Lâm Mộc Báo Thù


Cô ta ôm chặt lấy cái đầu choáng váng của mình, khi đi đến cầu thang, cô ta nghe thấy Tôn Thượng Hương nói.

“Bây giờ, Cam Hưng Bá đã đi theo Lý Phong, Lữ Mãnh cũng chết rồi, thực lực của gia đình chúng ta đã suy giảm rất nhiều”.

“Thời gian tiếp theo, cố gắng đừng gây thêm rắc rối”.

“Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân lần này đến Phú Châu để khảo sát nguồn vốn đầu tư”.

“Tối nay, con sẽ tổ chức một bữa tiệc chiêu đãi bọn họ, giới thiệu một số nhà đầu tư của chúng ta với họ và cũng nhau thảo luận về các dự án hợp tác”.

“Bằng cách này, mối quan hệ của hai bên sẽ được xoa dịu”.

“Hơn nữa, Đông Hải này tuy nhỏ bé nhưng lại có tiềm năng vô hạn”.

“Nếu chúng ta có thể thiết lập một mối quan hệ hợp tác tốt với họ, điều đó sẽ có lợi cho gia tộc Tôn Thị chúng ta”.

Tôn Văn Đài gật đầu lia lịa, trong ba đứa con, người ông ta xem trọng nhất chính là con gái út Tôn Thượng Hương.

Chỉ đáng tiếc là cô ta không phải đàn ông.

Nếu không thì, cô ta nhất định sẽ trở thành người thừa kế của gia tộc họ Tôn.

“Chuyện này cứ làm theo lời Thượng Hương đã nói”.

“Trung Mưu, hai ngày này yên phận chút, đừng làm hỏng chuyện”.

Kỳ Ti Mẫn sau khi nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, khuôn mặt cô ta tràn đầy phẫn uất!
Buổi tối, ở khách sạn lớn Thâm Hải Phú Châu.

Đây là khách sạn năm sao tốt nhất ở Phú Châu.

Đồng thời cũng là sản nghiệp của gia tộc Tôn Thị.

Để giữ thể diện cho tập đoàn Tôn Thị, họ cố gắng không thể hiện ra trước mặt mọi người rằng bọn họ đang muốn lấy lòng tập đoàn Lăng Tiêu.

Tôn Thượng Hương rất chu đáo, sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện từ trong ra ngoài.

Lúc này tại phòng giám sát khách sạn.

Kỳ Ti Mẫn ăn mặc lộng lẫy, trang điểm cầu kỳ đang ngồi trên ghế sofa.

Vài nhân viên bảo vệ đứng trước mặt cô ta.

“Những lời tôi vừa nói, các anh đều nghe thấy hết rồi chứ?”
“Nghe thấy rồi, nghe thấy rồi”.

Nhân viên bảo vệ liên tục gật đầu.

“Đều nghe thấy rồi vậy còn ngây ra đó làm gì? Mau chóng đi làm việc đi”.

Nói xong, Kỳ Ti Mẫn quay đầu nhìn màn hình giám sát, khóe miệng khẽ nhếch lên, cười giễu cợt: “Loại cặn bã, mấy người đánh nhau giỏi thì sao chứ?”
“Ngoài cách này, tôi còn hàng tá cách để làm nhục mấy người, khiến mấy người không thể ở lại Phú Châu này được!”
Kỳ Ti Mẫn vừa nói xong, ngoài cửa có một bóng đen vụt qua.

Bóng đen này chính là Vương Tiểu Thất.

Vương Tiểu Thất nhanh chóng xuống bãi đậu xe dưới tầng hầm và tiến vào trong xe.

“Đại ca, con ả Kỳ Ti Mẫn lại định gây chuyện”.

“Cô ta đã yêu cầu các nhân viên bảo vệ làm nhục chủ tịch và phu nhân trong bữa tiệc tối nay”.

Lý Phong khẽ gật đầu: “Chờ chút nữa, cậu cùng tôi đi tham gia tiệc”.

Vương Tiểu Thất vẻ mặt khó hiểu, hỏi: “Đại ca, những chuyện này đều là do con ả Kỳ Ti Mẫn sắp đặt”.

“Sao không trực tiếp bắt cô ta tới đây đánh gãy tay gãy chân rồi vứt xuống biển cho cá ăn luôn?”
Trong không gian xe chật hẹp, ngón tay Lý Phong nhẹ nhàng gõ lên cửa kính cửa sổ.

“Cộc”.

“Cộc”.

“Cộc”.

“Vẫn không đủ”.

“Không đủ?”, Vương Tiểu Thất lắc đầu, nói: “Đại ca, tôi không hiểu”.

“Ồ, có thế mà cũng không hiểu”.

“Ý của đại ca là nói, con ả này rất xấu xa”.

“Một phát đánh chết cô ta luôn thì không hả giận!”
Lời nói của Cam Hưng Bá không vòng vo đi thẳng vào trọng tâm.

Lúc này, một luồng sát khí nặng nề bao trùm trong xe.

Vương Tiểu Thất và Cam Hưng Bá nghe thấy Lý Phong nói với giọng điệu chắc nịch.

“Người nhà của tôi, anh em của tôi, còn có bạn bè của tôi”.

“Kẻ nào dám động đến bọn họ, tôi sẽ trả lại gấp trăm gấp ngàn lần”.

Một câu đơn giản nhưng khiến nội tâm Vương Tiểu Thất và Cam Hưng Bá dâng trào mãnh liệt!
Bữa tiệc bắt đầu.

Mọi chuyện đều được tiến hành theo sự sắp xếp từ trước của Tôn Thượng Hương.

Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân là những gương mặt mới.

Khách mời đến tham dự bữa tiệc đều lướt qua bọn họ.

Đêm nay, ánh mắt bọn họ dán chặt vào Tôn Thượng Hương và một số lãnh đạo quyền lực cấp cao của tập đoàn.

Chương 272: Đến từ chỗ nào thì cút về chỗ đó
Việc này khiến Hứa Hiếu Dương và Liễu Ngọc Phân như bị dội


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui