“Sau đó, chẳng những người dân nơi đây có thể khôi phục lại cuộc sống bình thường, mà nạn dân nơi khác cũng có thể đến đây sinh sống.”
“Số Tu hành Giả hi sinh trong trận chiến dọn dẹp ở thành phố Bình Phụng đã được thống kê.
Tổng cộng có 729 Tu hành Giả đã hi sinh, sự hi sinh của những người anh hùng này đã đem đến một Thành phố lánh nạn lâu dài an toàn cho mọi người.”
Advertisement "Thành phố Bình Phụng sẽ xây dựng một tượng đài để tưởng nhớ sự hi sinh của họ.”
“Theo thông tin mà Liên minh Tu Hành Giả cho biết, tiếp theo sẽ tiến hành kiểm kê và dọn dẹp Thể biến dị ở bốn thành phố khác, những thành phố này phân bố ở vị trí khác nhau trong nước, sau đó những Thành phố lánh nạn lâu dài sẽ được xây dựng và người dân khu vực lân cận có thể về đây sinh sống an toàn.
”
“Những trận chiến tiếp theo sẽ có nhiều Tu hành Giả hi sinh, họ sẽ vì nghĩa không chùn bước tiến lên để bảo vệ cuộc sống bình yên cho nạn dân! Người dân mãi mãi ghi nhớ những người anh hùng này!”
Lâm Mộc kinh ngạc nói: “Không ngờ lại hi sinh tới 729 người?”
Hơn năm ngàn Tu hành Giả ra quân, sau một trận chiến lớn ở Thành phố Bình Phụng đã hi sinh hơn bảy trăm người, tỷ lệ này quá khủng khiếp rồi.
Thẩm Trạch Thiên nói: “Hơn ba trăm thành viên hi sinh trên đường tới Thành phố Bình Phụng có lẽ cũng tính vào con số này luôn, còn riêng số Tu hành Giả hi sinh trong thành phố này thì không thể nhiều vậy được.”
Nghe tới đây Lâm Mộc mới vỡ lẽ.
Có điều, hi sinh hơn bốn trăm người ở Thành phố Bình Phụng cũng quá nhiều!
“Phóng viên nhà đài đã tới Thành phố Bình Phụng, sau đây chúng tôi sẽ chiếu một đoạn phim về hình ảnh giao chiến của những Tu hành Giả có biểu hiện xuất sắc trong trận chiến lớn lần này.”
Trên ti vi xuất hiện hình ảnh chiến đấu.
“Ơ, đây chẳng phải hình ảnh chúng ta giao chiến với Tên thủ lĩnh cấp B+ ở khu công nghiệp sao?” Lâm Mộc kinh ngạc nói.
Hình ảnh này được thu lại từ Máy bay không người lái trên không.
Chỉ thấy cảnh tượng hùng tráng mà nhóm Lâm Mộc đang chiến đấu kịch liệt giữa hàng vạn Thể biến dị.
“Không lẽ...!không lẽ họ muốn phỏng vấn chúng ta?” La Văn Thành kinh ngạc nói.
La Văn Thành vừa dứt lời, cánh cửa phòng đã bị đẩy ra.
Mục nghị trưởng dẫn một phóng viên và một người quay phim vào phòng.
“Mục nghị trưởng!” ba người Lâm Mộc nhất loạt đứng dậy.
"Thẩm Trạch Thiên, Lâm Mộc, La Văn Thành, ba cậu đang xem ti vi à?" Mục nghị trưởng cười híp mắt nói.
"Mục nghị trưởng...!đây...!không lẽ muốn phỏng vấn chúng tôi thật à?" Thẩm Trạch Thiên hỏi.
"Không sai, bây giờ người dân thường muốn thấy các anh hùng.
Mà nhóm ba cậu lại tiêu diệt thể biến dị mạnh nhất ở thành phố Bình Phụng, do đó tôi tính dành cơ hội này cho nhóm cậu, ba cậu phối hợp tiếp nhận phỏng vấn nhé, về sau các cậu chính là anh hùng lớn rồi." Mục nghị trưởng vẫn cười híp mắt.
"Cái này...!cái này quá đường đột" Ba người Lâm Mộc mất tự nhiên nói.
Phóng viên mặt mày tươi tắn nói: "Ba người anh hùng, đương đầu với bao nhiêu thể biến dị không sợ, lẽ nào lại sợ một cuộc phỏng vấn sao?"