Làm Ơn Đừng Lại Gần Tôi


Tiểu Lan vẫn còn bất ngờ trước sự việc nên chưa kịp hoàn hồn.

Kèm theo tiếng nói là bóng dáng của một người thiếu nữ không kém xinh đẹp, gu ăn mặc hơi khoe khoang.

Giờ đây đã đứng trước mặt cô với khuôn mặt thở hồng hộc:
- Mau vào lớp thôi!!
Thấy tôi vẫn hoá đá tại chỗ nàng ta liền kéo một mạch thẳng vào lớp,
- Phù! May quá chưa bị muộn
Hiện giờ trong lớp có không khí thật khó chịu đoán không nhầm khoảng 45 người đã ngồi im tại chỗ, thấp thoáng vẻ mặt ai nấy đều cúi gằm mặt xuống hình như khi nhìn thấy tôi.
Tôi hỏi lại người vừa kéo tôi đi :
- Bạn ơi, cho hỏi tên của bạn là gì được không??
Lâm Huyền Du cười bò ra chảy nhiều nước mắt, vừa nói vừa trêu trọc
- Không phải cậu từ sao hỏa trở về không đấy.

Tớ là Huyền Du! Lâm Huyền Du.
- À tôi với cậu thân thiết lắm hử ??
- Phải rất rất thân.

Đứng trước bất ngờ này đến bất ngờ khác quả thật thật khó chịu.

Vì chưa có ai vào lớp nên tiểu Lan hỏi một câu nữa
- Nè Huyền Du ! Ở đây tôi tên là gì thế??
- Cái gì đến tên của cậu mà cũng quên luôn rồi sao??
… - Cậu tên Linh Lan.

Huyền Du cảm thấy người bạn hôm nay của mình khác lạ nhưng không để ý đến là mấy.
Tiểu Lan liền thoáng nghĩ trong đầu: trong mơ mà cũng giống tên của mình, cầu mong chỉ là mơ thôi, mà sao người bạn này giống tên nhân vật mình xây dựng trong truyện ta.
- Lớp trật tự xem nào, có phải tôi chiều các em quá nên sinh hư đúng không??
Nghe câu nói đó là một tràng cười dài nhưng cũng chỉ được một lúc thôi.

Thấy thế Linh Lan nhanh chóng ngồi vào chỗ cạnh bên Huyền Du.

- Nè đây là ai thế ?? Tiểu Lan hỏi một câu rỗng tuếch.
- cậu không biết thật hay đùa đấy, người giời của tôi ơi đây là chủ nhiệm Tạ khó tính nổi tiếng khắc trường này đó.
Ậm ừ một tiếng cho qua.

Giờ mới để ý bên cạnh mình là một nam thần siêu cấp đẹp trai.

Nói thì hơi quá chứ mình lớn hơn tuổi cậu ta, kinh nghiệm đầy mình hehe
Bỗng ánh mắt bên cạnh liếc nhìn Linh Lan một cách rõ ràng, chứa đầy tia giận dữ như không coi ai ra gì.

-Hì hì xin chào bạn đẹp trai
- Trồi ôi! Cậu nhìn crush của mình cũng phải bình thường thôi chứ, trước sau gì cũng là của cậu mà!!
- Cái gì cr của tôi??
- Đúng rồi chứ không sao nữa.
- Nè Huyền Du cậu kể lại cho mình nghe lại hết tất cả truyện ở đây được không??
- Thôi được rồi cậu tốt với mình mình mới kể cho đấy nhá!! Không miễn phí đâu
- Tuân lệnh!! Biết rồi mà hihi
- Bọn mình đang học lớp 12a1, tên mà vừa cậu bắt chuyện ấy là Trương Tuấn Khang- cr của cậu bấy lâu nay.


Nhưng tên mặt lạnh nào có thích cậu, hắn thích Chu Y Y.

Nói rồi chỉ vào mặt người ngồi bàn thứ 2.

Tiếp tục
- Cậu yên tâm chúng ta đang có kế hoạch sẽ không để cho hai người đó đến được với nhau đâu haha
Lúc này đây Linh Lan ngờ ngợ ra mọi chuyện và chỉ bừa vào một người nói
- Kia là Hương Kỳ đúng không??
- Kia nữa là Hồng Hà
- Tên kia là Khải Minh đúng không

- Ôi trời cậu nhớ tên mấy người đấy mà không nhớ nổi tên bạn chí cốt này hay sao, thật là tủi thân mà uổng công bao lâu nay tớ…
Chưa kịp nói hết câu Linh Lan liền đứng dậy hét lớn áp đi cả tiếng của chủ nhiệm đang dạy bài
- Ôi trời !! Khônggg thể nào.

Có lẽ là xuyên không KHÔNG???
- Mấy cô cậu kia có thích học không hử, mau ra ngoài quỳ trước hành lang cho tôi
Huyền Du liền lên tiếng với vẻ mặt chán chường
- Dạ bọn em thích học ạ.

Rồi nói nhỏ đúng là tránh quả dưa thì vẫn gặp quả dừa hazzz
Nói rồi liền kéo Linh Lan đi ra ngoài lớp

- Còn không bước cái chân nhanh lên có muốn tôi hạ hạnh kiểm không??
Linh Lan mặc cho cô bạn gọi là thân kéo ra bên ngoài kèm theo đó là những ánh mắt vui sướng của các bạn trong lớp.

Ở đâu đó phát ra một tiếng người con trai:
- Cho chừa.

Nói rồi quay ra chú ý nghe giảng , Lan cũng mặc kệ quan trọng là giờ sự việc diễn ra đang rất hão huyền.
- Nè, nay cậu làm sao ấy có cần mình đưa xuống phòng y tế không??
Linh Lan lắc đầu một cái rồi tập trung vào hình phạt.

Sâu thẳm là một loạt ý nghĩ đang hiện ra: vậy ra là mình xuyên không vào truyện của mình mà lại còn nữ phụ nữa.

Ôi chính nhân vật phản diện bị nhiều người ghét bỏ.

Thảo nào vừa vào đến lớp đã gặp ánh mắt kì lạ.
- Thôi chấp nhận vậy mà nhà mình giàu mà haha
Huyền Du thấy Linh Lan cười cười như một con ngốc cũng chỉ thở dài một tiếng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận