Làm Sao Đây Tui Được Người Trong Game Otome Cầu Hôn Cùng Lúc


Trên thế giới này có nhiều người trùng tên trùng họ nên Túc Duyên không có khả năng nhìn vào tên đoán thân phận.

Chuyện người trong game đi vào đời thực nghe qua cũng ảo.
Ảo như việc cậu xuyên đến thế giới song song này vậy.
Hơn nữa giám đốc của cậu cùng với nam chính trong game Gozuru Otome nhìn qua……
Túc Duyên cẩn thận hồi tưởng một chút.
…mịa, để ý mới phát hiện, đúng là giống thật.
Vì lừa tiền, nhân vật trong Gozuru đều rất đẹp, càng hiếm thì càng được vẽ chi tiết.

Nhất là mấy thẻ SSR được mệnh danh là "Chồng của đại chúng" "Nam thần quốc dân", ngay cả sợi tóc đều nhiều hơn mấy nhân vật khác.
Mà trong tất cả nhân vật thì Yến Cô Hành có nhân khí rất cao nên đương nhiên diện mạo cũng chẳng kém cạnh.
Đa số thời điểm cậu ta xuất hiện thì đều mặc một bộ tây trang định chế, nhìn qua là thấy đây là một vị tinh anh đứng ở đỉnh của nhân sinh, trên giả thiết viết chiều cao là 1m9, cũng có một bộ tóc đen được trải ra để lộ ra cái trán, ngũ quan như là con lai, hốc mắt khá sâu, lông mày hướng lên.
Nhưng mà hai vị Yến Cô Hành này cũng có chút khác biệt ở thân phận.

Trong trò chơi nội Yến Cô Hành đã là tập đoàn đổng sự kiêm tổng tài, đối với người ngoài thì lạnh nhạt, ở trên thương trường sát phạt quả quyết, không chớp mắt mà gồm thâu công ty này tới công ty khác.
Mà ở thế giới này, Yến Cô Hành vừa mới về nước không lâu, chỉ là giám đốc của một công ty thiết kế nho nhỏ mà thôi.
Thua từ cái chức vị!
Hoàn toàn không bằng đẳng cấp của Yến Cô Hành trong game!
Chắc chắn không phải cùng một người!!!
“Túc Duyên?”
“Cậu lại nghĩ gì mà ngẩn ngơ vậy? Cậu không ăn thì mất phần đấy, đến lúc đó cậu ăn không đủ no thì đừng trách tui nha.”
Nói xong Lâm Duyệt nhanh chóng dùng chiếc đũa kẹp một miếng thịt viên cho vào trong miệng.

Sau đấy lộ ra vẻ mặt hạnh phúc: "Người anh em nàyyy, không ngờ cậu còn có tay nghề nấu ăn cao siêu đến thế.

Cơm ăn quá ngon! Mai sau ai gã cho cậu thì hưởng phúc!”
Túc Duyên cười cười: “Thấy ngon thì cậu ăn nhiều một chút, lần sau tui mang cho cậu tiếp.”
Lâm Duyệt ánh mắt lóe sáng: "Thật không?"
“Nếu cậu đã nói vậy thì tôi không ngại đâu! Ngày mai tôi sẽ tự đem bát đũa, lúc đấy cho cậu tiền cơm, bát đũa của cậu tôi rửa.

OK Không?”
Túc Duyên gật đầu: “Vậy chuyện này tính thế nhé.”
Lâm Duyệt giống như chiếm được của hời mà cười típ mắt lại.
Giữa trưa ăn cơm xong, Lâm Duyệt đi rửa bát.


Còn Túc Duyên thì ngồi một mình ở vị trí công tác chơi máy tính.
Đột nhiên di động của cậu rung lên.

Túc Duyên bật lên thì thấy một dãy số không ghi chú đang gọi tới.
Cậu bắt máy: “Alo?”
Đầu bên kia tạm dừng một chút rồi vsng lên một giọng nói trầm: “Xin chào, xin hỏi đây có phải khách hàng có đuôi số 813 không? Quý khách từng mua đồ của shop chúng tôi trên Taobao, bây giờ tiệm của chúng tôi đang có chương trình giảm giá nên muốn thông báo cho quý khách giá mới……”
Túc Duyên: “?”
Hmmm? Sao cậu thấy giọng nói này có phần quen thuộc???
Túc Duyên nhanh chóng lướt xem lịch sử cuộc gọi.
Thời gian trò chuyện lần gần nhất……
Sắt mặt Túc Duyên biến đổi.
Túc Duyên: “!!!”
Là bảo bối số 4!!!
Cậu vừa mới quên thêm ghi chú cho đối phương!!!
Nhưng mà tại sao người này còn có chiêu diễn kịch lừa người??? Còn cố ý giả mạo nhân viên Taobao??? Chẳng may Túc Duyên không nghe ra giọng của cậu ta mà tưởng điện thoại quấy rầy cắt đứt cuộc gọi thì đối phương sẽ phát hiện sự thật là cậu không ghi chú,..phía sau không dám nghĩ tiếp.
Quá gian xảo!
Nhớ lúc trước đối phương phát hiện cậu không lưu số mà nói như bão táp thì có chút không dám đối mặt.

Túc Duyên ngồi dậy rồi đi tới hướng hẻo lánh.
Túc Duyên vừa đi vừa liếc nhìn bốn phía chú ý hướng đi của mọi người xung quanh.

Cậu dùng một tay để che miệng, hạ giọng tạo dựng cảm giác xung quanh có nhiều người và cậu phải nói chuyện lén lút: “…… Không phải, cậu nói bừa gì vậy.

Vừa nãy tôi im lặng vì bên cạnh có nhiều người nên sấu hổ không muốn gọi tên cậu thôi.”
Bảo bối số 4 hừ lạnh một tiếng: “Thật à? Cậu không gạt tôi?”
Túc Duyên nói một cách chắn chắn và dứt khoát: “Tất nhiên là vậy!” Ngữ khí chân thành tha thiết đáng tin cậy: “Tôi gạt cậu làm gì?”
“Được rồi.” Bảo bối số 4 nói, “Hôm nay công tác có nhiều không?”
Túc Duyên bắt đầu trợn mắt nói dối.
“Có hơi bận.”
Hôm nay chị Trương trong công ty không biết làm gì mà vẫn luôn bận bịu.

Theo lý thuyết sau cái đơn kia kết thúc thì chị Trương sẽ bố trí cho cậu công việc mới hoặc cho cậu vào một hạng mục của công ty nhưng nay lại chậm chạm không có động tĩnh gì thậm trí còn không gọi cậu qua hỗ trợ.
Vậy nên Túc Duyên rất rảnh dỗi ngồi chơi suốt.


…… Ngừng!
Thái độ của cậu đâu?! Không đúng rồi!!!
Lúc trước đã nghĩ kĩ là phải tàn nhẫn! Phải cứng rắn! Phải vô cớ gây rối!
Âm thanh của số 4 vang lên bên tai cậu:
“Ừ.

Vậy đợi bao giờ cậu rảnh rỗi thì thêm lại bạn tốt của tôi trên Wechat"
"Tôi gửi lời mời qua rồi đấy."
Túc Duyên hít thở nhẹ nhàng bắt đầu điều chỉnh ngữ điệu rồi cố ý nói với tông nhạt nhạt lãnh đạm: "Ừ, việc này nói sau.”
Nói xong, Túc Duyên nín thở chờ đợi.
Cậu cho rằng bản thân sắp đối mặt mới phong ba bão táp của số 4 nhưng không ngờ được đối phương im lặng một lát rồi để lại một câu: “Ừm.

Bên này tôi đang bận, tạm biệt.”
Túc Duyên: “Hả????”
Cái gì???
…… Không đúng???
Cậu đều đã cố dũng cảm để làm như vậy.

Đều nói là "Nói sau"! Theo lý thuyết, với tính cách của số 4 thì chẳng phải nổi bão luôn à, sau đấy cậu sẽ theo đà mà cả hai cãi nhau một trận rồi chia li trong không vui?
Tại sao lại như vậy!!
Số 4 này không làm theo kịch bản!!!
______________________________________
Ở phim trường.
Đạo diễn đang cầm chiếc loa kêu người vậy nên trên thực tế Ổ Tinh Văn không nghe rõ lúc cuối Túc Duyên nói gì.

Hơn nữa có môt thứ kéo đi sự chú ý của cậu.

Ổ Tinh Văn quay đầu lại, sắc mặt không vui mà nhìn nữ số 1 chẳng biết đi tới bên cạnh cậu từ khi nào.
Vị nữ số 1 này tuổi không lớn, năm nay mới mười chín tuổi, vừa vào đại học năm đầu.
Nàng ta có diện mạo xinh đẹp thanh thuần, bị cộng đồng mạng nói là giáo hoa dân quốc.

Nàng ta tiến vào giới giải trí từ cấp 3 quay mấy phim vườn trường, mức độ nổi tiếng khá cao thậm trí có hi vọng trở thành một trong bốn hoa đán của nền giải trí.
Lúc này, ánh mặt xinh đẹp của nàng ta cong thành hình trăng non, âm thanh ngọt sớt ngửa đầu lên nhìn Ổ Tinh Văn nói: “Anh Tinh Văn, anh vừa mới gọi điện thoại cho ai vậy ~?”

Ổ Tinh Văn nhíu mày càng chặt.
Cậu lấy tay che điện thoại để màn hình hướng về phía ngực như sợ nữ số 1 nhìn thấy.

Khuôn mặt lạnh lùng nói: “Không ai dạy cô là khi người khác gọi điện thoại thì không nên đứng bên cạnh nghe lén? Hơn nữa mở miệng ra đã hỏi chuyện riêng tư của người khác.

Cô tưởng vậy rất tốt? Rất đáng yêu?
Nữ số 1 ngơ người ra, đứng sững sờ nghe Ổ Tinh Văn nói.
Nàng không nghĩ tới, sau khi Ổ Tinh Văn nghe được câu hỏi của nàng sẽ có phản ứng này.
Từ nhỏ nữ số 1 đã sống thuận buồm xuôi gió, thường xuyên được người tâng bốc, nâng niu.

Ngay cả người đại diện đều nói chuyện với nàng một cách nhỏ nhẹ sợ làm nàng sợ.

Chưa có ai dám đối sử với nàng như lúc này.
Hơn nữa nàng cảm thấy đấy là một câu nói bình thường thôi.
Vả lại trong cái giới giải trí cái này, nếu Ổ Tinh Văn có ghét hành vi của nàng thì ngoài mặt hẳn là nên khách sáo không xé rách mặt của nhau mới đúng.
Kết quả Ổ Tinh Văn không muốn trả lời thì thôi, sao lại nói nàng như thế?
Bên ngoài đều nói Ổ Tinh Văn tính tình kém.

Nàng đóng phim nên ở gần Ổ Tinh Vân gần một tháng, hai bên tuy không thân nhưng nàng cũng chưa thấy Ổ Tinh Vân có tính tình không tốt chỗ nào.

Lúc đóng phim cũng rất chuyên nghiệp còn tưởng rằng những người đó bịa đặt.

Không nghĩ tới bây giờ mới lộ nguyên hình.

Nếu không phải nàng từ nhà đầu tư biết được Ổ Tinh Văn có bối cảnh thì nàng còn lâu mới để ý.
Vừa nghĩ nữ số 1 gục đầu xuống rời đi.
Nếu Ổ Tinh Văn không dỗ dành nàng, thì tuyệt đối nàng sẽ không tha thứ đối phương!
Ổ Tinh Văn nhìn bóng dáng nữ số 1 đi xa dần xì một tiếng: “Người gì đâu mà chẳng có chút tốt chất gì cả.” Nói xong cậu quay điện thoại ra trước mặt giải khóa đưa mắt nhìn Wechat, mặt đen lại.
!!!!
Túc Duyên còn chưa đồng ý kết bạn cả cậu!
“Anh, đừng đứng đấy nữa, đạo diễn kêu rồi.”
Trợ lý xông tới, cầm lấy điện thoại của Ổ Tinh Văn: "Đợi chốc nữa em gọi cho anh Duyên khuyên anh ấy đồng ý kết bạn.

Đảm bảo ngài chụp xong rồi thì sẽ thấy tiêu chí đã kết bạn, được không?”
Ổ Tinh Văn mặt bô biểu tình nói: “Mười phút.

Tôi chỉ cho cậu thời gian là mười phút.”
Trợ lý: “…… Được được được.”
Trợ lý gọi điện cho Túc Duyên ngay lập tức.
Lúc này Túc Duyên đã thêm ghi chú, cậu phản ứng siêu mau ấn nút nghe, ngữ khí không kiên nhẫn, hung dữ hỏi: “Sao lại gọi tới nữa? Cậu có thấy phiền không?”

Trong lòng Trợ lý lộp bộp một tiếng.
Có bao giờ trợ lý nghe thấy Túc Duyên nói chuyện với Ổ Tinh Văn như vậy?
Hiển nhiên hai bên đang giận dỗi nhau! Hơn nữa vấn đề rất lớn!
Ở trong ấn tượng của trợ lý, tính tình Túc Duyên khá tốt, người cũng mềm mụp, bộ dạng rất khiến người khác muốn véo, khụ..bóp nắn, không biết lần này Ổ Tinh Văn đã làm cái gì mới khiến Túc Duyên tức giận như vậy…
Nhưng mà với tính tình kia của Ổ Tinh Văn mà Túc Duyên còn giữ quan hệ được tận một năm không chia tay thì cũng gọi là kỳ tích.
“Anh Túc Duyên, là em.

Em là trợ lý Tiểu Vương, Vương Thành Chi, anh còn nhớ rõ không? Lúc trước hai ta đã gặp mặt.”
Trợ lý không dám kéo dài lâu.

Cậu ta dùng lời nói nhỏ nhẹ đáng thương vô cùng để trang thảm:“Sao anh lại xóa bạn tốt với anh Tinh Văn vậy? Tính tình của ảnh thì anh cũng biết rồi, nên anh thông cảm một chút, bao dung một chút.

Hơi nữa hai anh cũng ở bên nhau một năm.

Được như vậy cũng không dễ dàng, anh cũng đừng giận anh Tinh Văn nữa được không? Tình cảm và ảnh dành cho anh rõ như ban ngày, anh vừa giận anh ấy thì ảnh cũng rất khó chịu.

Một bên muốn đi gặp anh, một bên thì phải ở đóng phim ở phim trường.

Mấy ngày nay đều thức tới muộn không ngủ, đạo diễn còn khó chiều, hơi đụng chạm một cái lại mắng người……”
Ở đầu dây bên này trợ lý tiếp tục nói một tràng dài.

Trợ lý thấy Túc Duyên không nói câu nào thì thay đổi suy nghĩ, bán thảm theo cách mới" "Anh ơiiii, anh đồng ý đi! Nếu không đồng ý kết bạn lại cả anh Tinh Văn thì em sẽ bị trừ lương mất, anh nhẫn tâm vậy ư?”
Còn Túc Duyên đã không rảnh phản ứng trợ lý.
Từ lúc nhận được cuộc trò chuyện này và nghe trợ lý giới thiệu tên bản thân là Vương Thành Chi thì Túc Duyên đột nhiên nhớ tới —— ở trong cái game Otome kia có một nhân vật cấp SSR khác cũng vừa lúc là lưu lượng của giới giải trí.
Mà trợ lý của cậu ta cũng có tên là Vương Thành Chi!
Lý do Túc Duyên nhớ rõ như bởi vì tệ của đối phương đọc giống với “Nước chanh”, là một thẻ cấp R khá yếu nhưng mà để tăng thể lực thì tăng rất nhanh nên khi offline cậu thường dùng để treo máy, dùng khá tốt.
Túc Duyên ý thức được cái gì không ổn, cậu ngồi thẳng lại, đăng nhập vào Weibo cẩn thân tìm kiếm ba chữ.
Từ khóa: Ổ Tinh Văn.
Giây tiếp theo
Đứng đầu trang thông tin là một người nghệ sĩ tên Ổ Tinh Văn, avatar là Tổng hợp cái thứ nhất chính là một người kêu Ổ Tinh Văn nghệ sĩ, chân dung là một con chim anh vũ màu hồng phấn.

Phía dưới trang cá nhân có tóm tắt: thành viên nam đoàn NNT; diễn viên, tác phẩm tiêu biểu 《hồ sen》,《em như vì sao》.
Túc Duyên lại bay nhanh mở WeChat, ấn vào danh sách bạn mới.
Ở giao diện gửi lời kết bạn, avatar của bảo bối số 4 không phải là con chim anh vũ màu hồng kia nhưng mà…
Túc Duyên hồi hộp tới nỗi không chớp mắt, cậu ấn vào đồng ý kết bạn cả bảo bối số 4 sau đấy ấn vào trang chính.

Ngay lập tức trước màn hình hiện lên một mảng lông chim màu hồng.
Đấy là chim anh vũ.
Túc Duyên: “A a a a a ——”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận