Làm Mẹ Ở Thập Niên 70


Bây giờ nhìn thấy con trai xưa nay ôn hoà lạnh nhạt cũng biểu lộ ra mặt nhiệt tình như vậy, một ít lo lắng trong lóng cũng triệt để biến mất.

Lúc trước, người con dâu này là do bọn họ là chủ định ra, Ân Tú Thành chỉ là nhận điện báo đúng hạn về nhà cùng Triệu Lệ Phương gặp mặt một lần, sau đó liền làm Tân lang.

Tân hôn ba bốn ngày, Ân Tú Thành lại rời nhà đi.Thẳng đến khi Ân Đông Tuyết sắp một tuổi lại về thăm nhà, thăm người thân, cũng bất quá là ở lại ba bốn ngày liền vội vàng rời đi.

Sau, mãi cho đến khi đôi long phượng thai Ân Tiểu Phượng cùng Ân Tiểu Hổ đều hơn một tuổi, Ân Tú Thành cũng chỉ đúng thời gian gởi tiền về nhà mà không có thời gian trở về thăm.

Sau này chính là tin tức Ân Tú Thành truyền đến…Hai cụ nhà họ Ân đều có thể cảm giác ra con trai đối với người con dâu này cũng không phải quá nhiệt tình, lo lắng lúc sau này con dâu cống hiến nhiều như vậy cho gia đình này, mà con trai vẫn là như cũ.Nhưng là bây giờ xem ra, sự lo lắng của bọn họ tất cả đều dư thừa.


Con trai nắm tay con dâu không buông, đây chính là đều bọn họ chưa từng thấy qua! Tốt! Hai vợ chồng con trai hoà thuận, nhà họ Ân một nhà đoàn viên, bọn họ không còn đều gì phải lo lắng.

Triệu Lệ Phương đứng tại phòng bếp nửa ngày trời, mới chậm rãi định thần lại được.

Khẩn trương của cô là dư thừa! Cô lo lắng cái gì? Lo lắng hắn nhìn ra cô là hàng giả?Trong cuộc sống thực ai sẽ có suy nghĩ như vậy, đột nhiên liền hoài nghi vợ mình bị đổi thành người khác? Ân Tú Thành sỡ dĩ dùng loại tư thái đó đối với cô, hẳn là do bản tính hắn đa nghi, mà không phải do hắn phát hiện ra cái gì.

Triệu Lệ Phương nhớ nhân vật phản diện có câu thường xuyên treo tại trên miệng : Ta chỉ tin tưởng mình, bất kỳ người nào khác ta cũng sẽ không tin.Chính là mang theo tinh thần Hoài nghi như vậy, Ân Tú Thành liên tiếp phá kỳ án, thanh danh tại trụ sở công an hiển hách, chức quan địa vị cũng lần nữa thăng lên.

Sau này, năng lực của hắn càng ngày càng cường đại, đủ để chống lại nam chủ có xuất thân đại gia tộc tại kinh thành.


Triệu Lệ Phương rũ mi mắt xuống.

Cô đối mặt với hắn khẩn trương là vì họ vừa là người quen thuộc vừa lại là người xa lạ, là bởi vì hắn là người đàn ông cô để ý nhất! Cô đối với hắn có yêu, sau khi hắn hi sinh lại không tái giá, vất vả làm việc nuôi sống một nhà già trẻ.Nhưng là sau khi hắn sống lại trở về, cô đối với hắn có yêu lại đồng thời nảy sinh oán khí.

Kết hôn mấy năm, sinh dục ba đứa con, thời gian ở chung bất quá mới mười ngày! Hắn vội vàng công tác, ở tại bộ đội rất ít trở về không nói, còn truyền ra một cái tin dữ là đã hi sinh, làm cô vì hắn bi thương tan nát cõi lòng, đau khổ dày vò! Kết quả hắn vẫn sống sờ sờ trở lại! Cô cảm giác việc mình trả giá thật đáng chê cười, cô thật bất bình, cô nghẹn khẩu khí này, cảm giác mình giống một người ngốc, đơn phương ngốc nghếch mà trả giá, cô muốn cùng hắn ly hôn!Triệu Lệ Phương điều chỉnh lại hình tượng nhân vật của mình, đem kế hoạch mình thiết kế kiểm tra một lần, hít một hơi thật dài, mới bắt đầu bới cơm.

Khi cô bưng khay đi lại vào nhà chính thì Ân Tú Thành đã muốn ngồi lại bên bàn bát tiên, thanh âm nhu hoà nói chuyện, Ân Tiểu Hổ ngồi ở trên đùi hắn, còn Ân Đông Tuyết cùng Ân Tiểu Phượng dựa vào bên người hắn, tập trung tinh thần lắng nghe.

Mẹ Ân cùng cha Ân ngồi ở bên giường, dùng ánh mắt vui mừng thoả mãn nhìn bọn họ, trong phòng hoà thuận vui vẻ.Ân Tú Thành tự mình đem thức ăn bưng đi qua, hầu hạ cha Ân ăn cơm.

Tươi cười trên mặt mẹ Ân vẫn luôn không có biến mất, Triệu Lệ Phương cúi đầu làm bộ ngượng ngùng, ba đứa nhỏ cảm nhận được không khí trong nhà vui vẻ, cũng luôn nhe răng cao hứng không thôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận