưu niệm [ Ella ]
- Chun lấy cái túi kia dùm tui [ Ella chỉ tay về phía cài túi to đùng phía sau lưng Chun ]
- Ủa chị đem theo gì mà nhìu vậy [ A Vỹ thấy cái túi to đùng nên thắc mắc ]
- Sao nặng vậy nèk [ Chun cầm cái túi lên nhăn nhó ]
- Là đồ ăn đó [ Ella cầm lấy cái túi và mở toang nó ra, bên trong nào là bánh quy, gà rán, khoai tây chiên, hamberger, bánh snack…..vv…..vv ]
- Trời chỉ đi chơi thôi mà bộ bà đem hết đồ trong tủ lạnh nhà bà theo luôn đó hả [ hebe trố mắt nhìn vào đống đồ ăn mà Ella mang theo ]
- Ko đâu, đây chỉ mới phân nữa thôi, Ella định mang hết đồ ăn ở nhà đi nhưng mà tui cản lại đó [ Sel ]
- Pà đúng là hay ghê, ăn còn hơn heo nửa mà sao còn giữ được dáng mi nhon thế nhỉ, dù ko có thân hình chữ S nhưng mà nhìn pà chẳng giống người háo ăn chút nào [ Jiro nói đùa mà đâu bík đang có một cơn núi lửa sắp trào dâng ]
- Heo nèk, thân hình chữ S nèk, háo ăn nèk, dám nói tui giống heo hả, tui cho ông thành heo giống tui luôn, chết đi [ Ella ném hết tất cả những gì có thể ném vào Jiro và rượt br chạy vòng vòng làm mọi người có một trận cười hả hê ]
- Ủa mọi người có thấy guigui đâu ko??? [ đang vui thì hebe chợt nhớ đến guigui, cô nhìn wanh tìm kiếm ]
- Hình như là ở ngoài bờ sông, lúc nãy em thấy guigui đi về hướng đó [ Nha Đầu chỉ tay về phía bờ sông ]
- vậy àk, để chị ra đó tìm xem sao [ hebe đứng dậy chạy ra bờ sông, còn mọi người thì vẫn típ tục xem bộ phim hành độg cực kỳ hấp dẫn giữa Ella và Jiro ]
- Em làm gì ởh đây vậy, sao ko ra đó chơi cùng mọi người [ Hebe đặt tay lên vai gui và ngồi xuống cạnh cô ]
- Bờ sông này quả là đẹp thiệt chị ha [ guigui mỉm cười nhìn ra phía xa ]
- Ừk, nó xanh ghê [ hebe ]
- Nhìn cảnh vật ởh đây tự nhiên em nhớ trang trại của nhà mình quá [ guigui ]
- trang trại??? [ hebe ]
- Ừhm, chị còn nhớ ko, lúc nhỏ vì sức khỏe em ko tốt nên papa đã mua một mảnh đất và lập ra một trang trại để em có thể ởh đó [ guigui ]
- Sao chị wên được chứ, lúc đó chị em mình còn nghịch ngợm chạy ra chuồng ngựa và kết quả là chị vì muốn leo lên lưng ngựa nhưng rốt cục lại bị nó đá một phát ko bík trời trăng gì luôn [ hebe cười vui khi nhớ về chuyện xưa ]
- Phải rồi, vì lúc đó ko bík nên chị mới leo lên lưng con Leo em đặt đại tên thôi, là con ngựa yêu quý nhất của guigui đó , mà con ngựa đó lại là con khó trị nhất nữa, lúc đó em sợ quá khóc quá trời, còn chị thì vì bị té đau quá nên cứ nhăn nhó rồi **** rủa con Leo suốt mấy ngày [ Guigui ]
- Em nói chị mới nhớ, con ngựa đó lúc ấy cũng chỉ bé tí teo bằng chị em mình thôi vậy mà cứng đầu thấy sợ luôn, nhưng mà cuối cùng nó lại ngoan ngoãn cho em cỡi mới lạ chứ [ hebe ]
- Vì vậy nên papa mới quyết định cho riêng em con Leo đó, màk ko bík bây giờ nó ra sao rồi ha [ guigui ]
- Chắc là tốt mà, ởh đó có chú Elvis trông nom nữa màk, ủa mà sao tựu dưng em lại nhắc đến trang trại vậy [ hebe thắc mắc ]
- Ko có gì, tự nhiên em thấy nhớ nên nói vậy thôi [ guigui cười gượng ]
- HEBE, GUIGUI, LÀM GÌ NGOÀI ĐÓ VẬY, MAU VÀO ĐÂY CHỤP HÌNH NÈK [ Arron gọi vọng ra ]
- Thôi chị em mình qua đó đi với mọi người đi [ hebe đứng dậy nắm lấy tay guigui, hai chị em vui vẻ chạy đến chỗ mọi người ]
- cười nào [ all đồng thanh tạo dáng để Jiro chụp hình]
- Jiro mau qua đây chụp chung đi [ Sel vẫy tay gọi, Jiro đặt chế độ chờ rồi nhanh chóng nhảy vào chụp chung nhưng ko may bị vấy cục đá nên ngã nhào và tấm hình được chụp khi đầu Jiro đang ở dưới đất còn hai chân thì chổng lên trời ]
Mọi người cùng nhau chơi đùa vui vẻ, trời cũng mau chóng sụp tối, họ lên xe về nhà, ai cũng đang nhoẻn miệng cười rất tươi, tạm biệt nhau rồi mỗi người một phía, Arron chở be và gui về đến trước cổng nhà….
- Tới rồi, hai người vào nhà đi, sáng mai tui qua chở đi học [ Arron ]
- EM chào anh, chúc anh ngủ ngon [ guigui bước xuống xe ]
- Bye [ hebe vẫy tay chào rồi cả hai chị em tung tăng bứơc vào nhà ]
- Thôi tối rồi em mau lên phòng ngủ sớm, sáng mai còn đi học nữa [ hebe ]
- Dạ, chúc chị ngủ ngon [ guigui ]
- Ừk, em cũng ngủ ngon [ hai chị em tạm biệt nhau rồi ai về phòng nấy và lăn đùng ra ngủ một giấc đến sáng, nhưng chỉ có hebe là ngủ thôi còn guigui thì cứ trằn trọc suốt đêm chẳng thể nào chợp mắt ]
Sáng hôm sau…….
- Cốc……cốc………cốc…….
- ủa guigui sao em còn chưa dậy thay đồ, đến giờ đi học rồi màk [ hebe bước vào thì thấy guigui vẫn còn trùm chăn nằm trên giường ]
- Em hơi mệt nên ko đến trường được, chị xin phép dùm em một ngày nha [ guigui giọng mệt mỏi ]
- EM sao vậy, ko khỏe àk [ hebe đến gần sờ vào trán guigui nhưng ko thấy nóng ]
- Ko sao, em chỉ hơi choáng thôi, em ko đi học được đâu [ guigui ]
- Ừhm, chị bík rồi, vậy em nghỉ ngơi đi nha, chị sẽ vào trường xin phéo giúp em [ hebe ]
- EM bík rồi, cám ơn chị [ guigui mỉm cười ]
- Vậy nhà, chị đi học đây, nếu thấy ko khỏe thì nhớ gọi cho chị [ hebe đứng dậy ]
- Chị àk, sau khi tan học chị nhớ về sớm nha, em có chuyện muốn nói, chị gọi cả anh Arron nữa [ guigui ]
- Có chuyện gì vậy??? [ hebe ]
- Đợi chị đi học về em sẽ nói, thôi chị đi đi, chắc là anh Arron đang chờ đấy [ guigui ]
- Ừk, vậy chị đi đây, em nghỉ ngơi đi [ hebe vừa rời khỏi phòng thì guigui ngồi bật dậy bước đến gần cửa sổ, nơi có thể nhìn ra bên ngoài ]
- Ủa pà đây còn guigui đâu??? [ Arron hỏi khi thấy hebe ra một mình ]
- Guigui ko khỏe nên hôm nay nó ko đi học nữa, lát tui với ông sang lớp nó xin phép dùm [ hebe ]
- VẬy àk, con bé co sao ko?? [ Arron lo lắng ]
- Ko sao đâu, chỉ hơi mệt thôi, mau đi học đi sắp trễ rồi [ hebe ]
- ừk [ Arron mở cửa xe cho hebe rồi nhanh chóng chạy đi ]
Từ phía trên lầu, sau tấm rèm cửa phòng guigui, cô đang nhìn theo hebe và Arron, ánh mắt buồn hẳn đi……….