_ Sao anh lại ở đây ?
Cô tức giận hỏi.
Trong lòng tự hỏi rằng sao hắn ta lại đến đây ? Chẳng lẽ có mưu đồ gì ?
Người đó nghe giọng của cô thì kích động ngẩng đầu lên nhìn thì thấy cô đang đứng ở đó nhìn chằm chằm vào mình bằng 1 ánh mắt rất ư là ' dịu dàng ' nhưng người đó không hề để tâm mà chỉ nhìn lại cô bằng ánh mắt đầy thâm tình , sủng nịch .
Hai người cứ ' ta nhìn ngươi , ngươi nhìn ta ' 1 hồi rồi bỗng nhiên người đó cất giọng nói dịu dàng hỏi cô :
_ Ánh nhi ! Em về rồi à ?
Nguyệt Ánh nghe giọng nói đầy dịu dàng do chính người đó phát ra thì mắt cô trợn to nhìn người đó bằng ánh mắt không thể tin được , da gà da vịt bắt đầu ' thi chạy ma - ra - tông ' khắp người cô.
Cô khó nhọc mở miệng nói :
_ Tiêu Vũ Thần ! Anh bị chập mạch à ?
Vâng ! Vị khách không mời mà đến ở đây chính là anh nam chủ kiêm luôn vị hôn phu của Ánh tỷ : TIÊU VŨ THẦN.
Tiêu Vũ Thần nghe cô hỏi như vậy cũng chỉ cười cười không nói.
Cô nhìn anh phản ứng như vậy thì càng chắc chắn nhận định trong lòng mình đó là : Tên này chắc chắn là bị nữ chủ cho thất sủng rồi sau đó đau buồn quá hóa điên nên mới có biểu hiện như vậy với cô nhằm để che dấu nỗi đau của mình chứ đời nào lại ...!Aizz , thật đáng thương ! Nghĩ xong , cô nhìn anh bằng ánh mắt thương cảm ( Tg : Em lạy chị ! Trí tưởng tượng thật là phong phú -_-|| ) .
Tiêu Vũ Thần mà biết được suy nghĩ lúc này của cô thì đảm bảo sẽ phải khóc thét lên : Trời ạ ! Anh chỉ muốn quan tâm tới cô thôi mà , không được sao ?
Đáng tiếc , Tiêu Vũ Thần lại không có khả năng có thể đọc được suy nghĩ của người khác nên dĩ nhiên là không biết.
Hiện giờ , khi nhìn thấy ánh mắt thương cảm của cô dành cho anh thì trong lòng dâng lên sự khó hiểu nhưng anh cũng không nghĩ nhiều vì bây giờ anh còn có chuyện khác quan trọng hơn cần phải làm .
Hai người cứ mải theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình mà quên mất có 2 nhân vật quan trọng khác cũng ở trong này .
_ E hèm ! 2 đứa đã quên mất 2 ông bà già này rồi à ? - Ba Hoàng khẽ hắng giọng để lôi kéo hồn của 2 vị nào đó trở về .
Cô và anh nghe thấy giọng của ba Hoàng thì đồng thời giật mình thoát ra khỏi dòng suy nghĩ miên man.
Cô mỉm cười đầy hối lỗi và chạy lại phía ông , khoác tay ông làm nũng :
_ Ba à ! Con xin lỗi , con không cố ý quên ba mẹ đâu.
Tại con hơi giật mình khi thấy anh ta trong nhà mình thôi .
Và dĩ nhiên ' anh ta ' trong lời nói của cô ý chỉ Tiêu Vũ Thần.
Ba Hoàng cũng hiểu ý của cô muốn nói là gì bèn giải thích :
_ Ba cũng không biết cậu ta tới đây để làm gì nhưng nghe cậu ấy nói là có chuyện quan trọng cần phải nói với gia đình mình và nhất là với con đó .
Cô nghe ba Hoàng nói xong thì khẽ nhíu mày lại.
Chuyện quan trọng ? Là chuyện gì mới được chứ ?
Như hiểu được thắc mắc trong lòng cô , anh lên tiếng :
_ Đúng vậy ! Chuyện này rất quan trọng , nó có liên quan đến hôn ước của chúng ta .
Cô nghe anh nói xong thì khẽ " À " lên 1 tiếng.
Thì ra là về chuyện hôn ước , nếu hắn ta không nhắc tới chuyện này thì chắc cô đã quên luôn rồi.
Ái chà ! Gấp gáp muốn hủy hôn với cô ư ? Được ! Vậy thì để Hoàng Nguyệt Ánh cô giúp anh 1 tay .
Còn ba mẹ Hoàng sau khi nghe anh nói về chuyện hôn ước thì đồng thời khẽ nhíu mày lại.
Ba Hoàng lên tiếng trước :
_ Ý cậu là ...!?
Tiêu Vũ Thần mỉm cười , định mở miệng thì cô đã lên tiếng trước :
_ Ba mẹ ! Con cũng có chuyện muốn nói với 2 người .
Vừa dứt lời thì ánh mắt của 3 người trên ghế sô pha đều đổ dồn về phía cô.
Mẹ Hoàng dịu dàng hỏi cô :
_ Chuyện mà con muốn nói là chuyện gì thế con gái ?
Tiêu Vũ Thần khẽ nhướng mày nhìn cô , trong mắt tràn ngập vẻ tò mò , anh cũng muốn biết chuyện mà bà xã nhỏ của anh định nói là chuyện gì.
_ Dạ ! Chuyện là ...!- Vừa nói cô vừa liếc nhìn về phía anh - Con muốn hủy bỏ hôn ước với Tiêu Vũ Thần !
Cô vừa nói xong thì cả căn biệt thự đều chìm vào im lặng.
Tất cả mọi người đều dùng 1 ánh mắt ' không thể tin ' nhìn cô ????
Trên trán cô lập tức chảy xuống 3 dòng hắc tuyến.
Trời ạ ! Cô chỉ là công khai muốn hủy bỏ hôn ước trước thôi mà , bây giờ nếu cô mà không nói thì tên kia cũng sẽ nói thôi , để đến lúc ấy thì còn nhục mặt hơn nên tốt nhất là cô nói trước thì hay hơn .
Tiêu Vũ Thần ánh mắt không thể tin nhìn cô.
Anh không nghĩ là cô thực sự muốn hủy bỏ hôn ước với anh.
Cô chán ghét anh tới vậy sao ? Ánh mắt anh xẹt qua tia bi thương , đau đớn .
Ba mẹ Hoàng cũng đã hồi thần lại sau cái câu nói ' kinh thiên động địa ' của cô.
Ba Hoàng bình tĩnh hỏi cô :
_ Ánh nhi , con nói thật chứ ? Con đã suy nghĩ kĩ chưa ?
Sở dĩ ông hỏi như vậy là bởi vì ông biết con gái của ông rất yêu chàng trai tên Tiêu Vũ Thần này.
Ông không muốn sau này con gái cưng của ông sẽ phải đau khổ , hối hận bởi vì quyết định của ngày hôm nay .
Cô nghe ba Hoàng hỏi như vậy thì gật đầu kiên quyết nói :
_ Dạ ! Là thật ! Và con cũng đã suy nghĩ rất kĩ về chuyện này rồi ạ.
Với lại Tiêu Vũ Thần không hề yêu con nên con nghĩ mình nên buông tay để cho cả 2 sớm được giải thoát .
_ Không được ! Tôi không đồng ý !
Và ngay khi cô vừa dứt lời thì 1 giọng nói trầm khàn nam tính vang lên .
Cô giật mình ngước lên thì đúng lúc chạm phải ánh mắt nóng rực của anh.
Cô có hơi bối rối né tránh ánh mắt ấy , cái ánh mắt đó giống như muốn thiêu rụi cô ra thành tro vậy.
Nhưng tại sao lại như vậy ? Đây không phải là ý muốn của hắn ta ư ? Sao lại nhìn cô bằng ánh mắt kì lạ đó ? Rốt cuộc chuyện này là sao ?
_ Tiêu thiếu gia , ý cậu là sao ? - Ba Hoàng khó hiểu nhìn anh , trong giọng nói tràn đầy vẻ nghi hoặc .
Tiêu Vũ Thần nhìn thoáng qua cô rồi sau đó nhìn thẳng về phía ba mẹ Hoàng , cất giọng nói dõng dạc :
_ Thưa 2 bác ! Con sẽ không hủy bỏ hôn ước với con gái 2 bác .
Cô nghe anh nói xong thì mắt mở to nhìn anh.
Cái gì ? Hắn có biết hắn đang nói cái gì không hả ? Tên này bị điên rồi sao ?
Ba mẹ Hoàng thì rất bất ngờ khi nghe anh nói như vậy.
Họ cũng không ngờ là 1 người trước đây không hề yêu thương gì con gái mình , lúc nào cũng muốn hủy bỏ hôn ước mà bây giờ lại đứng ngay trước mặt mình kiên quyết không muốn hủy bỏ hôn ước.
Biến hóa chênh lệch như vậy thử hỏi coi có ai tin ?
_ Cậu ...!cậu chắc chứ ? Cậu yêu con gái chúng tôi sao ? - Mẹ Hoàng ngập ngừng hỏi anh .
Nghe mẹ Hoàng hỏi như vậy anh chỉ mỉm cười rồi nhìn sang chỗ cô ngồi , trong ánh mắt tràn ngập nhu tình , dịu dàng.
Anh mở miệng đáp :
_ Dạ phải ! Con yêu cô ấy ! Mong 2 bác hãy chấp nhận con .
Cô nghe xong như bị sét đánh ngang tai.
Gì cơ ? Yêu cô ? Cô không nghe lầm đấy chứ ?
Ba mẹ Hoàng nghe anh nói như vậy thì gật đầu hài lòng.
Ba Hoàng nói :
_ Được ! Chúng tôi tạm thời tin cậu , còn về chuyện hôn ước thì cứ giữ nguyên nhưng nếu như cậu làm con gái tôi bị tổn thương 1 lần nữa thì hôn ước sẽ ngay lập tức bị hủy bỏ , xem như nó không còn tồn tại nữa .
Nghe được ba Hoàng chấp nhận , khóe môi anh khẽ cong lên , anh vui vẻ nói :
_ Dạ ! 2 bác cứ yên tâm , chuyện đó sẽ không xảy ra đâu ạ .
_ Ừ , tốt lắm ! - Ba Hoàng hài lòng nói .
Cô ngồi nhìn ba mình nói chuyện với cái tên khốn họ Tiêu kia 1 cách vui vẻ thì trong lòng không ngừng gào thét : Ba ơi ! Ba đừng bị hắn ta lừa ! Ba đang ' giao trứng cho ác ' đó ba à !
Sau 1 hồi hàn huyên thì mẹ Hoàng có ngỏ lời mời Tiêu Vũ Thần ở lại dùng bữa tối với cả nhà nhưng anh từ chối vì hôm nay anh có việc quan trọng nên không thể ở lại được mặc dù rất muốn.
Anh cáo lỗi với gia đình cô rồi nhanh chóng ra về , trước khi đi còn không quên ghé sát vào tai cô thì thầm :
_ Ngày mai gặp lại ở trường nhé ! Bà xã ~
Cô nghe anh nói xong thì tức đến nỗi muốn thổ huyết , trừng mắt nhìn anh , cô gằn giọng :
_ Bà xã cái đầu anh đấy ! Biến về nhà anh đi !
Tiêu Vũ Thần nghe cô nói xong cũng chỉ cười cười rồi bước đi.
Bà xã của anh thật đúng là đáng yêu mà !
Cô thấy anh cười lại càng thêm bực mình.
Cái tên điên này !
Cô hậm hực xoay người bước lên lầu.
Mẹ Hoàng thấy cô bước lên lầu thì gọi lại :
_ Ánh nhi ! Con không ăn cơm sao ?
_ Dạ ! Tí nữa con xuống ăn ạ ! - Cô nói vọng xuống .
---Trong phòng cô---
Vừa đẩy cửa bước vào phòng thì cô nhanh chóng chạy lại chiếc giường êm ái và thả mình xuống đó .
Hôm nay đúng là 1 ngày xui xẻo đối với cô.
Đúng là gặp nam , nữ chủ ở đâu thì cô lại xui xẻo đến đó.
Còn cái tên khốn họ Tiêu kia nữa , không biết hôm nay hắn ta có uống lộn thuốc hay không mà dám nói ra những lời nói ' kinh thiên động địa ' như thế chứ ? Hừm ! Chắc chắn là như thế rồi ! Chứ nói hắn ta yêu cô á ? Có đánh chết cô cũng không tin !
Vừa nghĩ xong thì bỗng 1 cơn buồn ngủ ập tới khiến 2 đôi mắt xinh đẹp của cô như muốn dính chặt vào với nhau vậy.
Cô khẽ ngáp 1 cái rồi từ từ chìm vào giấc ngủ ...
~~~Hết chương 14~~~