Lâm Mộc Báo Thù


“Cô yên tâm, tôi biết phải làm sao, tôi cúp máy trước đây.”
Lâm Mộc nói xong liền cúp điện thoại.

Mái nhà thương mại.

“Nếu hiện tại vị đại thiếu gia nhà họ Tôn đang phụ trách việc kinh doanh của nhà bọn họ thì năm năm trước, người khởi xướng những tội ác đó cũng có thể là Tôn Thượng Minh!” Ánh mắt Lâm Mộc lóe lên sát ý.

Sau khi nói xong, Lâm Mộc nhanh chóng đi xuống lầu, lên xe.

Chiếc xe khởi động, Lâm Mộc nhấn ga, đi thẳng đến Ninh Đô.

Trước đây Lâm Mộc từng nghĩ sẽ đối phó nhà họ Tôn một cách chậm rãi.

Nhưng bây giờ Lâm Mộc đã thay đổi quyết định rồi, Lâm Mộc không muốn lo lắng nhiều như vậy nữa, hiện tại anh sẽ đến Ninh Đô giải quyết mọi chuyện với nhà họ Tôn luôn! Đến tìm Tôn Thượng Minh để giải quyết hết một lần!
Bất kể nhà họ Tôn của anh ta ở Giang Nam cường đại cỡ nào, Lâm Mộc có thực lực ở Linh Ý Cảnh thì tại sao phải sợ chứ?
Cho dù nhà họ Tôn giàu có và quyền lực đến đâu thì những thứ này có thể đóng vai trò gì khi bị cường quyền đàn áp chứ?
Súng sao? Trước khi Lâm Mộc chưa đột phá, đúng là anh có chút sợ hãi.

Bây giờ anh đã đạt tới Linh Ý Cảnh rồi, Lâm Mộc đã không còn sợ hãi nữa!
Xe của Lâm Mộc tiến vào đường cao tốc, anh nhanh chóng thẳng hướng tới Ninh Đô!
...!
Nhà họ Trần.

Trần Uyển Nhi vội vàng chạy xuống lầu.

"Ông nội, không ổn rồi! Lâm Mộc sắp tới Ninh Đô tìm nhà họ Tôn báo thù rồi!" Trần Uyển Nhi vừa chạy vừa nói.

"Tới Ninh Đô tìm nhà họ Tôn sao? Nó sẽ báo thù như thế nào? Khi nào thì đi?" Lão Trần vừa uống trà vừa hỏi.

“Hình như là bây giờ đi, anh ấy nói muốn chính tay giết chết Tôn Thượng Minh!” Trần Uyển Nhi lo lắng nói.

“Chính tay giết Tôn Thượng Minh?”
Cho dù Lão Trần kinh nghiệm đầy mình, đã thấy qua sóng to gió lớn, lúc này cũng kinh ngạc đứng lên.

"Ông nội, đó chính là những lời mà anh ấy nói, dù anh ấy có một số kỹ năng đặc biệt, nhưng gia tộc họ Tôn có rất nhiều quyền lực, đến Ninh Đô một mình để trả thù nhà họ Tôn, nhỡ đâu gặp chuyện không may gì thì sao! Ông nội, ông có thể nghĩ cách nào giúp anh ấy không?” Trần Uyển Nhi vội vàng đến sắp khóc.

Chính cô cũng không hiểu tại sao mình lại lo lắng cho Lâm Mộc như vậy.

Lão Trần bình tĩnh lại, rồi lại ngồi xuống ghế sô pha.

“Cháu gái, nếu là 20 năm trước, khi ông nội còn ở đỉnh cao, giúp cháu cũng không có vấn đề gì, nhưng hiện tại… Ông nội cũng không thể không giúp cháu.”
Lão Trần lắc đầu nói: “Hơn nữa, chúng ta nợ Lâm Mộc cũng đã báo đáp rồi, nếu chỉ là mấy chuyện vụn vặt thì giúp nó cũng không sao, nhưng để giúp nó đối phó với nhà họ Tôn, thì có khi phải trả giá bằng mạng sống của nhà họ Trần chúng ta!"
"Ông nội, cháu...!Cháu hình như là đã thật sự thích anh ấy, ông nội có thể nghĩ biện pháp khác không, cho dù chỉ giúp được một chút cũng được rồi." Trần Uyển Nhi đỏ mặt cầu xin.

"Lâm Mộc lẽ ra không nên làm như vậy, giờ nó đã đi rồi, ngay cả khi ông giúp nó thì việc mà ông có thể làm được cũng rất có hạn, cháu gọi cho Lâm Mộc đi, ông sẽ giới thiệu cho nó một người." Lão Trần nói.

Lão Trần đã sống đến tuổi này, bản thân cũng không còn sống được bao nhiêu năm nữa, nhưng cháu gái vẫn còn nhỏ.

Mặc dù có ấn tượng tốt với Lâm Mộc, nhưng ông vẫn không đành lòng vì Lâm Mộc mà đánh đổi toàn bộ gia tộc họ Trần.

“Vâng! Vâng!”
Trần Uyển Nhi nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cho Lâm Mộc.

...!
Trên đường cao tốc đến Ninh Đô.

Lâm Mộc đang lái xe với tốc độ rất nhanh.

Trong đầu Lâm Mộc đang suy nghĩ về kế hoạch của mình sau khi đến Ninh Đô.

Đúng lúc này điện thoại vang lên.

"Trần Uyển Nhi gọi tới sao? Không phải cô lại muốn thuyết phục mình đó chứ?" Lâm Mộc liếc nhìn tên người gọi.

Lâm Mộc cũng thấy kỳ lạ khi Trần Uyển Nhi trước kia thường hay chống đối lại anh, nhưng bây giờ cô lại quan tâm đến đến anh.

"Cô Trần, cô còn muốn quan tâm đến tôi nữa sao? Cô...!Không phải cô thật sự có ý gì đó với tôi đó chứ?" Lâm Mộc trả lời điện thoại.

“Khụ, Lâm Mộc, là ông.” Giọng của Lão Trần từ trong điện thoại truyền đến.

“A… Lão Trần, là ông sao.” Lâm Mộc ngượng ngùng cười.

“Lâm Mộc, Uyển Nhi nói cháu đang đến Ninh Đô tìm nhà họ Tôn báo thù sao?” Lão Trần hỏi.

"Đúng vậy, cháu đang trên đường đến rồi, nhà họ Tôn đã chỉ thị cho Chu Côn hại nhà họ Lâm, hiện tại còn cử người đi ám sát cháu nhiều lần, cháu nghĩ cháu cũng nên đến Ninh Đô và tìm nhà họ Tôn để giải quyết mọi chuyện!” Lâm Mộc giọng điệu kiên định.

"Lâm Mộc, chuyện này không thể vội vàng được, dù cho cháu có năng lực, nhưng đây là một xã hội được pháp luật cai trị, nếu làm như vậy, cháu sẽ gây ra một đống lộn xộn, hơn nữa, nhà họ Trần là một gia tộc lớn, một khi xảy ra chuyện gì, tất cả mọi thứ sẽ không thể cứu chữa được.” Lão Trần thuyết phục.

“Lão Trần, cháu sẽ cân nhắc, sẽ cố gắng giải quyết thật sạch sẽ.” Lâm Mộc nói.

"Lâm Mộc, nếu cháu đã hạ quyết tâm, khi đến Ninh Đô, trước tiên cháu nên đến một quán bar Sa ngã, tìm một người tên là Nhãn Kính Xà, khi gặp anh ta, hãy nói cho anh ta tên của ông, Trần Nguyên Hải.

Anh ta là vua của tình báo ngầm ở Ninh Đô, có thể cung cấp cho cháu những thông tin hữu ích, sao thì cháu cũng không quen thuộc với Ninh Đô và nhà họ Tôn, nên cháu muốn hành động thì kiểm soát thông tin và lên kế hoạch hợp lý rồi mới ra tay cũng chưa muộn.” Lão Trần dặn dò.

“Lão Trần, người mà ông giới thiệu cho cháu, nếu anh ta biết mục đích của cháu thì anh ta có tiết lộ mọi chuyện cho nhà họ Tôn không?” Lâm Mộc có chút lo lắng.

"Đừng lo lắng, ông nắm trong tay nhược điểm của anh ta, trừ phi anh ta không muốn sống nữa.

Tuy rằng anh ta không thuộc giới thượng lưu, nhưng anh ta rất đáng tin." Lão Trần nói.

“Được rồi, cám ơn ông đã giúp đỡ.” Lâm Mộc cảm ơn.

“Đừng cám ơn ông, cô cháu gái nhỏ Uyển Nhi rất lo lắng cho cháu, cứ quấy rầy nhờ ông giúp cháu, cảm ơn thì sau này có thể cảm ơn nó.” Lão Trần nói.

“A.” Lâm Mộc ngạc nhiên.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.

Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

...!
Kim Châu, nha họ Trần.

Sau khi Lão Trần cúp điện thoại.

“Ông nội, ông… Sao ông lại nói là cháu!” Khuôn mặt Trần Uyển Nhi lo lắng đến đỏ bừng, cô nhẹ nhàng đánh vào vai Lão Trần.

Lão Trần cười lắc đầu: " Tính tình của cháu ông nội còn không biết sao? Cháu không thể bày tỏ suy nghĩ của mình với Lâm Mộc thì ông nội có thể nói cho nó biết, cháu muốn giúp nó nhiều như thế nào."
Ninh Đô.

Sau khi Lâm Mộc lái ô tô đến Ninh Đô, anh trực tiếp tìm đường đi đến quán bar Sa ngã.

Nếu Lão Trần đã giới thiệu, Lâm Mộc đương nhiên muốn sử dụng.

Là một tỉnh ở phía nam ở Giang Nam, sự phồn vinh của Ninh Đô là thứ mà một tỉnh nhỏ bé như Kim Châu đương nhiên không thể so sánh nổi.

Quán Bar Sa ngã nằm ở khu kinh doanh sầm uất của Ninh Đô.

Lâm Mộc vừa bước vào quán bar, tiếng nhạc ầm ĩ lập tức truyền vào tai Lâm Mộc, công việc kinh doanh trong quán cũng rất nóng bỏng.

Phía trước quầy bar.

“Tôi đến tìm Nhãn Kính Xà.” Lâm Mộc nói với nhân viên quầy lễ tân.

Nhân viên lễ tân hiển nhiên không lạ gì cái tên này.

"Tìm anh Xà sao? Đi với tôi." Người phục vụ đưa Lâm Mộc đến một chiếc ghế lô , sau đó đẩy cửa ghế lô ra rồi đưa Lâm Mộc đi vào.

Tiếng hát trong ghế lô lập tức truyền vào tai Lâm Mộc.

“Anh Xà, có người tìm anh!”
Người phục vụ nói xong liền xoay người rời đi.

Người đàn ông trung niên đang hát liếc sang nhìn Lâm Mộc, ra dấu bảo Lâm Mộc chờ anh ta, sau đó tiếp tục hát.

Lâm Mộc đứng ở đó chờ đợi.

Sau khi hát xong một bài hát, người đàn ông quay đầu sang nhìn Lâm Mộc.

“Anh là ai và tại sao lại tìm tôi?” Người đàn ông với cái đầu nhỏ, một tay cầm micro, tay kia đang đặt lên người phụ nữ ở bên cạnh anh ta.

“Anh là Nhãn Kính Xà?” Lâm Mộc nhìn anh ta..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui