Thời gian trôi qua cực nhanh, chớp mắt một cái chính là ba ngày.
Nhưng mà ba ngày nay, đối với Kỷ nào đó mà nói thực sự là sống một ngày là bằng cả một năm, cô từ lúc bắt đầu dự định muốn đi Cửu Giang, liền âm thầm ở trong lòng tính toán muốn dẫn Tiểu Y đi nơi nào chơi, vạn phần chờ mong.
Mấy ngày nay cô bận công việc rất nhiều, cũng không có nhiều thời gian ở bên Tiểu Y, hơn nữa cô nhóc kia đúng là trạch nữ, mấy ngày nay liền đều ở nhà không ra khỏi cửa, chỉ muốn mau mau có thể mang theo nàng đi khắp nơi vui đùa một chút, sẵn tiện nghỉ phép luôn.
Vốn là hành trình dự kiến ban đầu sẽ là đi từ ngày mốt, nhưng dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Kỷ Uấn Chi, đã bị dời sang ngày hôm nay.
Cô hiện tại cuối cùng cũng coi như có thể lĩnh hội được cái câu nói kia "Ôn nhu hương mộ anh hùng*", có mỹ nhân ở bên, tâm của cô lúc nào cũng không thể yên tĩnh, gần như là phát cuồng vì Tiểu Y.
(*) Ôn nhu hương mộ anh hùng: Anh hùng khó qua ải mỹ nhân
Cũng vừa lúc Nhan Phất vừa mới từ đoàn phim trở về, cô liền có thể đem chuyện của công ty giao tất cả cho Nhan Phất đến quản lý, chuyên tâm cùng cô vợ yêu dấu của chính mình đi hưởng tuần trăng mật...!Ách không đúng, đi tham gia lễ trao giải.
Này không, từ sáng sớm Kỷ Uấn Chi đã đánh thức Giản Y rồi, giục nàng rửa mặt thay trang phục, sau đó đem những chiếc vali đã được sắp xếp từ lâu để lên xe, tay trong tay cùng bà xã cao hứng đi ra ngoài.
Đinh Linh đã sớm ở phía dưới chờ, còn có cả Phương Hân Ức.
"Uấn Chi tỷ, Kỷ phu nhân, chào buổisáng." Nhìn thấy hai người đi tới, Phương Hân Ức liền nghênh đón hai người lên xe.
"Chào buổi sáng Hân Ức." Nghe Phương Hân Ức xưng hô với Giản Y như thế Kỷ Uấn Chi liền rất vui vẻ, ngữ khí chào hỏi cũng trở nên gần gũi hơn rất nhiều.
Giản Y bĩu môi, "Chào." Hướng về Phương Hân Ức cười cười.
Nàng mấy ngày trước thời điểm bị Kỷ Uấn Chi kéo đến công ty đã gặp qua Phương Hân Ức, cùng với hình ảnh trên tivi trông cũng lãnh đạm, là một cô gái tương đối chân thật và thận trọng, Giản Y đối với cô ấn tượng cũng khá tốt.
Phương Hân Ức đem khẩu trang gỡ xuống, khuôn mặt trái xoan thanh tú, giống hệt hình tượng chị gái nhà bên, vừa thanh thuần vừa ngọt ngào.
"Ăn chút bữa sáng không?" Phương Hân Ức nói, lấy ra một cái túi nhỏ nói, "Đây là sandwich chính tôi làm, có muốn ăn thử không?"
"Hả? Tôi ngược lại còn chưa thử qua tài nghệ của cô mà." Kỷ Uấn Chi đưa tay tiếp nhận, liếc mắt nhìn nhìn, liền đem túi bánh đưa cho Giản Y, "Chị sáng sớm tùy tiện ăn một chút là tốt rồi, em ăn đi, chừa cho chị một miếng là đủrồi."
"Cảm, cảm ơn." Giản Y nhìn Phương Hân Ức một chút, hướng về cô nói lời cám ơn.
Đại tỷ tỷ có giọng nói ngọt ngào, tính cách lại còn dịu dàng mà còn có thể nấu ăn thực sự là không nhiều!
Kỷ Uấn Chi đang cùng Phương Hân Ức tán gẫu.
Giản Y chính là không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ để ý đến việc lấp đầy cái bụng của chính mình, mắt thấy sandwich đều muốn cho tất cả vào trong bụng.
Giản Y có hơi xoắn xuýt, Kỷ Uấn Chi nói phải chừa cho cô một chút, nhưng cái sandwich này thực sự quá ngon a, bánh mì vừa xốp xốp vừa giòn giòn, thậm chí còn rất thơm nữa! Hơn nữa bên trong còn có cả một lớp sốt phô mai, mùi vị phô mai rất đậm đà, ăn một lần liền không thể dừng được.
Giản Y cái miệng nhỏ cứ thế mà nhai nhai, không nghĩ là nhanh như thế liền ăn xong, còn lén lút nhìn nhìn Kỷ Uấn Chi, thấy cô còn đang chuyên tâm cùng Phương Hân Ức tán gẫu, liền lại lén lút cắn thêm một miếng nữa.
Vốn là định để lại cho Kỷ Uấn Chi một phần nhỏ, nhưng trong nháy mắt chỉ còn lại một mẩu bánh mì bé ti tí, to bằng cái móng tay.
Giản Y đang chuẩn bị cắn miếng cuối cùng, vừa muốn nhét vào trong miệng, bên cạnh đưa qua một cái tay, trực tiếp cướp lấy bánh mì.
Giản Tiểu Y bộc lộ vẻ mặt hung ác, đoạt đồ ăn trước miệng hổ, không thể nhẫn nhịn!
Nhưng mà vừa nghiêng đầu, đã thấy Kỷ Uấn Chi đem bánh mì nhét vào miệng mình, chậm rãi thưởng thức.
Phương Hân Ức hơi sững sờ, bà chủ mới vừa rồi còn một mặt chăm chú cùng mình tán gẫu, đột nhiên đưa tay cướp đi bánh mì trên tay bà chủ phu nhân, vậy là bà chủ nãy giờ có đang để ý đến mình hay không?
"Ăn rất ngon, làm thế nào vậy, chỉ cho tôi đi." Kỷ Uấn Chi cười nói.
Xem dáng vẻ Tiểu Y thích ăn như thế, nhất định phải học được!
"Hả? Ok." Phương Hân Ức cười cười, lần đầu nghe Kỷ tổng nói muốn học nấu ăn.
...
Một đường không nói chuyện.
Trên máy bay, từng người một nghỉ ngơi ngủ bù.
Bẵng đến buổi trưa thì đã đến Cửu Giang.
Trước khi xuống máy bay, Kỷ Uấn Chi giúp Giản Y đeo khẩu trang cẩn thận.
Giản Y còn có chút không rõ, tại sao nàng cũng phải đeo khẩu trang, một mình Phương Hân Ức không phải là tốt rồi sao?
Nhưng mà vừa mới xuống máy bay, nàng liền hiểu rõ.
Liền thấy cả một đoàn người tấp nập, bị vây chặt đến nước chảy không lọt.
"Hai ngày nay có không ít diễn viên minh tinh lần lượt đến rồi, những người hâm mộ tập trung vây kín ở đây để có thể gặp được thần tượng của họ." Kỷ Uấn Chi không hề cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng mang theo khẩu trang, thậm chí còn che chắn rất kín.
"Ồ." Giản Y gật gù, tỏ ra hiểu rõ.
Đinh Linh cùng hai người trợ lý đi ở bên cạnh Phương Hân Ức, trong khi Kỷ Uấn Chi thì đang lôi kéo Giản Y.
Họ vốn là muốn nhanh chóng rút lui an toàn một cách thận trọng, nhưng không nghĩ tới vẫn có fan có thể nhận ra Phương Hân Ức, lúc này bắt đầu hô to tên của cô.
Phương Hân Ức quay đầu lại hướng đến những người hâm mộ vẫy vẫy tay, lễ phép chào hỏi.
"Kỷ Uấn Chi ah, là Kỷ tổng!"
Nghe có người gọi tên Kỷ Uấn Chi, người đầu tiên phản ứng lại chính là Giản Y, ngoại trừ kinh ngạc, hoàn toàn không có suy nghĩ gì khác.
Vẫn còn có người biết Kỷ Uấn Chi? Còn có thể nhận ra cô ấy?
"A a a người Kỷ tổng nắm tay chính là phu nhân trong truyền thuyết ư!!"
"Mười ngón đan chặt, cũng quá đẹp đôi đi!"
Kỷ Uấn Chi nghe xong lời này, mặt mày vô thức vui vẻ, khẽ mỉm cười, bàn tay đang nắm lấy tay Giản Y có hơi dùng sức miết miết nhẹ, như thể đang hướng đến nàng khoe khoang sự nổi tiếng của cô.
"Ai, Uấn Chi tỷ độ hot còn cao hơn tôi, cô nghe xem, tiếng hoan hô của cô so với tôi còn lớn hơn nhiều." Phương Hân Ức bất đắc dĩ thở dài.
"Cô đây liền không hiểu đi, cái này gọi là 'không chiếm được mới là điều tốt nhất'.
Tôi nếu như cũng xuất đạo, phỏng chừng liền không có ai theo đuổi tôi."
"Vì lẽ đó ngài đối với bà chủ theo đuổi như thế cũng là bởi vì không chiếm được ư..." Đinh Linh ở bên cạnh yên lặng chen vào một câu.
Kỷ Uấn Chi nụ cười cứng đờ, "Vả miệng."
Đinh Linh yên lặng che miệng lại.
Cô mới là không chiếm được đấy! Hừ! Tôi cùng Tiểu Y vẫn tốt!
Mọi người một đường đi về phía trước, có không ít fan đuổi theo, Kỷ Uấn Chi hơi có chút đắc ý, "Như thế nào, độ nổi tiếng của chị cũng coi như không tệ đúng không." Nhỏ giọng hướng về Giản Y nói.
Giản Y bĩu môi, "Thời đại này, người trẻ tuổi, tầm nhìn, thật sự không, không tốt đi."
"Hừ ~" Kỷ Uấn Chi khẽ khịt mũi, vừa vặn hưởng thụ tiếng hoan hô từ các fan, thanh âm này đột nhiên trở nên hỗn độn, sau đó nghe được người nào đó la to hai chữ "Tề Tễ".
Kỷ Uấn Chi bước chân dừng lại, quay đầu lại liếc mắt nhìn, nhìn thấy một người phụ nữ mặc chiếc áo khoác màu be đang từ máy bay bước xuống, được 7, 8 vệ sĩ chen chúc vây quanh, phía sau còn có cả một đoàn phụ tá trợ lý, một nhóm hơn mười người, so sánh với bên đó, chính mình vẫn là quá khiêm tốn đi...
"Uấn Chi tỷ, là người quen cũ, tôi đi chào hỏi." Phương Hân Ức nói xong liền đi ngược lại.
Nhìn hai người giống như bạn bè xa cách lâu ngày nay được gặp lại nhau vậy, ôm ấp nhau sau đấy còn tay trong tay vừa đi vừa tán gẫu, Kỷ Uấn Chi nhíu chặt mày lên, "Tề Tễ này hai năm qua xem ra cũng rất có tiếng, đến từ công ty nào?" Hỏi hướng về Đinh Linh.
"L•J." Không chờ Đinh Linh mở miệng, Giản Y liền cướp lời.
"Chà? Em biết sao?" Kỷ Uấn Chi kinh ngạc một hồi, Giản Y không phải là cho tới nay đều không quan tâm đến chuyện của giới nghệ sĩ sao, vậy mà lại biết được cả công ty quản lý của Tề Tễ, đến mình thậm chí còn cũng không biết!
Hơn nữa, L•J này là công ty gì a, không có chút ấn tượng gì hết.
"A..." Giản Y gãi gãi đầu, có thể không biết sao, đây là nghệ sĩ của công ty mình, tỷ tỷ còn rất xem trọng nữa là đằng khác.
Ai u nguy rồi, Tề Tễ ở nơi này, lẽ nào tỷ tỷ cũng đang ở đây?
"Đi, đi thôi." Giản Y kéo kéo ống tay áo của Kỷ Uấn Chi, vội vàng nói.
Nàng chính là không muốn ở chỗ này nhìn thấy tỷ tỷ! Nàng còn chưa chuẩn bị tốt để cho hai người gặp mặt cơ mà!
"Ừm, ok." Kỷ Uấn Chi chỉ nghĩ là Tiểu Y không quen với việc bị nhiều người nhìn chăm chú như vậy, liền để Đinh Linh ở lại chăm nom tốt cho Phương Hân Ức, trong khi chính cô thì cùng Tiểu Y rời đi.
Kỷ Uấn Chi tiện tay kêu đại một chiếc taxi, mang theo Giản Y trước một bước đi đến khách sạn.
"Em đó, sau này loại tình cảnh này còn có rất nhiều, em mau mau thích ứng đi, không thể sợ chuyện gặp đám đông được." Kỷ Uấn Chi một bên căn dặn Giản Y, một bên cầm thẻ phòng đi tới đi lui tìm phòng.
"3201..." Kỷ Uấn Chi nhìn trái phải vào dãy số trên cửa, "Há, đây rồi."
"Dù sao chị tốt xấu gì cũng coi như là có chút danh tiếng, em nhất định định phải cùng chị tham dự nhiều sự kiện khác nhau."
"Mới, mới không muốn, quá mất, mất mặt."
"Không có chuyện gì, chị sẽ không để ý."
"..." Tôi là nói cô làm mất mặt của tôi...
"Đúng rồi, chị lần này để Đinh Linh đặt chính là phòng có giường lớn~" Kỷ Uấn Chi vừa vặn nói, đột nhiên nghe được phía sau lưng truyền đến tiếng mở cửa, theo bản năng quay đầu liếc mắt một cái, đột nhiên ngẩn ra, trong nháy mắt đó cô còn tưởng rằng cô nhìn thấy một phiên bản lớn hơn của Giản Y!?
Đừng nói là cô, Giản Y cũng một mặt hoang mang đây này, này sao còn có thể trùng hợp đến thế! Tỷ tỷ sao mà lại ở ngay phòng đối diện!!!
Giản Y hoảng sợ trong chốc lát, lập tức cúi đầu xoay người lại, "Mở, mở cửa a, nhìn cái gì." Giục Kỷ Uấn Chi mở cửa, hoàn toàn không để ý đến Giản Quân.
Giản Quân ban đầu cũng là hơi phấn khích một chút, dù sao đã lâu không có nhìn thấy muội muội bảo bối, nhưng mà nhìn thấy phản ứng của muội muội, liền ý thức được không thể để bại lộ thân phận của nàng, đành phải giả vờ như không quen biết!
Ồ, cái người kia chính là Kỷ cái gì đấy đúng không? Xem ra cũng không quá tệ, chỉ là, tại sao ánh mắt của cô ấy hướng về chính mình có chút không đúng lắm, thật giống có chút sắc mị, là bởi vì chính mình cùng Tiểu Y có tướng mạo rất giống nhau ư?
A, vừa nãy thật giống nghe được cô ấy nói gì đấy, cô ấy bảo phòng cô ấy đặt là giường lớn? Ai, nữ nhân này muốn làm gì a!
"Tiểu Quân a, làm sao?" Trong phòng Giản Quân truyền tới giọng nói của nữ nhân, sau đấy có một người phụ nữ tóc tai rối bù bước ra, vừa vặn giơ tay cài lại cút áo, thời điểm nhìn thấy Giản Y chính là một mặt bàng hoàng...
Kỷ Uấn Chi quay đầu lại liếc nhìn một chút, trợn cả mắt lên, nhìn thấy người phụ nữ trước mặt còn đang nhìn chằm chằm vợ của mình, không nói hai lời liền kéo Giản Y vào trong phòng.
Đóng cửa lại, Kỷ Uấn Chi liền một mặt nhiều chuyện, "Thấy không, chị dám đánh cược hai người phụ nữ đó nhất định có vấn đề, ban ngày ban mặt mà quần áo lại không chỉnh tề, lá gan cũng lớn quá rồi đó!"
"Chậc chậc, một cô gái trẻ tuổi ngọt ngào cùng với một a di như như lang như hổ, khẩu vị không ăn nhập chút nào.
Ai Tiểu Y, em nên cách xa hai người bọn họ một chút, em không biết người phụ nữ vừa nãy nhìn em bằng ánh mắt gì đâu, khỏi nói cũng biết không phải là chuyện tốt lành gì, em mấy ngày nay không cho phép rời khỏi tầm mắt của chị a!" Kỷ Uấn Chi không yên lòng dặn dò
Giản Y mí mắt giật lên, kìm nén dữ lắm mới không giơ tay cho cô một đấm.
Tôi rất là đa tạ ý tốt của cô, đó là Tam a di của tôi đó, trời ạ!!!.