Làm Ơn! Để Nàng Yên


Ngồi trên mái nhà nữa ngày cuối cùng, bụng non ruột mềm của nàng cũng bắt đầu biểu tình, cận sĩ_Hàn Tuyết Tư của nàng đem lên thanh gươm nhỏ tinh xảo, ngồi trên bàn đá đối diện nàng, dưới gốc cây cổ thụ rợp bóng đem đồ ăn bỏ vào miệng.
Hắn hầm hực gì chăng? Tuyết Tình thắc mắt, không biết nhưng là nhìn mắt hắn nàng biết, chuyện gì xảy ra rồi. Ca ca nàng hiếm khi bị kiểu này lắm nha~ Này cô nương nhà nào khiến hắn tức giận như thế?
_Ca ca
_.....
_này ngươi hậm hực cô nương người ta đem về trút lên đầu đứa trẻ đáng thương này sao?
_cô nương??_Tuyết Tư ngẩn người ngước mắt nhìn nàng, rồi cười phá lên xoa đầu nàng_đúng đúng là cô nương, Lục Tử Dung là nữ nhi, hahaha
_....._Lục Tử Dung?hơi bất ngờ vì câu trả lời người trước mắt, hắn ta bị Tử Dung kia chọc tức? Nhưng là chuyện gì chứ?_ca ca thật sự là chuyện gì?
_Tử Dung kia muốn chiến với Thánh Điện_Tuyết Tư hạ giọng mang theo chút nghiêm túc nhìn nàng
_......._chiến? không được, tuy không biết thế lực của Tử Dung ra sao nhưng là nếu chiến lên, sẽ bị nhân dân chống để giúp, với địa vị bí mật của Lục Tử Dung không phải chuyện hay ho gì trước mắt chính là hại đến chính bản thân hắn_CA ca ngươi đã nói gì với hắn?
_ta khuyên hắn nhưng hắn lại không nghe, cuối cùng………..đến khi khuyên không được nữa ta về…..
_......_nàng dở khóc dở cười nhìn ca ca nàng đã 18 lại tính cách như oa nhi lên ba không được kẹo thì đánh, nàng đành lắc đầu_ đến khi gặp hắn muội sẽ nói lại. Khi nào hắn hành động?
_Hắn không cho ta biết, tuy nhiên đối với tình hình này chắc chắng sẽ không bao lâu nữa
_ không được như thế nhanh tìm cách ra ngoài lời huynh nói hắn không nghe không nên gây chiến nữa, sẽ có người thấy không hoàn hảo cho cả hai bên_nhẹ nhàng nói, cái này chiến có thể, nàng không quan tâm nhưng kế hoạch của nàng muốn giẫm nát tan khuôn mặt giả tạo của đám người không ra gì trong Thánh Điện cùng bộ dạng thật sự của Thần Nữ Quang Minh không ai hay biết kia.
Thực chất kế hoạch này hoàn hảo hơn rất nhiều vì thế, trước khi nàng gặp nữ chủ không có chuyện cho khuôn người khác rập vào.
_chuyện này………

_Tình tỷ tỷ_Tuyết Tư chưa nói bên kia đã có một giọng nói trong trẽo quay sang nơi này nhào đến
CẢ hai người nhìn bóng dáng nhỏ trong lòng Tuyết Tình, nàng nhìn hơi ngạc nhiên nhưng lại cười nhẹ, Riêng Tuyết Tư lại rời ghế đến bên ngồi cạnh muội muội nhà mình nhíu mày
_Lãnh Lăng Du, muội sao lại nơi này?
_Tình tỷ tỷ, Tuyết Tư ca ca ta nhớ hai người. Nhất là Tình tỷ tỷ, người nói xem đem ta ra ngoài chơi được không?
_Lăng Du muội còn chưa chữa xong….
Tuyết Tình biết nàng từ khi chuyện nhậm chức xong, Lăng Du là muội muội của Lãnh Lăng Vân, cô bé có ánh mắt cùng màu mắt rất giống huynh mình nhưng là chỉ có một chuyện.
Cô bé có di năng nhìn thấy tương lại nhưng là một cái dị năng làm cho cô bé phải ôm bình thuốc cả đời. Nhưng nàng thấy bệnh cô bé không phải không chữa khỏi mà là do Thánh ĐIệm không muốn cho một thiên tài như LÃnh LĂng Vân rời khỏi mình.Cô bé cuối chuyện lại muốn giải thoát cho ca ca mình mà uống thuốc độc tự vẫn.
Tuyết Tình tuy ghét cay ghét đắng tên ca ca của cô bé nhưng đối với cô bé là một tia ấm áp. CÔ bé còn nhỏ lại rất hiểu chuyện nếu không có cái bệnh kia, nàng quyết định sẽ chữa bệnh cho cô bé này, để nàng tiếp tực sống nhìn tiểu nha đầu này lớn lên xinh đẹp đến mức nào, mới nhỏ chỉ có dung mạo thanh tú sau này chắc chắc sẽ là một tuyệt sắc mỹ nhân.
_Tình tỷ tỷ…Tình tỷ tỷ_nhìn thấy nàng im lặng Lăng Du nghĩ nàng giận bé nên lắc nhẹ cánh tay nàng lo lắng, xin lỗi nếu như tỷ không muốn thì ta không đòi nữa, tỷ tỷ đừng giận nha~ tỷ tỷ
_Lăng Du đừng loạn nữa, sau này nếu có thời gian rảnh thì ta dẫn muội đi chịu không?
_ân, muội muốn tỷ dẫn muội xem trang sức, túi thơm, quạt giấy,…
_được rồi được rồi sau này sẽ….
_Lăng Du, muội lại chạy đến làm phiền Tình tỷ tỷ?
Bên tai lại nghe thêm giọng nói, ba người quay sang, chỉ thấy một nam tử bạch y, một đầu bạch kim cùng ánh mắt tím yên lặng không chút vươn vấn bụi trần dần đi đến bên chỗ ba người.
_Thánh Tử vạn phúc

_Thánh Tử khoẻ
_ca ca
Nhìn thấy người trước mặt ba người đều đứng dậy hành lễ chỉ riêng Lăng Du đã quen với cách cư xử hằng ngày với khi không có người hai huynh muội rất thân thiết nên không để ý đến lễ tiết
_mau ngồi xuống đi, không có người, xin cứ goi ta Lăng Vân hoặc Vân là được.
Lăng Vân nhanh chóng đỡ lấy tay Tuyết Tư, hắn biết “nam nữ thụ thu bất thân” nên không thể bên nàng đỡ dậy. Đành nhìn nàng với ánh mắt cầu mong. Tuyết Tình không để ý thấy ánh mắt của hắn, chỉ là nếu ca ca đứng dậy thì nàng đứng thôi
_Tình muội, Giáo Hoàng có chuyện cần bàn mau đến cùng huynh. Lăng Du muội nhanh đên phòng cấp thuốc chữa bệnh thật tốt đi
_ca ca cho ta theo cùng đi, muội muốn đi với Tuyết Tình tỷ
_Lăng Du đừng bướng bỉnh, Tình muội cần có chuyện, chuyện này muội không nên xem vào.
_ca ca ta…
_Lăng Du muội mau trở về, đem cái này ăn sau khi uống thuốc-đem bình dược đúng hơn bình kẹo, thật sự nàng không quen làm kẹo nhưng là vì sở thích nên nàng tìm hiểu kiếp trước cũng chính là công nhân trông nom công trình cùng vệ sinh nàng được biết một ít, đem áp dụng không ngờ thành công thật tiện tay làm cho tiểu cô nương này vài lọ cho nhóc không quấy
_Tình tỷ tỷ đây là nàng nói muội quấy phá
_Du muội ngon sau này có rảnh ta cùng muội ra phố dạo, ta có nói dối muội?
_ân ta biết, vậy thì nên đi nhanh nếu Giáo Hoàng chờ_LĂng DU biết bị vở trách nhanh quay chủ đề đem lọ dược bỏ vào tay áo, nũng nịu với anh trai một chút rồi rời đi
Tuyết Tình quay sang Tuyết Tư ngật đầu.

hắn hiểu ý nhấn gót biến mất. Hai người nàng cùng Lãnh Lăng Vân đến Hoàng điện, nhìn bốn chân trụ được chạm khắc xin đem khiến lòng người yêu thích, nhưng cũng không thể mắt vẻ uy nghiêm của nó khi màu vàng tơ được quét lên sáng chói, sàn nhà trơn bóng lát gạch vàng, không gian rộng lớn chỉ chừa chính giữa là ghế bành điện khắc vàng rồng cùng hình cánh giáo bên cạnh
_Giáo Hoàng vạn phúc
Cả hai cúi người khi thấy lão nhân trước mắt. Riêng Tuyết Tình lại biết người trên kia hận nàng đến mức nào. Thực chất mà nói đem ngân lượng quý báu của lão nhân này phân phác cho thiên hạ thật sự sắp đem lão ức chế đến chết rồi.
_Ngồi đi_Giáo Hoàng rất giỏi che giấu cảm xúc, nhìn Tuyết Tình một hồi thấy nàng lại không có biểu hiện gì đành nuốt cơn giận xuống đem họ ngồi
_Giáo Hoàng…..
Lãnh Lăng Vân đến bên cúi người hỏi, nhưng chưa nói hết câu đã bị lão già chặn lại
_hãy ngồi đi đã_Lão đứng dậy từ từ xuống đem trà cho Tuyết Tình, nhìn nàng nhẹ cười, đợi một lát khi không thấy bất cứ dấu hiệu nào từ mắt nàng lão mới rời đi_hôm nay ta gọi các con đến đây do lời của Thần Nữ
Ngồi lại vị trí của mình Giáo Hoàng hơi thất thần nhìn Tân Thánh Nữ mới nhậm chức này, vẻ đẹp cũng được xếp vào hạng mỹ nhân nhất nhì nhưng lão hình như có thấy được thuật dịch dung. Oa nhi này không phải là……hắn sẽ không nhìn nhầm?_ đệ tử mới của hắn cần điều tra thêm
_Lục Nữ người ra ngoài được rồi_Lão nhân quay sang bức màng mỏng bên ghế
Lục Nữ từ từ rời tấm màng, vẫn tư thế cao ngạo kia, vẫn là cái kiểu khinh người khi. Nhưng Tuyết Tình nhìn bà liền đứng dậy cuối người, nên biết công lực bà ta ngày càng yếu đi. Thật sự trước kia bà ta đấu với nàng là ma lực…….??
_Lục Nữ khoẻ
_Lục Nữ khoẻ
_được rồi ngồi đi, đều là người nhà với nhau khi không có ai không cần đa lễ như thế
_....._cùng Lăng Vân ngồi xuống, “người một nhà”? xin lỗi nếu là người một nhà liệu bà có đem tính mạng tôi ra đùa không?
_......
_buổi sáng ta được Thần Nữ Quang Minh đem giao cho nhiệm vụ truyển thừa tri thức cho Thánh Nữ. Hiện tại Thánh Nữ mới bắt đầu vào, vẫn chưa biết sự thật về Thánh Điện ta cần mọi người cùng biết để dễ bề dàng xếp hơn
_.......
_.....

Nhìn qua một lực khi mọi người yên lặng nghe, Lục Nữ đem tách trà uống một ngụm rồi nói tiếp:
_kẻ thù Thánh Điện, một nữ tử có màu mắt lẫn tóc đều là đen tuyền, Thần Nữ đã ra lệnh nhìn thấy sẽ giết không chừa một ai, thuỷ tinh cầu tương lai phán xét: nữ tử này sau này sẽ đứng đầu đội quân hắc ám lật đổ quang minh………
_...._Tuyết Tình trầm ngâm, nàng thật sự không hiểu, nàng cũng đã quên mất nơi Lục Nữ còn có thuỷ tinh cầu phát hiện nhưng nếu phát hiện thì người Thánh Điện sẽ biết nàng không thuộc thế giới này.
Nhưng hiện tại có vẻ như chuyện này không có ở họ…..hay là…….thuỷ tinh cầu kia cơ bản không điều trà gì được về nàng?
_...._Lăng Vân quay sang nhìn Tuyết Tình, thấy nàng yên lặng không hiểu đang suy nghĩ gì, thực sự tâm hắn lo lắng
_....._nhìn Tuyết Tình không phản bát cũng không có chút bất ngờ, Lục Nữ hài lòng với cách xử sự của nàng_Thần Nữ tin tưởng Tuyết Tình, chính thức nàng được phép tham gia vào công việc của chính điện
_Lục Nữ có thật….._Lăng Vân giật mình đứng dậy
_Lục Nữ ngài nói thật chứ?_chặn hắn lại nàng biết hắn định nói gì, nếu hắn phản bác không chỉ liên luỵ đến hắn, nàng không có ý tốt nhưng chuyện này liên quan đến huynh muội nàng.
_ân,lời Thần Nữ không bao giờ dối
_vậy khi nào ta được khảo nghiệm?_ “không giả dối”? đúng rồi chỉ là không đúng sự thật thôi_ai sẽ là người quản ta?
_ngày mai, Thánh Nữ hãy trở lại thế giới bên ngoài du ngoại một chút để hiểu hơn. Dù gì ta thấy ngươi cũng đã ở nơi này quá lâu. Có lẽ sẽ trở nên chán……._Lục Nữ dừng một chút rồi hơi nghĩ rồi quay lại nói tiếp_ Hoặc không cũng chẳng sao, vài ngày sau hãy đi lên núi hái ít dược về bao nhiêu ngày qua ngươi phá gần hết khoa dược rồi.
Chuẩn bị cho tình huống cấp bách trong Thánh Điện chuyện này nên làm.
_ân ta biết
_Lãnh Lăng Vân ta cho phép ngươi hướng dẫn nàng, những ngày tiếp theo này các ngươi nên tự mình tìm hiểu thôi..
_vâng_Lăng Vân đứng dậy, cúi người
_được rồi về chuẩn bị rồi lui ra_Giáo Hoàng quay sang phất tay lại nhìn Lục Nữ rời ra ngoài, lão thở dài hôm nay lại là một ngày tẻ nhạt


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận