Làm Mẹ Tuổi 20......... Đâu Có Dễ!!!

Khoảng 10 phút sau...

Bây giờ, Tiểu Lam trong lúc ngất xỉu đã được Sở Nam theo hương dẫn của Kiều Lan bế vào phòng ngủ.

Kiều Lan lo lắng, đi lại trong lòng, chốc lại bật điện thoại lên nhìn đồng hồ.Sở Nam cũng lo lắng ko kém, lỡ cháu anh bị làm sao thì phải làm gì đây??? Cái thằng điên này nữa, sao mãi không đến thế hả! Chả lẽ nó ko muốn em bé nên ngăn cản ko gọi bác sĩ tới! Chết thật, Sở nam vội vàng gọi điện thoại cho bác sĩ, vừa với gọi xong thì cả hai người nghe thấy tiếng chuông cửa, kiều lan vội vàng ra mở cửa, Sở nam cũng chân bước chân ráo theo ra.

Bước vào là một người phụ nữ, trông rất xinh đẹp, xách theo hòm thuốc vào trong, khoác trên người một cái áo blouse trắng, hiển nhiên đến đây vội quá mà chưa kịp cửi áo ra.

"" Xin chào tôi là Kiều Lan, mời vào"" 

Kiều lan cố gắng nở nụ cười thật tươi và hòa nhã, có chút lấy lòng với cô bác sĩ kia, biết sao đc, chuyện của Tiểu lam bây giờ phải nhờ vào cô ây mà.


Sở Nam thấy mà nở nụ cười, ko ngờ cô ngốc này cũng biết lấy lòng cơ đấy, thật là mở rộng tầm mắt.

"" Được rồi vào đi! À thằng em của tôi có tới không?"" Sở Nam vừa mới nói xong, thì......đằng sau cô bác sĩ chính là người mà Sở nam vừa nhắc đến.Sở Diệc Mặc - em trai của Sở Nam, mới học nước ngoài về, 24 tuổi, lần này về là để ""làm"" thuộc hạ của anh trai, chính xác là về làm việc ở công ty của gia đình.

Thấy cả hai bước vào, Sở nam liền chỉ chỉ về hướng phòng ngủ, cô bác sĩ lãnh đạm bước vào, suốt từ đầu đến cuối đều không nói gì. Sở Diệc Mặc cũng theo vào phòng ngủ.

Kiều Lan đi sau, hiếu kì kéo kéo tay áo của Sở Nam hỏi nhỏ:""Hey!2 người kia sao thế?" Sở nam nhếch miệng nhìn cái tay đang kéo tay áo mình, nhưng rất nhanh liền biến mất, thành thật trả lời"" một người là em trai tôi-cô biết rồi! Còn nữ đương nhiên là bác sĩ riêng của gia đình tôi, chắc là đang tăng ca ở bệnh viện, thì bị kéo tới đây, chắc là khó chịu với cả mệt""

"" Nhưng sao em trai anh tới làm gì?""

"" Lát biết"" Sở nam cười mê hoặc, đáng tiếc cho nụ cười này, Kiều lan trực tiếp đi thằng vào phòng, mặc kệ người ở ngoài.


"" ừm... chị bác sĩ, Tiểu Lam có sao ko?""Kiều Lan lo lắng hỏi

"" Cũng chẳng có gì, chỉ là dấu hiệu khi mang thai ở những tháng đầu thôi, này SỞ nam đây ko phải con của nhà mi đấy chứ?""Cô bác sĩ vẫn luôn bình lặng nãy giờ, cười vui vẻ lên tiếng, khác hẳn với thái độ lúc nãy.

"" Cái gì"" 2 tieengs đồng thanh vang lên.(đó là Kiều lan + Sở nam đó mọi người") Kiều Lan mở căng mắt nhìn chằm chằm vào Sở Nam, ánh mắt hận ko thể xé nát mặt của Sở Nam ra.Cô bác sĩ thấy mà cười ra nước mắt.

"" Ấy ấy, tôi not cầm thú nha!Tiểu lan, em ghen đấy à? người khác thì ko biết nhưng tôi ko có làm điều gì dại dột với tiểu lam yêu quý nhà em đâu! ""

"" Câm mồm, anh đã làm gì Tiểu Lam hả?"" 

"" Anh có làm gì đâu, nó ko phải của anh mà""

""anh em cái quái gì ở đây, tôi mà biết đc em bé là của anh thì tôi sẽ bằm anh thành thịt băm cho chó ăn luôn đấy!""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận