Làm Ruộng Xuyên Không Thú Thế Thú Phu Quá Hung Mãnh


Hôm nay đã là ngày thứ hai mươi Thiên Hạ xuyên đến thú thế.

Lúc này, cô đang chuẩn bị bắt cá bên một con suối nhỏ.

Cá ở thú thế con nào con nấy đều to béo, một con đủ cho cô ăn cả ngày.

Nhìn bóng mình phản chiếu dưới nước, Thiên Hạ thở dài.

Mấy ngày nay cô đã rất cố gắng ăn uống nhưng vẫn gầy, chẳng thấy tăng cân chút nào.

Tiếng bụng réo ùng ục vang lên, không biết vì sao, từ hôm qua cô đã cảm thấy đói rất nhanh, khiến cô phải dậy sớm ra ngoài bắt cá.

Thiên Hạ lấy một miếng thịt thú nhỏ, bỏ vào chiếc giỏ tre đã đan sẵn đặt dưới nước.

Miếng thịt này do bộ lạc phân phát, cô chỉ được chia một miếng nhỏ, ăn thì chắc chắn không đủ no, nên cô đành nhắm mắt dùng làm mồi nhử.

Rất nhanh đã có một hai con cá bơi đến theo mùi thịt sống.


Chúng không chui ngay vào giỏ tre mà lượn lờ ở cửa một lúc, xác định không có nguy hiểm mới bơi vào.

Mắt Thiên Hạ sáng rực, hôm nay có hai con cá!
Thấy hai con cá đã bơi vào trong, Thiên Hạ lập tức kéo dây mây buộc trên giỏ tre, chiếc giỏ dựng đứng lên.

Hai con cá bên trong ý thức được nguy hiểm, lập tức vùng vẫy, thấy vậy, Thiên Hạ vội vàng chạy đến, dùng sức ấn chặt chiếc giỏ.

Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

Chắc là cá đã hết sức.

May mà nó hết sức, Thiên Hạ cũng hết sức rồi.

Thiên Hạ đậy nắp giỏ tre lại, sau đó nhổ thêm một ít cỏ dại, buộc chặt giỏ và nắp lại.

Xác định cá không thể thoát ra, cô nằm vật ra bãi cỏ bên cạnh, kiệt sức.

"Hu hu hu, hu hu hu! "
Thiên Hạ không nhịn được mà khóc nức nở.


Cô đang ở độ tuổi đẹp nhất của đời người, lại bị xe tông chết, mở mắt ra phát hiện mình đã xuyên không đến thú thế.

Cơ thể này không phải của cô, nhưng thật trùng hợp là khuôn mặt này, ngũ quan trông rất giống cô.

Chỉ là quá gầy, gầy đến mức hai má hóp lại.

Lúc cô mới xuyên đến, đang ở trong một hang động khổng lồ.

Sau đó có một người đến, à không! phải nói là một thú nhân.

Anh ta ném cho cô một miếng thịt thú to đùng đầy máu, hành động này thật sự dọa cô sợ chết khiếp.

Thú nhân kia thấy vẻ mặt sợ hãi của cô, nhíu mày.

Sau đó, như nhớ ra điều gì, anh ta khẽ giơ tay lên, miếng thịt thú trước mặt cô lập tức bị lửa bao trùm.

Thiên Hạ sững sờ.

Đây chắc là dị năng được miêu tả trong những tiểu thuyết thú thế mà cô từng đọc, hẳn là!
Khi lửa tắt, miếng thịt tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận