Làm Quả Phụ Thật Khó

Editor: Linh.

Quế Thanh Thanh chỉ nghĩ đến Tần gia thừa nhận, hoặc là không thừa nhận thân thích là nàng, lại không nghĩ rằng Lão thái thái lại có thể đi đường vòng lối tắt muốn nhận nàng làm nghĩa nữ, có lẽ là người một nhà đã bàn bạc xong, Quế Thanh Thanh tất nhiên là cầu còn không được, xem thế này thật sự là nàng đã có một cây đại thụ để dựa vào rồi! Quế Thanh Thanh vội vàng quỳ xuống dập đầu với Thái thái, lại quay sang dập đầu với Lão thái thái.

Lão thái thái vui vẻ nói: "Đứa bé ngoan, mau dậy đi, chờ thêm vài ngày, chúng ta sẽ chọn một ngày lành mở tiệc rượu, đem thân thích cùng các bằng hữu đều mời đến, đến lúc đó ngươi sẽ là người của Tần gia, xem ai dám khi dễ ngươi!"

Mặc dù Quế Thanh Thanh đối với Lão thái thái vốn không có nhiều tình cảm, nhưng lúc này cũng nhịn không được rơi nước mắt, Lão nhân gia thật sự rất quan tâm nàng.

Trần Lan ở một bên cười nói: "Thanh tỷ tỷ, tỷ khóc cái gì? Phải nên vui mừng mới đúng."

Quế Thanh Thanh quở mắng: "Ai nói vui mừng thì không thể khóc, đây gọi là vui quá mà khóc."

Trong phòng mọi người nghe xong đều cười rộ lên, Trần Lan lại bắt đầu thu xếp xuất môn, Quế Thanh Thanh cũng không quên cầm thư đi ký gửi, Thái thái ở một bên nói: "Cần gì phải ra bên ngoài gửi thư, nói không chừng sẽ bị mất, để cho nghĩa phụ của ngươi thông qua trạm dịch đưa đi cùng công văn là được."

Quế Thanh Thanh nghe xong liền mừng rỡ "Vậy thì làm phiền nghĩa phụ rồi!" Như vậy khi thư đên Huyện Thanh Phổ, Mã Huyện lệnh sẽ là người đầu tiên biết, trong lòng lại càng hiểu rõ rồi.

Tử Du và Tử Khâm rõ ràng cũng không được thường xuyên đi ra ngoài, vừa nghe nói đi ra ngoài đều rất vui mừng, chỉ có Ngô thị thê tử của Tần Cảnh Sơn nói là không thoải mái, không đi cùng.

Vài người chen chúc trên một chiếc xe, trên đường nói nói cười cười rất náo nhiệt, do Lão thái thái có phần coi trọng Quế Thanh Thanh, nên cũng không có ai lạnh nhạt Quế Thanh Thanh, thấy chuẩn bị đến trà lâu, Mạch thị nói: "Lan nhi biểu muội, ngươi cùng dượng đi nhiều nơi, kiến thức rộng rãi, đi trà lâu của ta cũng không thể đi vô ích đi, dù sao vẫn phải cho chút đề xuất mới được."

Trần Lan cười nói: "Ta chỉ đi qua Giang Nam vài lần, trong kinh khì ít đi. Dù sao ta cảm thấy quán trà bình thường chỉ làm ăn buôn bán nhỏ, khẳng định là không kiếm được bao nhiêu tiền. Vẫn là nên buôn bán cho quan lại quyền quý..."

"Ta vốn là cũng nghĩ như vậy, suy nghĩ một ấm trà thế nào cũng phải bán một quan tiền, nào biết trà lâu này mở ra, lại không có vài người tới uống, cũng không biết là vì lý do gì?"

Quế Thanh Thanh ngầm tắc lưỡi, một quan tiền một ấm trà!

Trần Lan vội nói: "Biểu tẩu, trà lâu buôn bán không tốt sao?"


"Cũng không phải là không tốt! Mỗi ngày có thể kiếm xuất ra chi tiêu là không tệ rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy đi xuống, không thể không đóng cửa, đây chính là dùng đồ cưới của ta mở. Ngươi mau nói cho ta, trà lâu ở Giang Nam đều làm như nào?"

"Trà lâu Giang Nam phong cách cổ xưa, lịch sự tao nhã, hoàn cảnh thanh tĩnh, trà cụ đều là đặc biệt đặt làm, đặc biệt tinh xảo, nước trà rượu trái cây đều vô cùng tốt, chỉ có điều quan trọng nhất vẫn là người pha trà..."

Mạch thị nói: "Lan nhi biểu muội, không nói gạt ngươi, trà lâu này ta hao phí không ít tâm tư, bày biện bên trong, bình hoa, lư hương, bàn trà, cốc trà, dụng cụ, thậm chí thư họa trên tường, đều là tinh xảo nhất, tại Phủ Thanh Châu, không dám nói đệ nhất, nhưng thế nào cũng là xếp ở đằng trước."

"Nếu cái gì cũng tốt, sao buôn bán có thể không tốt?"

Mạch thị nói: "Nếu như ta biết, sẽ không tới hỏi ngươi, dù sao ngươi đi một lần sẽ biết."

Huyện Thanh Phổ cũng không có cái loại trà lâu chỉ cung ứng cho nữ tử, Quế Thanh Thanh ở một bên nghe, cảm thấy thật sự có thể làm, không khỏi xen vào nói: "Tẩu tử, đại ca vào Nam ra Bắc, hắn không cho ngài chút ý kiến sao?"

Mạch thị nói: "Nếu không phải bởi vì hắn đánh đố, ta làm sao có thể mở cái trà lâu này?"

Tử du, Tử Khâm ở bên cạnh nghe xong liền cười, rõ ràng cũng là biết đến, Trần Lan vội hỏi nói: "Ngài và biểu ca tại sao lại đánh đố?"

Mạch thị cười nói: "Ngươi không giúp biểu tẩu nghĩ cách, lại chỉ hỏi mấy chuyện không liên quan làm cái gì?"

Rất nhanh liền đến trà lâu, đoàn người xuống xe, đi theo Mạch thì đến tiền viện hậu viện nhìn một hồi, quả nhiên là nơi thanh tĩnh, chỉ có điều khách nhân không có mấy người, Mạch thị mang theo mấy muội muội ngồi xuống, không đầy một lát nước trà, điểm tâm, các loại hoa quả, quả khô tất cả đều mang lên, nàng cười nói: "Mấy muội muội dùng trước, ta đi cùng chưởng quầy nói mấy câu."

Nhìn chưởng quầy, là một nữ nhân cực kỳ thông minh nhanh nhẹn, Mạch thị hỏi chưởng quầy vài câu, trở về ngồi xuống không khỏi than thở "Lan muội muội, ngươi xem cũng đã xem qua, mau mau giúp đỡ tẩu tử nghĩ biện pháp."

Tuy Trần Lan đi qua không ít địa phương, tiếc rằng tuổi còn nhỏ, hơn nữa lại chưa làm qua buôn bán, thật đúng là tìm không ra khuyết điểm nào, nàng không khỏi nói thầm: "Biểu tẩu chỉ biết làm khó ta."

Mạch thị cười nói: "Bởi vì ngươi vẫn luôn nói chính mình kiến thức rộng rãi thôi!"


Tử Du cười ha ha nói: "Tẩu tử, một tòa trà lâu mà thôi, ngài cũng không phải là lỗ vốn không dậy nổi."

"Đương nhiên không phải là lỗ vốn không dậy nổi, nhưng mà, thua bởi ca ca ngươi, trong lòng ta không thoải mái thôi!"

Quế Thanh Thanh uống trà, cảm thấy người pha trà tay nghề không tệ, điểm tâm cũng không tồi, nghe thấy lời này của Mạch thị, nàng cười nói: "Tẩu tử, ta thấy nơi này phố xá sầm uất, điều kiện trà lâu cũng không sai, vẫn là... có tương lai."

Mạch thị kinh ngạc nhìn Quế Thanh Thanh, nàng cho rằng Quế Thanh Thanh chỉ là một nữ tử ở hương thôn, cho dù mẹ nàng đã dạy nàng vài thứ, dù sao khi đó nàng còn nhỏ, cho dù bề ngoài phong thái nghiêm chỉnh, cũng chỉ là vẻ bề ngoài, chưa chắc đã có kiến thức gì, cho nên nàng vẫn không hỏi ý kiến của Quế Thanh Thanh, bây giờ thấy Quế Thanh Thanh nói như vậy, nàng liền hỏi: "Thanh muội muội có ý kiến gì hay, mau tới nói cho ta nghe một chút."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Ý kiến hay thì không dám, nếu như tẩu tử cảm thấy tốt thì dùng thử xem, cảm thấy không tốt thì coi như ta chưa nói."

Trần Lan ở một bên thúc giục "Nói mau nói mau, đều là người trong nhà, khách khí cái gì."

Quế Thanh Thanh cười nói: "Tẩu tử, ngài ở trong này mở trà lâu, người ngoài không biết phải không?"

"Đúng vậy a, công công là quan viên, nếu như truyền ra ngoài là con dâu đi buôn bán, ảnh hưởng không tốt, cho nên cũng không nói cho ai."

Quế Thanh Thanh gật gật đầu "Ta đoán chính là như vậy, nếu như mọi người biết trà lâu này là tẩu tử mở, sẽ không quạnh quẽ như vậy....."

Mạch thị là một người thông minh, nàng vừa nghe thấy Quế Thanh Thanh nói như vậy, đôi mắt lập tức sáng lên, những phu nhân của thương nhân trăm phương nghìn kế muốn kết bạn với nàng đâu! Nàng làm sao có thể quên việc này? Chỉ có điều suy nghĩ đến chỗ công công, nàng lại chần chờ.

Quế Thanh Thanh nhìn ra băn khoăn của nàng, nói tiếp: "Thực ra tẩu tử cũng không cần nói mình là chủ của nơi này, chỉ cần ngài thường xuyên xuất hiện ở trong này là được, ta còn cảm thấy nếu như định kỳ ở trong này tổ chức cái văn hội, cầm hội gì đó, mời một ít danh môn thục viện tới nơi này trao đổi tài nghệ, dùng trà nói chuyện phiếm, nữ nhân mà, đối với phấn son, y phục mỹ thực đều cảm thấy hứng thú, thời điểm nói chuyện bàn về cái này nhiều hơn, ta thấy nơi này của tẩu tử đủ lớn, nếu như mở hai nơi như vậy, nói không chừng cũng sẽ có người cảm thấy hứng thú."

Mạch thị vui vẻ nói: "Chủ ý này của muội muội thật không tồi nha! Chuyện này ta đi cùng chưởng quầy bàn bạc." Nàng vội vàng đem chưởng quầy tìm tới, đem lời vừa rồi của Quế Thanh Thanh nói lại một lần, chưởng quấy đương nhiên là không có ý kiến, rất nhanh đã định xuống việc này.

Trần Lan cười nói: "Muốn làm cũng làm nhanh chút, miễn cho mấy ngày nữa mẫu thân ta đến đây muốn dẫn ta trở về."


Tử Du và Tử Khâm cũng đi theo ồn ào "Đúng vậy, đúng vậy, nếu như tẩu tử mở văn hội, chúng ta danh chính ngôn thuận tới tham gia đỡ cho cả ngày bị nhốt ở trong nhà....."

Quế Thanh Thanh nhìn Trần Lan nói: "Mẫu thân ngươi muốn tới sao? Sao không thấy ngươi nói gì?"

Trần Lan cười nói: "Đương nhiên là muốn tới, một tháng nữa chính là sinh nhật của bà ngoại, phải tới. Hơn nữa không phải là bà ngoại nói mợ nhận tỷ làm nghĩa nữ sao, muốn mời tất cả thân thích bằng hữu tới dự lễ, mẫu thân ta đương nhiên cũng cần phải tới."

Đêm đó về đến nhà, Quế Thanh Thanh không khỏi phát sầu, chỉ có một tháng nữa là đến sinh nhật Lão thái thái, nàng nên đưa lễ vật gì mới tốt đây? Chính nàng không lấy được chủ ý, liền đi hỏi Trần Lan.

Trần Lan cười nói: "Ta đều đã thay tỷ nghĩ xong rồi, không bằng tỷ hãy thêu một bộ Quan Âm giống ta đi! Ta thấy lần trước tỷ thêu "Tam dương khai thái đồ" thật sự rất tốt, thêu Quan Âm không làm khó được tỷ đi? Bà ngoại mỗi ngày đều phải dâng hương cho Quan Âm Bồ Tát."

"Thêu Quan Âm thì không thành vấn đề, chính là thời gian ngắn chút, ta đành làm nhanh một chút vậy." Quế Thanh Thanh ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại thầm than, xem ra trong khoảng thời gian ngắn đừng nghĩ về nhà, chuyện vặn ngã Tống Tử Kiều, toàn bộ đều phải dựa vào Lý Tùng, không biết hắn có thể hay không...

Lý Tùng bên này, liên tục nhận được thư của Quế Thanh Thanh, biết nàng được Tần Hoài Đức nhận làm nghĩa nữ, vui mừng đồng thời cũng cực kỳ lo lắng, rất không dễ dàng mới cưới được thê tử đến tay, sẽ không bay mất đi? Phải nhanh chút giải quyết Tống Tử Kiều, rồi tiếp Quế Thanh Thanh về nhà mới được.

Lý Tùng hạ quyết tâm, hôm nay hắn thấy trong nha môn không có việc gì, thì muốn đi gặp Viên Bàn Tử, cũng không nghĩ tới Đỗ Tiểu Bộ vui rạo rực gọi hắn lại "Lý bộ đầu, Huyện lệnh cho mời."

Lý Tùng biết chắc là thư của Tri Phủ đại nhân đến đây, trong lòng mừng thầm, vội vàng đi gặp Mã Huyện lệnh, Mã Huyện lệnh ở trước mặt hắn cũng không lên giọng, vừa thấy hắn đến đã nói: "Ngồi xuống nói chuyện đi."

Lý Tùng làm lễ, ở bên cạnh Mã Huyện lệnh ngồi xuống. "Không biết đại nhân tìm ty chức có chuyện gì?"

Mã Huyện lệnh cười nói: "Hôm nay Tần phủ gửi thư, nói Tống Tử Kiều đã từng ức hiếp ngươi, ta lại không biết giữa các ngươi có vết nứt gì, không bằng ngươi nói cho ta nghe một chút, có lẽ bản quan có thể thay các ngươi chu toàn một phen."

Lý Tùng chắp tay: "Vậy phải đa tạ Huyện lệnh đại nhân, giữa ta và hắn, cũng không có việc gì, sở dĩ Tri phủ đại nhân nhắc tới, cũng chỉ vì đặc biệt yêu mến mà thôi. Chỉ có điều, ta còn nghe được một chuyện, nếu như đại nhân xử lý không tốt, chỉ sợ ảnh hưởng đến tiền đồ của ngài."

Mã Huyện lệnh lập tức nghiêm túc hỏi: "Chuyện gì?"

"Là như thế này, thực ra thê tử của ty chức là nghĩa nữ của Tri phủ đại nhân, mẫu thân của Tri phủ đại nhân một thời gian nữa là Đại thọ, cho nên thê tử của ty chức tiến đến, lúc này không ở nhà, ty chức không có chỗ ăn cơm, đã nhiều ngày phải đến tửu lâu dùng cơm, chưởng quầy tửu lâu kia cho ty chức chút thể diện, cố ý để lại một cái nhã gian, nào biết mấy hôm trước đúng lúc nhìn thấy Tống Tử Kiều, do ty chức và hắn có chút mâu thuẫn, biết hắn mang theo người ở bên cạnh nhã gian của ty chức dùng cơm, ty chức liền đặc biệt để ý nghe, muốn biết bọn hắn nói chuyện gì, cũng không ngờ lại nghe được một cái bí mật, đã nhiều ngày đang do dự, không biết nên nói với Huyện tôn đại nhân như thế nào..."

"Ngươi nói ngươi nói, không cần băn khoăn, cho dù nói sai ta cũng sẽ không trách ngươi."


Lý Tùng trịnh trọng nói: "Đại nhân, ty chức nghe được không nhiều lắm, chỉ có mấy từ mấu chốt dính cùng một chỗ, kia đúng là đại án động trời."

Mã huyện lệnh vừa nghe mấy chữ đại án động trời, không khỏi khẽ run rẩy, làm quan sợ nhất cái này, "Ngươi đừng khoe mẽ, đến cùng là bọn hắn nói cái gì?"

"Ty chức nghe thấy bọn hắn nói đến Tín vương, còn có cài gì mà bảo tàng, tiểu Vương gia các loại, Huyện tôn ngài nghĩ xem, nhã gian kia tuy không cách âm, nhưng bọn hắn tận lực nhỏ giọng nói chuyện, cái này cũng là do lỗ tai của ty chức tốt, đổi lại những người khác thì nhất định cái gì cũng không nghe thấy....."

Lý Tùng cố ý kéo dài giọng không nói, Mã huyện lệnh cũng không phớt lờ "Cái gì bảo tàng, tiểu Vương gia? Ngươi nói rõ xem!"

"Dạ dạ, lúc ấy ty chức cũng không hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, nhưng mà về sau nhớ tới một sự kiện, Huyện tôn còn nhớ rõ thê tử của Vương Lão Thực không? Chính là mấy ngày trước đã từng tới nha môn cáo trạng, nói Tống Tử Kiều thuê người giết trượng phu của nàng, lại vẫn ép nàng bán đất....."

Mã Huyện lệnh gật gật đầu "Đúng là có chuyện như vậy. Chính là điều tra nhưng không tìm được chứng cứ."

Lý Tùng không khỏi thầm than Tống Tử Kiều biết làm người, bỏ ra một bó bạc lớn, đem đại bộ phận nha dịch của nha môn đều lấy lòng, nếu không phải hắn biết gốc rễ, nói không chừng cũng cho rằng Mã Huyện lệnh cũng bị Tống Tử Kiều nắm chắc rồi. Lý Tùng vội nói: "Không phải như vậy Huyện tôn đại nhân, nghe nói mãnh đất kia bên trong có bảo tàng.... Đại nhân, có một việc chắc là ngài còn chưa biết đi? Tống Tử Kiều kia chính là người nhà mẹ đẻ của Tín vương phi, tiểu Vương gia kia chắc là nhi tử của Tín Vương đi? Đến cùng là quan hệ như thế nào, ty chức cũng không rõ ràng lắm...."

Mã Huyện lệnh vừa nghe lời này, khuôn mặt lập tức biến sắc, Lý Tùng lại vội vàng cổ vũ "Đây chính là tội mưu phản, Tống Tử Kiều cả gan làm loạn không sao cả, một cái không tốt, Huyện tôn ngài cũng đi theo chịu tội rồi....."

Mã Huyện lệnh sắc mặt biến đổi thất thường, Lý Tùng vội hỏi nói: "Đại nhân, muốn tỳ chức đi thăm dò điều tra hay không?"

"Trước để cho ta cẩn thận suy nghĩ, ngươi đi xuống trước đi, ngàn vạn lần không được nói chuyện này với người khác."

Lý Tùng liên tục gật đầu, lúc này hắn cũng không dám rời khỏi nha môn, đành phải viết một tờ giấy, ở cửa nha môn tìm một tiểu khiếu hóa, bảo hắn đưa cho Viên Bàn Tử.

Không tới một canh giờ, cửa huyện nha liền đầy người đến cáo trạng, tố cáo huynh đệ Tống gia, có tố cáo Tống Tử Kiều chiếm đất đai, thuê người giết người, có tố cáo Tống Tử Kiều làm nhục thê nhi người khác, lúc này người tới khoảng mấy chục người, cửa nha môn lập tức ồn ào nhốn nháo.

Mã Huyện lệnh lập tức có chút nhức đầu, vội vàng phái người đi tìm Lý Tùng, thấy Lý Tùng đến, hắn vội hỏi nói: "Đây là có chuyện gì? Chẳng lẽ là ngươi an bài?"

Lý Tùng đương nhiên không chịu thừa nhận, hắn vội vàng nói: "Đại nhân, dù ty chức cùng Tống Từ Kiều có mâu thuẫn, nhưng cũng không sợ hắn, việc này cùng ty chức không có quan hệ. Chẳng qua là, lần này Tống Tử Kiều đắc tội ai, sợ là có người muốn đẩy hắn vào chỗ chết."

Mã Huyện lệnh chính là cực kỳ yêu thích thanh danh, nhiều người cáo trạng như vậy, hắn đương nhiên không thể lờ đi, lại thêm một Lý Tùng bên cạnh, cho dù hắn không thừa nhận mình động tay động chân, chính là Mã Huyện lệnh dựa vào trực giác, cảm thấy chuyện này vẫn cùng hắn có quan hệ, chỉ là hướng về phía Tri phủ đại nhân, cũng không thể không cho Lý Tùng mặt mũi.

Huyện Lệnh đại nhân thăng đường thẩm vấn, nhiều người như vậy cùng lúc cáo trạng, cho dù là Tống Tử Kiều có chuẩn bị, cũng không có khả năng chu toàn, huống chi hắn không có chuẩn bị, đây tra xét thẩm vấn không sao cả, sự thật đều ở, người làm chứng tờ khai đều đủ, Huyện lệnh đại nhân giận dữ, lập tức sai người bắt Tống Tử Kiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận