Nói về wangzi, sau khi được hebe đưa ảnh giấy nhỏ có ghi địa chỉ nơi guigui đang ởh, anh mừng vô cùng và tức tốc chạy đi tìm cô, anh đã đi suốt mấy km đường dài nhưng vẫn tỏ ra rát phấn khởi và hồi hợp. Dừng xe tại một nơi cách thành phố rất xa, wangzi bước xuống xe với chiếc áo pun màu trắng và quần Jeans cộng thêm chiếc thắc lưng ngang hông và cặp kính râm màu đen rất ngầu, tuy cách ăn mặc ko giống ngày thường nhưng nhìn wangzi vẫn rất kut và handsome. Tháo cặp kính ra, anh bước đi từng bước, những bước dài và rộng như đang rất hối hả tìm kiếm một ai đó. Dù nơi này khá vắng vẻ nhưng vẫn có người qua kẻ lại và hấu như những người đó đều bị vẻ đẹp của wangzi làm cho say đắm. Anh bước nhanh về phía trước và dừng lại trước một tranh trại khá lớn và ko cần tìm kiếm hay hỏi thăm ai, từ xa wangzi đã thấy bóng dáng guigui đang đứng bên cạnh con ngựa Leo và tắm rửa cho nó một cách nhẹ nhàng, cẩn thận như sợ con ngựa sẽ đau, anh đứng lặng người nhìn guigui ko chút tiếng động, guigui vẫn ko hay bík gì nên vẫn thản nhiên như ko……
- Tiểu thư àk, cô vào trong đi, để tôi tắm cho con Leo là được rồi [ ông Elvis bước đến chỗ guigui từ tốn nói ]
- ko sao đâu, bác còn nhiều việc phải làm lắm màk, cứ để cháu tắm cho nó [ guigui nhìn ông Elvis cười nhẹ rồi quay sang chải chuốt cho con leo ]
- Tiểu thư ko ngại nếu tôi hỏi cô câu này chứ [ Elvis ]
- Bác cứ hỏi [ guigui ]
- Có phải tiểu thư có chuyện bùn ko?? [ Elvis ]
- Sao bác lại hỏi thế [ guigui ]
- Vì tôi thấy tiểu thư ko còn giống trước kia nữa, lúc nhỏ tiểu thư rất hồn nhiên, hay cười nói……[ Elvis ]
- Thì bây giờ cháu vẫn cười đấy thôi [ guigui mỉm cười ]
- Nhưng nụ cừơi này quá gượng gạo, tôi cảm thấy tiểu thư chỉ cười vì muốn làm người khác yên lòng chứ cô chẳng cui gì khi cười cả [ Elvis ]
- Bác thấy vậy thật sao??? [ gui gượng cười ]
- Mà thôi có lẽ tiểu thư ko muốn nói, cứ coi như tôi chưa hỏi gì, thôi tôi vào làm việc đây [ Elvis bík guigui đang khó xử nên ko hỏi thêm gì nữa mà lẳng lặng bỏ vào trong ]
- Nụ cười……tại sao mình ko thể như trước kia chứ, mình ước được như trước kia, hồn nhiên và ko là nghĩ [ guigui chải chuốc cho con Leo, nơi khóe mắt có cái gì đó cay cay ]
- Vậy thì em cứ hãy là guigui của trước kia [ giọng nói ấm áp phát ra từ phía sau lưng guigui làm cô giật mình quay lại ]
- Wang………..wangzi, sao anh bík em ở đây?? [ guigui bất ngờ bối rối ]
- Tại sao em lại bỏ đi??? Tại sao ko nói với anh nỗi đau của em??? [ wangzi nhìn guigui trìu mến ]
- Anh…..anh đang nói gì vậy??? [ guigui ngơ ngác ]
- hai năm trước…….lý dó mà em đã chia tay với anh, tại sao em ko nói cho anh bík. Em ngốc lắm, rất ngốc, tại sao phải tự mình nhận lấy nỗi đau chứ [ wangzi chầm chậm bước đến và nhẹ ôm gui vào lòng ]
- Em……em xin lỗi [ guigui ko cầm được nước mắt nên đã khóc trong lòng wangzi ]
- Ngốc àk, anh mới phải là người xin lỗi em. Bao lâu nay anh đã đối xử lạnh nhạt với em, anh xin lỗi [ wangzi vẫn giọng ấm áp và siết chặt guigui vào lòng ]
- Nhưng tại sao anh lại bík chuyện…….chị hebe đã nói cho anh nghe sao??? [ guigui đẩy nhẹ wangzi ra và chăm chú nhìn vào mắt anh ]
- Ừkm, lúc em đi chưa được bao lâu thì chị hebe đã nói hết tất cả, và cũng chính chị ấy đã cho anh bík là em ở đây, lần này anh sẽ ko để em rời xa anh nữa đâu, ko bao giờ [ wangzi ]
- Nhưng……… [ guigui lưỡng lự ]
- Em sao vậy, chẳng lẽ em vẫn ko tha thứ cho anh [ wangzi lo lắng ]
- Ko phải, em chưa bao giờ trách anh cả. Chỉ là….. [ guigui ]
- Là sao??? [ wangzi ]
- Anh đến đây vậy Tiểu Huân thì sao???? [ guigui giọng bùn hẳn ]
- Tiểu Huân???? Chuyện này thì có liên wan gì đến cô ấy [ wangzi ]
- Tiểu Huân yêu anh, cô ấy có thể vì anh mà làm bất cứ việc gì, em ko thể làm kẻ thứ ba giữa hai người [ guigui ]
- Anh và Tiểu Huân chia tay rồi [ wangzi mỉm cười ]
- Chia tay?? Là vì em sao, vì em mà anh chia tay với tiểu Huân sao??? [ guigui ]
- Ko phải, là chính Tiểu Huân đã nói lời chia tay với anh. [ wangzi ]
- Nhưng tại sao???? Cô ấyyêu anh lắm màk [ guigui thắc mắc ]
- Thật ra sau ngày em ra đi thì mọi chuyện đã có rất nhiều thay đôi, hôm đó……..[ wangzi kể lại cho guigui nghe ]
-------Hồi tưởng----------
Tại wán kem machiato, Tiểu huân và wangzi đang ngồi đối diện với wangzi, ánh mắt cô có chút gì đó đau buồn, xót xa….
- Wangz, em xin lỗi anh. [ Tiểu Huân nhìn wangzi chân thành ]
- Có chuyện gì sao??? [ wangzi thờ ơ ]
- Em bík là anh rất yêu guigui và em cũng bík xưa nay anh chưa bao giờ wên được guigui cả, vậy mà em lại cố tình chia rẽ hai người, em thật sự rát xin lỗi anh [ Tiểu Huân ]
- Chia rẽ??? Cô đã làm gì guigui???? [ wangzi ]
- Chính em đã ép guigui phải rời xa anh. Lúc đó em nghĩ rằng chỉ cần guigui ra đi rồi, thì anh sẽ hoàn toàn thuộc về em nhưng cuối cũng em đã thất bại chẳng những vậy mà em lại còn làm cho anh phải đau khổ. [ Tiểu Huân giọng rung rung, đôi mắt bắt đầu nhòe đi ]
-…………….[ wangzi vẫn im lặng nghe Tiểu Huân nói ]
- Em ko cố ý làm cho anh đau khổ, thât sự em rất yêu anh. Vì lòng đố kỵ mà em đã gây nên những lỗi lầm khiến nhiều người phải đau lòng. Từ cái ngày mà guigui xuất hiện em đã có những linh cảm chẳng lành em bík nếu ko làm gì thì sẽ có ngày guigui sẽ cướp anh khỏi tay em. Nhưng bây giờ thì em đã hiểu ra tất cả, anh chưa bao giờ là của em cả, trước kia chưa và bây giờ cũng chưa, chỉ có em là cố chấp cứ nghĩ rằng nếu em cứ cố gắng giữ lấy anh thì mãi mãi anh sẽ là của em. Em đã sai rồi và em thật sự xin lỗi anh. Em mong anh sẽ tìm được guigui và hai người sẽ hạnh phúc mãi mãi [ Tiểu Huân nói mà nước mắt cứ ko ngừng rơi ra, cô thật sự rất yêu wangzi nên nói ra được điều này có lẽ cô đã phải khóc rất nhiều ]
- Tại sao cô lại nói ra sự thật, chẵng lẽ cô ko sợ tôi sẽ căm ghét cô sao?? [ wangzi ]
- EM sợ chứ, rất sợ. Nhưng chỉ có cách này em mới cảm thấy lòng mình được yên ổn. Lúc em quyết định nói ra sự thật thì em cũg đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi. Thật sự em yêu anh rất nhiều nhưng có lẽ tình yêu mà em dành cho anh mãi mãi cũng ko thể so sánh được tình yêu của anh và guigui. Hai người thật sự rất xứng đôi, guigui là mọt cô gái tốt em tin chỉ có cô ấy mới đem lại cho anh hạnh phúc. Em chấp nhận ra đi, mong rằng hai người sẽ hạnh phúc và em cũng mong anh sẽ tha thứ lỗi lầm mà em gây ra [ Tiểu Huân ]
- Nhưng dù cô có nói ra sự thật thì đã sao, guigui đã bỏ đi rồi, có thể là cô áy về Anh rồi cũng nên [ wangzi buồn bã ]
- EM tin rồi sẽ có ngày hai người gặp lại nhau màk. Em chắc rẳng guigui chưa về Anh đâu [ Tiểu Huân ]
- Sao cô biết ?? [ wangzi ]
- Trước đây em có hỏi guigui, cô ấy nói tạm thời cô ấy ko thể way về Anh được, cô ấy ko muốn để pama mình lo lắng nên có lẽ guigui vẫn đang còn ở trong nước. hãy cô lên anh, rồi anh và gugiui sẽ gặp lại nhau màk [ Tiểu huân ]
- Guigui vẫn còn ở đây sao??? [ wangzi lẩm nhẩm một mình ]
- Wangzi, anh có thể tha thứ cho em ko??? [ Tiểu Huân ]
- Anh ko trách em. Anh cũng là người co lỗi màk [ wangzi ]
- Chúng ta sẽ vẫn là bạn, đúng ko??? [ Tiểu huân chìa bàn tay ra trước mặt wangzi ]
- Ừkm, là bạn [ wangz cũng vui vẻ bắt lấy tay Tiểu huân ]
- thôi, em phải đi đây. Mong rằng anh sẽ mau chóng tìm được guigui [ tiểu Huân đứng dậy ]
- Cũng mong là vậy[ wangzi cười nhạt ]
- Chào anh [ Tiểu Huân rời khỏi quán kem và nước mắt bắt đầu rơi, tình yêu mà cô dành cho wangzi bao lâu nay giờ phải kết thúc
--------kết thúch hồi tưởng ----------
- Tội nghiệp Tiểu Huân quá [ guigui buồn bã ]
- Guigui, hãy tha thứ cho anh nhé [ wangzi nhìn thẳng vảo mắt guigui ]
- Em đã nói là em chưa bao giờ giận anh màk [ guigui mỉm cười ]
- Vậy thì hãy cùng anh làm lại từ đầu, được ko???? [ wangzi chìa bàn tay ra chờ đón guigui ]
- ………… [ lưỡng lự một hồi thì guigui vui vẻ nắm lấy bàn tay wangzi ]
- Từ bây giờ trở đi dù là chuyện gì em cũng ko được một mình chịu đựng, hãy chia sẽ với anh tất cả [ wangzi siết chặt vòng tay ôm guigui vào lòng ]
- Em bík rồi. Em sẽ ko bao giờ giấu anh bất cứ chuyện gì nữa, sau này em sẽ kể lễ với annh mãi, đến lúc đó anh đừng than phiền nha [ guigui nháy mắt tinh nghịch ]
- Anh sẽ ko bao giờ than phiền đâu, em cứ mặt sức mà kể lễ, anh sẽ nghe hết [ wangzi cười vui vẻ, đây là nụ cười thật sự xuất phát từ trái tim đầu tiên trong hai năm nay của anh ]
- Anh àk, chúng ta lên ngọn đồi đàng kia chơi đi [ guigui chỉ tay về phía ngọn đồi trước mặt ]
- Ừkm, đi thôi [ wangzi nắm tay guigui chạy đi, sau khi wanggui đã đi thì từ trong nhà ông Elvis bước ra mỉm cười và cầm điện thoại lên gọi]
- Thưa đại tiểu thư, hai người họ đã quay lại rồi [ Elvis mỉm cười ]
- THẬT KO??? YA……..MỌI NGƯỜI ƠI, THÀNH CÔNG RỒI, HỌ TRỞ LẠI VỚI NHAU RỒI [ đầu dây bên kia giọng hebe vang lên đầy vui sướng ]
ngày, ngày rồi lại ngày trồi qua, guigui và wangzi đang rất hạnh phúc bên nhau. Hằng ngày họ cùng nhau vui đùa, cùng nhau tắm rửa cho con Leo, chiều chiều thì cả hai lại cùng nhau leo lên ngọn đôi vừa hóng gió vừa kể chuyện xưa…………
- Wangzi, được ởh bên anh thế này em thấy vui lắm, cảm giác này giống như hai năm về trước vậy [ guigui nằm trên gối wangzi vừa nói vừa cười hạnh phúc ]
- Ừkm, cảm giác rất ấm áp, cảm giác này đã lâu lắm rồi anh ko được cảm nhận [ wangzi vuốt nhẹ lên mái tóc guigui và nở nụ cười trìu mến ]
- Chúng ta chơi trò chơi đi anh, đố anh bắt được em đấy [ guigui đứng dậy nở nụ cười tinh nghịch rồi chạy vòng vòng để wangzi rượt theo ]
- Anh nhất định sẽ bắt được em [ wangzi chạy đuổi theo guigui, ko bík vô tình hay cố ý guigui bị vấp ngã xuống thảm cỏ còn wangzi do thắng ko kịp nên cũng ngã đè lên người guigui, tình cảnh bây giờ là mắt chạm mắt, người chạm người, và mội chạm môi, cả hai cứ thế mà bất động trong khi cách đó ko xa có tiếng xì xào ]
- Nè đứng xít qua coi, tui ko thấy gì hết [ một giọng nữ khẽ vang lên ]
- mọi người im lặng coi, đang khúc gay cấn mà [ một giọng nói khác lại vang lên và “đùng”, tất cả những người đang núp lấp ló do chen chút nhau nên ngã ngào ra đất. wanggui nghe tiếng động nên nhanh chóng đứng dậy ngượng ngùng ]
- Ơh chị hebe, anh Arron, còn các anh chị, mọi người làm gì ở đây vậy [ guigui ngơ ngác ]
- Hjhj, bọn chị……. [ all cười huề ]
- Guigui xấu nha, có người yêu rồi wên mất bạn bè luôn àk [ Nha Đầu chạy đến khoác tay guigui ]
- Còn ông nữa wangzi, bỏ wên bạn bè luôn hen [ A Vỹ bước đến đánh vào vai wangzi ]
- Hjx……hjx……….guigui có người yêu òj, thế là từ nay anh bị bỏ rơi ròj [ Arron giả vờ thúc thích ]
- Ông làm gì mà cứ như trẻ con vậy, còn khóc với chả than. Guigui có người yêu thì có liên wan gì tới ông, đồ vô duyên [ hebe chau mày ]
- Ai nói ko iên wan chứ, anh Arron là anh rễ tương lai của em mừk [ guigui tinh nghịch chạy đến chỗ Arron ]
- Anh Arron, anh với chị hebe sao òj, trong thời gian em vắng mặt hai người có tiến triển gì hem [ guigui nháy mắt nhìn Arron ]
- Em khỏi lo đi guigui, trong lúc em vắng mặt thì nhóm chúng ta đã có thêm hai cặp đôi rồi đó [ Sel đưa ngón tay lên ]
- cặp sao??? [ guigui thắc mắc ]
- Phải. Một là Bube. Hai là ChuEl. [ Jiro ]
- Wao. Mọi người tiến triển nhanh nhỉ [ guigui cười khúc khích ]
- Ai thèm yêu ông Arron thúi này chớ [ hebe nghênh mặt ]
- Nèk nèk, đã bảo phải gọi là anh mừk, sao cứ gọi ông hoài thế [ Arron nhăn mặt ]
- Gọi anh àk, nằm mơ đi [ hebe lè lữơi chạy đi, Arron thì đưổi theo sau ]
Các couple thật hạnh phúc, họ cùng nhau vui đùa chạy giỡn trên ngọn đồi. Bình minh buông xuống, họ cùng nắm tay nhau đứng ngắm bình minh, nụ cười hạnh phúc rạng nỡ trên môi họ, kể từ đó mỗi người trong họ đều có được niềm hạnh phúc thuộc về mình.
------------------------END FIC-----