Lâm Mộc Báo Thù


Năm năm trước, Lâm Mộc thậm chí không dám mơ đến việc được tận mắt gặp gỡ những thương nhân quyền lực như vậy.

Không ngờ tại buổi đấu gia hôm nay, anh lại có cơ hội được thấy La Thành bằng xương bằng thịt.

Ông ta bước vào khán phòng, nhiều ông chủ ở đây hướng La Thành chào và hỏi thăm sức khỏe, đủ đã chứng minh được địa vị của ông ta ở thương giới Thân Giang không phải dạng vừa!
Advertisement
Còn một lúc nữa thì mới đến thời gian chính thức diễn ra buổi đấu giá.

Với thính lực của Lâm Mộc, anh có thể nghe rõ được những lời bàn tán xôn xao tại sảnh đấu giá, qua các cuộc tám chuyện như vậy, Lâm Mộc có thể biết được nhiều thông tin hơn khi nghe mọi người trao đổi với nhau.

Từ các cuộc xì xào đó, anh nghe đồn rằng vật được quan tâm nhất hiện nay chính là món đồ cổ là đồ sứ tráng men ngọc, nó được gọi bằng cái tên nghe mỹ miều là đồ sứ Thiên Thanh Dụ.

Kiến thức của Lâm Mộc về đồ sứ cũng không nhiều lắm nhưng từ thông tin thu thập từ các cuộc tám chuyện thì có thể suy ra món đồ sứ đó có giá trị vô cùng quý giá.

“Món đồ sứ Thiên Thanh Dụ được rất nhiều người yêu thích đồ cổ để mắt tới, nghe nói đến cả La tổng cũng vì nó mà đến đây.”
“Tôi cam đoan chắc chắn món đồ sứ Thiên Thanh Dụ sẽ được mua với giá lên đến hàng trăm triệu đô la, tuyệt đối sẽ là món đồ có giá trị cao nhất trong buổi đấu giá hôm nay!”
“Khẳng định là vậy!”
Đã đến sáu giờ ba mươi.

Sau khi đấu giá viên lên sân khấu và phát biểu, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Từng món đồ cổ được đẩy lên sân khấu.

Mục tiêu của Lâm Mộc rất đơn giản, lấy được chiếc nhẫn anh đã nhìn trúng, về phần mấy món đồ còn lại anh không cảm thấy quá hứng thú.

Nhưng Lâm Mộc cũng có quan sát kỹ lại lần nữa, xem coi còn món pháp khí nào khác nữa không.

“Chư vị, món đồ được đấu giá tiếp theo là một chiếc nhẫn cổ được đính đá quý, nó đã có lịch sử hơn ngàn năm.”
Cùng với sự giới thiệu của đấu giá viên, chiếc nhẫn được trưng bày lên vị trí trung tâm của sân khấu.

“Tới rồi.” – Lâm Mộc vui mừng nói.

Phía trước.

Dương Kiện và sư thúc của anh ta cũng cùng cảm xúc tương tự như vậy.

“Sư thúc yên tâm, chiếc nhẫn cổ đá quý kia có vẻ không được yêu thích lắm nên giá có vẻ không cao, nếu không có gì bất ngờ thì chuyện chúng ta lấy được nó là điều hiển nhiên thôi.” – Dương Kiện nói.

“Ừ.” – Người đàn ông trung niên kế bên gật đầu, bày tỏ sự đồng ý.

Trên đài, đấu giá viên đã giới thiệu xong xuôi kết cấu và chất liệu của chiếc nhẫn.

“Chiếc nhẫn này có giá khởi đầu năm triệu! Mỗi lần tăng giá không được dưới một trăm ngàn.” – Đấu giá viên tuyên bố.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui