Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!

Đang bước vào chính là Lam Bình, hôm nay hắn mặc một bộ vest màu ghi vừa người. Bộ đồ làm nổi bật tất cả những vẻ quyến rũ trên người hắn. Vừa bước vào nhưng Lam Bình khiến không ít thiếu nữ cảm thấy ngưỡng mộ. Nhưng điều khiến mọi người chú ý hơn cả chính là cô gái đang cùng khoác tay hắn đi vào. Một cô gái xinh đẹp tựa hoa lan, đơn thuần thanh tao. Khuôn mặt tựa trăng rằm, đôi mắt tựa bầu trời đêm. Cô mặc một bộ váy bồng cúp ngực trông vô cùng điềm đạm đáng yêu. Tuy không được bằng vị tiểu thư lúc nãy đi cùng Âu Dương thiếu gia nhưng nhan sắc cũng thuộc dạng hiếm có. Và cô gái đó chính là Nhất Song Thư

Bảo Yết nhìn đôi nam nữ ấy bước vào mà trong ngực như quặn thắt lại, đôi mắt chưa từng rời khỏi hai người đó. Phi Mã nhìn biểu hiện lạ của cô mà nhăn mày lại, giữa cô và bọn họ có quan hệ gì đặc biệt?

Lam Bình dìu tay Song Thư đi vào liền thấy ngay giữa đám đông đó chính là Bảo Yết. Cô vẫn đẹp như mọi khi khiến hắn cảm thấy mê luyến không thôi. Nhưng mà....nhưng mà tại sao cô lại đi cùng Phi Mã. Lồng ngực hắn như co rút lại, khó thở vô cùng, đôi chân đang đi cũng như bị hóa đá, đứng sững lại một chỗ. Lam Bình nhìn chằm chằm vào Bảo Yết và cô cũng như vậy. Hai người cứ như thế chạm mặt nhau, không một ai nói một lời nào.

Đứng ở một bên có hai người đang thấy rất hài lòng khi nhìn thấy cảnh này

-Thành công rồi!

-Không ngờ hắn ta lại chịu nghe lời em đấy!

-Anh hai coi thường em quá!

-Ha ha ha.......

Hai người đó chính là Thần và Kiệt, hôm nay bọn họ cùng ba mình đến dự bữa tiệc này. Suốt từ nãy cả hai chỉ đứng một bên để quan sát, không trò chuyện với bất kì ai cả. Cả chuyện xảy ra bây giờ đều nằm trong dự tính của bọn họ, chỉ có điều Thần và Kiệt không ngờ rằng người pháp tùng của Bảo Yết ngày hôm nay lại là Phi Mã. Xem ra bọn họ lại có thêm đối thủ cạnh tranh rồi.

Quay ra nhìn chỗ Bảo Yết cùng Phi Mã đang đứng Kiệt có chút khó chịu nói

-Nhưng mà lại có thêm một con chuột cản đường.


-Chúng ta sẽ xử lí hắn sau. Bây giờ mục tiêu trước mặt là Lam Bình_Thần đáp lại mà giọng cũng lạnh đi vài phần

-Ừ!

-Còn bây giờ thì mau ra thôi! Vở kịch hay không thể thiếu ít cao trào.

-Tất nhiên!

Nói xong giọng cả hai cũng vui vẻ hơn lên, trò chơi đang lên đến cao trào

-Bảo Yết! Em đến rồi sao?

-Thần, Kiệt?

Bảo Yết đang lúc ngẩn người thì nghe thấy tiếng gọi, quay ra thì thấy Kiệt cùng Thần đang lại gần chỗ bọn họ

-Không ngờ cũng gặp hai anh ở đây_Bảo Yết cũng khách sáo đáp lại

Rồi Thần quay ra nhìn Lam Bình cùng Song Thư giả bộ ngạc nhiên cười nói


-Dương giáo sư cũng đến đây sao? Chắc là hộ tống Nhất tiểu thư đúng không? Dù sao cô ấy cũng là........ bạn gái anh mà.

-Bạn gái?_Mặt của Bảo Yết trầm xuống, giọng cũng không biểu hiện rõ cảm xúc

-Không! Bọn anh..........

-Tất nhiên rồi! Em cũng ít khi đến những bữa tiệc như vậy nên anh ấy mới đi cùng.

Lam Bình nhìn thấy Bảo Yết như vậy liền muốn lên tiếng giải thích nhưng bị Song Thư chặn lời nói trước. Cô ta đang cảm thấy vô cùng tức giận. Khó khăn lắm cô mới khiến Lam Bình trở thành người của mình. Được ở bên cạnh hắn giúp Song Thư làm được rất nhiều việc giúp "hắn", nhờ vậy mà Nhất thị phát triển nhanh chóng. Nó đã có tiếng tăm để được chú ý mời tới thăm dự những bữa tiệc như vậy.

Nhưng mà không ngờ khi trở thành người của cô ta thì Lam Bình vẫn còn tơ tưởng đến Nam Cung Bảo Yết. Vừa đến nhìn thấy cô ta đã ngây người ra rồi, thậm chí còn định giải thích phân giới quan hệ của bọn họ nữa chứ. Thử hỏi xem cơn tức cô nuốt sao trôi. Bảo Yết! Tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!!!!!!!

-Nhất tiểu thư không còn làm ở BluSky nữa nên nhiều người trong trường nói quan hệ của hai người có vấn đề nhưng xem ra là nhầm rồi._Thần tiếp lời

Phi Mã nhìn cuộc trò chuyện của mọi người cũng có thể hiểu qua chuyện gì đã xảy ra. Chính vì thế mà hắn cũng chen vào

-Nhất thị đang phát triển trên đà lớn mạnh nghe nói đều do công của tiểu thư. Nhất thi quả có một vị lạnh đạo tài giỏi, Dương giáo sư thật là may mắn. Hai người thật xứng đôi. Tôi đoán cô nghỉ ở BluSky là để lo công việc ở Nhất thị đúng không?

-Âu Dương thiếu gia quá khen rồi


Song Thư cười nói và không biết vô tình hay cố ý dựa sát vào người Lam Bình, tay đang khoác tay hắn cũng ôm chặt hơn. Bảo Yết nhìn như vậy lòng bàn tay vô thức nắm chặt hơn, khuôn mặt cũng càng lúc càng trầm.

Kiệt và Thần Lén nhìn biểu hiện của cô mà trong lòng vô thức bùng lên một ngọn lửa. Có vẻ phỏng đoán của bọn họ cỏ vẻ như đã đúng. Vốn kế sách bọn họ dùng lợi dụng ý muốn có Bảo Yết của Lam Bình và tính lý trí của cô. Tiếp xúc nhiều lần ai cũng có thể thấy cô sống thiên về lý trí hơn là tình cảm vậy nên chắc chắn tình cảm của Lam Bình sẽ bị cô gạt đi. Lam Bình vì thất bại tất sẽ chán nản hay tức giận và đó là lúc để Thần khiến hắn có một quyết định sai lầm đó là dùng Song Thư làm thế thân. Tuy nhiên theo những gì quan sát được nhất định hồi Bảo Yết mất tích Lam Bình đã làm gì đó. Nếu không khi gặp chuyện như này biểu hiện của cô chính là sự thờ ơ chứ không phải phẫn nộ như vậy. Vậy xem ra hai anh em bọn họ càng không thể nương tay với hắn ta.

Lam Bình bị ôm chặt như vậy đã cố gỡ tay Song thư ra nhưng không được. Lại nhìn qua Bảo Yết, thấy biểu hiện của cô lại càng khiến hắn hoảng hơn. Không! Không được! Là hắn sai lầm. Hắn không nên dùng cách này để quên đi cô. Hắn cũng lẽ ra không nên từ bỏ. Nhìn cô đang khoác tay của Phi Mã mà ghen tức vô cùng. Hắn nhất định không để Bảo Yết thuộc về người khác, hắn nhất định phải giành lại cô. Muốn làm được điều đó nhất định Bảo Yết không được hiểu lầm tình cảm của hắn.

-Bảo Yết à....

Một lần nữa khi Lam Bình chưa kịp lên tiếng thì đã bị chen ngang. Lần này người đó là Kiệt

-Nhất tiểu thư hôm nay quả rất đẹp. Bộ váy này hình như là do Dương giáo sư mua tặng cô đúng không?

Kiệt đột nhiên hỏi như vậy làm Lam Bình cảm thấy giật mình

-Đúng rồi! Sao mà Mộc thiếu gia lại biết vậy?_Song thư làm bộ cười hạnh phúc nói

-Hôm trước tôi có việc đến TTTM, đi qua một hàng thời trang thì thấy Dương giáo sư ở đó. Lúc đó anh ấy đang chọn váy thì phải bởi trên tay anh đang cầm khi tôi đi ngang qua chính là bộ váy này. Nhất tiểu thư thật may mắn khi có bạn trai yêu thương mình như vậy. Tôi rất khâm phục.

Đến lúc này Bảo Yết không thể chịu nổi nữa. Không khí càng lúc càng ngột ngạt, trong lòng cô mỗi lúc lại càng đau đớn thêm. Không phải sao? Không phải cô đã biết trước điều này đã có thể xảy ra sao? Không phải đã tự nhủ không được đem tình cảm cho hắn sao? Tại sao? Tại sao vẫn đau như vậy. Không thể ở lại nghe đám người này nói chuyện tiếp nên cô quyết định rời đi

-Tôi xin phép đi trước. Ở chỗ này................khó thở quá!

-Để anh đưa em đi!


Thấy Bảo Yết đến quá giới hạn, Phi Mã cũng không tiếp tục ở đây diễm trò với mấy người này làm gì. Nhưng đáng tiếc cô lại từ chối

-Không cần đâu

Nói rồi cô liền đi thẳng, Phi Mã nhìn lại Lam Bình có chút tức giận. Nhất định là do hắn. Chết tiệt! Muốn giành với tôi, tôi nhất định sẽ không để yên. Phi Mã lập tức chạy đuổi theo Bảo Yết. Còn lại chỉ có Thần và Kiệt cùng Lam Bình, Song Thư. Lam Bình đau đớn nhìn theo bóng lưng bỏ đi của Bảo Yết nhưng không làm gì được. Đến lúc nhìn sang hai anh em Thần và Kiệt thì thấy trong mắt họ chính là sự hả hê. Không lẽ nào bọn họ..... Đúng rồi! Từ đầu đến giờ đều do họ khơi mào, khiến hắn có suy nghĩ lợi dụng Song Thư làm thế thân cũng là Thần. Là bọn họ tính kế hắn. Tức giận, giọng của Lam Bình trở nên lạnh đến thấu xương

-Là do các người?

Thần và Kiệt chỉ nhìn hắn cười rồi buông một câu trước khi rời đi. Mục đích đã đạt được thì ở các chỗ này làm gì nữa

-Người ta nói không sai! Tình yêu khiến trí thông minh bị giảm xuống. ha ha ha ha..........

Bây giờ thì chỉ còn lại hắn và Song Thư, Bàn tay Lam Bình nắm chặt lại. Móng tay đâm sâu vào thịt như muốn tứa máu ra. Khuôn mặt thâm trầm lạnh lẽo khiến đến cả Song Thư cũng cảm giác sợ hãi

-Anh à! Anh......

-Cô câm miệng!

Lam Bình nổi nóng, Song Thư liền ủy khuất, đôi mắt bắt đầu mờ hơi sương như muốn khóc. Dứt khoát bỏ tay cô ta đang ôm chặt mình, Lam Bình kiền đi ra khỏi bữa tiệc. Trước khi đi, hắn nói

-Chúng ta kết thúc đi! Cô có được từ tôi không ít thứ rồi. Đừng nghĩ là tôi không biết.

Song Thư bị bỏ lại, mọi người cũng bắt đầu bàn tán về cô ta. Chịu nhục nhã ê chề, Song Thư đổ hết nhưng thứ mình đang chịu bây giờ là lỗi của Bảo Yết. Nếu không phải vì Nam Cung Bảo Yết thì cô ta sẽ không bị đem làm vật thế thân để rồi vứt bỏ dễ dàng như vậy. Tại sao xung quanh cô ta không có nhiều người đan ông ưu tú như vậy thích mình chứ? Âu Dương Phi Mã, Mộc Gỉải Thần, Mộc Sư Kiệt, Dương Lam Bình,.......Tại sao cô ta lại không có chứ? Bảo Yết thì có gì hơn cô ta chứ. Tròng lòng Song Thư lúc này đang tràn ngập sự đố kị ghen ghét, lòng tham con người đang che lấp tất cả. Nếu cô đã thích quyến rũ nhiều đàn ông như vậy thì Song Thư tôi sẽ cho cô được toại nguyện. Để xem cô còn có thể ngóc đầu lên được không!!!!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận