"Ai nha, thật sự ngốc, trực tiếp hôn đi a!" Thẩm Lan ở một cái cây khác, tức giận đá đá vào thân cây, thực sự là thất vọng quá a!
"Yêu, Thẩm lão bản, tới xem trò vui à ~" Kỷ Uấn Chi cách thật xa đã nhìn thấy cô lén la lén lút núp sau thân cây.
"A, ai, cô sao lại ở đây?" Đối mặt với Kỷ Uấn Chi từ đâu đột nhiên xuất hiện, Thẩm Lan ngẩn người ra, theo bản năng hướng về bốn phía liếc mắt nhìn, không có bị người khác nhìn thấy đó chứ?
"Lời này tôi nên hỏi cô mới phải, cô không có nhiệm vụ quay phim, chạy tới đây làm gì?"
"Giám sát nghệ sĩ của tôi, không được sao?" Thẩm Lan gân cổ lên cãi tay đôi.
"Há, giám sát a, cô là sợ cô ấy cùng với Hề Hàn sẽ thành thật sao? Nếu vậy thì chuyện này dễ rồi, cứ giao cho tôi, tôi bảo đảm hai người họ chắc chắn sẽ không thể thành đôi!" Kỷ Uấn Chi nói xong liền muốn hành động.
"Ai ai ai đừng đừng đừng." Thẩm Lan vội vã kéo cô lại, "Đừng có quấy rối tôi nữa có được hay không!"
"Chậc ~ nói đi, định có cái ý định quỷ quái gì đây." Ôm cánh tay, một bộ tâm thái chờ xem kịch vui nhìn Thẩm Lan.
"Tôi nói trước cô không được bán đứng tôi."
"Ừm, không bán, tôi không phải là loại tiểu nhân hèn hạ."
"Ai ôi nghe vui tai thế."
"Nói mau."
"Chỉ cần hai người họ thành đôi bà xã của tôi sẽ liền có thể tới đây."
"??? Tại sao?" Kỷ Uấn Chi một mặt không rõ.
Liền thấy Thẩm Lan đột nhiên cười xấu xa, "Tôi cũng có nghe qua rồi, Hề Hàn là người mới được trọng điểm bồi dưỡng trong năm nay của L•J, bà xã của tôi rất yêu thích cô ấy, một nghệ sĩ như vậy sẽ rất xem trọng đến fans, chắc chắn tạm thời không thể nói đến chuyện yêu đương, cô ấy nếu như cùng Thẩm Hữu đùa quá hóa thật, bà xã của tôi khẳng định sẽ rất nổi giận, nhất định tìm tới đây để làm cho ra lẽ!"
"..." Kỷ Uấn Chi liền rất khâm phục loại tinh thần theo đuổi vợ không màng sống chết này của Thẩm Lan, dung túng nghệ sĩ của cô đi lừa nghệ sĩ của người khác, đem bà xã của cô chọc giận, sau đấy đợi cô ấy đuổi đến nơi này để đánh cô à!
Thẩm Lan này cũng chơi lớn quá đi! Đầu óc vẫn ổn chứ!
"Cô muốn, đem tỷ, tỷ tỷ, tôi, chọc, chọc giận?" Giản Y thời điểm đi tới vừa vặn nghe được cái lời nói kia của Thẩm Lan.
"A, cũng không phải là chọc giận cô ấy, tôi chính là muốn gặp cô ấy thôi mà ~ "
"Nhưng tỷ, tỷ tỷ, tôi, mà tức giận lên một cái, thì, trở thành một người khác, ai cũng, cũng nhìn không ra."
"Không có, không có khủng bố như thế đi..."
"Lần, lần trước, có một công, công ty, đắc tội tỷ tôi, tỷ ấy liền, đem cái công ty kia, phá nát."
"???"
"Căn bản là mua, mua lại, cái công ty đó, sau đấy, đập nát, phá dở đi thôi."
"..."
"Cô, theo đuổi tỷ ấy, thì có thể, nhưng tốt xấu gì, thì trước đó, cũng nên tìm hiểu một chút, tính khí của tỷ ấy đi."
"Hai...! Hai người không phải tỷ muội ruột thịt sao? Tại sao em mềm mại đáng yêu dễ ức hiếp như thế?" Thẩm Lan xuất phát từ nội tâm dò hỏi.
Giản Y vừa nghe được lời này liền không vui, tôi mềm mại đáng yêu? Dễ ức hiếp?
"Lão, lão Kỷ." Mặt lạnh nhìn về phía Kỷ Uấn Chi.
"Ai, chủ tử ngài cứ phân phó." Kỷ Uấn Chi khom người lại, phi thường cung kính.
"Cô ấy nói em, dễ ức hiếp."
"Cô ta là mắt chó đui mù."
"..." Thẩm Lan liếc mắt một cái, hai ngươi này phụ xướng phu tùy cùng nhau diễn kịch với tôi có phải không!
"Nói chung, lời khuyên, dành cho cô, đó là, chính cô, hãy chờ xem." Giản Y nói xong, liếc mắt nhìn Kỷ Uấn Chi ra hiệu, Kỷ chó con liền ngoan ngoãn nghe theo lão bà đại nhân nhấc chân rời đi.
"Chị, chị nói, xem em có nên hay không, nói với tỷ tỷ, một tiếng?"
"Cái gì?"
"Vạn nhất, Thẩm Hữu, cùng Hề Hàn thật sự, thành đôi, tỷ tỷ, nếu biết được, sẽ tức giận."
"Vậy tỷ ấy sẽ tới thật sao?"
"Chỉ cần có em, tỷ ấy sẽ đến." Giản Y gật đầu.
"Vậy cũng được đi, để Thẩm Lan kia vỡ mộng."
"Ai, mà tỷ ấy sẽ không lại đem cả một đám đại lão nhà em mang đến đó chứ?" Kỷ nào đó trong lòng vẫn còn sợ hãi.
"Không, sẽ không rồi." Giản Y lắc đầu một cái.
"Vậy...!mẹ em sẽ không tới chứ?"
"Sẽ không rồi! Chị, chị muốn gặp người, còn người thì, không muốn gặp chị."
"...!Tốt rồi."
...
Thời gian tốt đẹp lúc nào cũng trôi qua nhanh như chớp, bất tri bất giác, đã đến lúc chuẩn bị bữa tối cho bầy con đang chờ được cho ăn...
Kỷ Uấn Chi cũng là khó chịu, tại sao lại muốn ăn cơm tối? Tôi đây làm bà chủ, đều không ăn cơm tối, các người làm nghệ sĩ thì có tư cách gì đi ăn cơm tối chứ!
Nhưng mà nói là nói như vậy thôi, nhưng cái bụng bảo bối của vợ mình cũng không thể bị đói a, nấu thôi...
Cũng may đồ ăn buổi trưa cũng còn dư lại, tuy rằng mùi vị chưa đủ tốt, nhưng lấp đầy bụng vẫn là có thể.
Hơn nữa Thẩm Lan vì để lấy lòng em vợ, còn lén lút đưa cho Giản Y rất nhiều đồ ăn vặt, Giản Y cũng không khách khí với cô, tất cả đều lấy hết.
Buổi tối trở về bên trong phòng, Giản Y lại âm thầm che lại camera.
Sau khi tắm xong liền lấy ra đồ ăn vặt mà Thẩm Lan cho nàng, bắt đầu lén lút ăn.
Kỷ Uấn Chi tắm xong đi ra nhìn thấy Giản Y núp ở trên ghế, như có tật giật mình tư thế không khác gì kẻ trộm, thực sự là dở khóc dở cười, "Camera em cũng đã che lại rồi, cứ quang minh chính đại mà ăn."
"Há, quên, đã quên, bình thường ở nhà, em cũng, không được ăn, toàn phải, vụng trộm mà ăn." Giản Y nhét vào trong miệng một viên kẹo dẻo, say sưa nhai ngon lành.
Kỷ Uấn Chi đi tới, nhắm thẳng ngay má nàng hôn một cái, quá đáng yêu.
"Được rồi, buổi tối cũng đừng ăn nhiều đồ ngọt như vậy." Không chút khách khí liền đem túi đồ ăn vặt thu đi.
"A, lại, cho em một, một viên."
"Không cho."
"Ah ~~~" tiểu khả ái bắt đầu làm nũng.
Kỷ Uấn Chi rất thích bộ dạng này của nàng, chắp hai tay sau lưng, cúi xuống đem mặt mình kề sát vào môi Giản Y, "Nè"
Giản Y bĩu môi, đến gần hôn cô một cái.
"Hôn quá miễn cưỡng, không cho."
"...!"
Kỷ Uấn Chi cười xấu xa nghiêng đầu qua chỗ khác.
Giản Y rất không vui, nhưng lại không thể không hướng về đồ mà ăn cúi đầu.
Nàng liền rướn người để chạm vào môi của Kỷ Uấn Chi, chưa kịp đứng dậy đã bị Kỷ Uấn Chi ôm sau đầu, không cách nào tách ra.
Kỷ Uấn Chi không chút do dự vươn đầu lưỡi cố gắng cạy bờ môi của Giản Y ra, ở trong miệng của nàng tùy ý đi khắp nơi, liếm láp chiếc đầu lưỡi ấm áp mềm mại và ướt át của Giản Y.
"A..." Giản Y nỗ lực né tránh, Kỷ Uấn Chi thẳng thắn nghiêng người hướng về phía trước, đè Giản Y xuống và hôn nàng mãnh liệt!
Nàng mới vừa ăn xong kẹo, miệng vẫn còn lưu lại chút vị ngọt, khiến Kỷ Uấn Chi muốn ngừng mà không được, mạnh mẽ hút lấy cái đầu lưỡi mềm mại trơn bóng của nàng.
"Ưm, ưm..." Giản Y từng tiếng hừ nhẹ này khiến Kỷ Uấn Chi nghe được càng cảm thấy mê hoặc hơn nữa.
Giản Y cũng mới vừa tắm xong, trên người tỏa hương thơm ngát.
Kỷ Uấn Chi hít sâu một hơi, thật muốn đem cô vợ nhỏ từng miếng từng miếng ăn đi!
Ý niệm vừa nảy ra liền không thể ngăn cản, Kỷ Uấn Chi đưa tay ôm lấy eo Giản Y, một cái tay khác đưa đến đầu gối của nàng, đem nàng ôm ngang lên.
Giản Y sợ đến mức ôm chặt lấy cổ của cô, cũng thuận thế từ trong miệng của cô giải thoát đi ra.
"A, chị làm, làm cái gì vậy!" Quẹt quẹt miệng, tức giận nhìn Kỷ Uấn Chi.
"Tiểu Y." Kỷ Uấn Chi nuốt nước miếng một hồi, thật lòng nhìn Giản Y.
"Hả?"
"Chị muốn..."
"Hả?" Giản Y không rõ vì sao, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt trong veo của Kỷ Uấn Chi lúc này có chút bối rối, trái tim của nàng liền có hơi giao động.
Kỷ Uấn Chi ôm lấy Giản Y, đem nàng nhẹ nhàng đặt lên giường, nhưng mà cánh tay đang ôm lấy Giản Y vẫn không có rút ra, vẫn cúi người cùng Giản Y mũi chạm mũi, "Chị muốn, ăn em..." Kỷ Uấn Chi ở bên tai Giản Y nhẹ giọng cất lời.
Giản Y vừa nghe, mím mím môi, "Không, không được..." Vừa vặn nói, Kỷ Uấn Chi liền vùi đầu hôn lên vành tai, đôi môi và cổ của nàng.
"Này ~ quá, quá ngứa, ngứa..." Giản Y giơ tay đánh nhẹ vào người cô, nhưng mà quả đấm nhỏ này hoàn toàn không có nửa phần sức mạnh, càng giống như là đang làm nũng hơn.
Đầu óc Giản Y lúc này như đang nổi sóng nhấp nhô, ngay cả hô hấp cũng có chút nặng nề.
"Uấn Chi..."
"Vợ ơi, cho chị đi..." Kỷ Uấn Chi sượt đến gò má Giản Y, "Vợ ơi ~" đã không khống chế được cơn thèm khát của chính mình nữa.
"Không, không được, đây là ở bên, bên ngoài, về, về nhà, rồi hẵng nói." Giản Y suýt chút nữa đã đầu hàng trước sự dụ dỗ ôn nhu của Kỷ Uấn Chi.
"Chị tắt camera đi, sẽ không ai nhìn thấy." Kỷ Uấn Chi dùng âm thanh rất nhẹ, lời này nói ra có bao nhiêu hơi thở ấm áp đều phả hết lên cổ Giản Y.
Tiểu khả ái vì thế mà vô thức ngửa đầu lên, phóng túng cho Kỷ Uấn Chi cư nhiên quấy phá.
Kỷ Uấn Chi nhắm mắt lại, từng tấc từng tấc hôn lấy cái cổ của cô vợ nhỏ, cuối cùng giơ tay tắt đèn, bờ môi nóng bỏng chậm rãi hướng về phía dưới.
"Ưm..." Giản Y giơ tay chặn lại đầu của cô, không cho cô tiếp tục di chuyển xuống phía dưới, nhưng mà động tác của nàng cũng chỉ có vẻ chống đối một chút thôi, căn bản không thể ngăn được Kỷ Uấn Chi.
Kỷ Uấn Chi đem váy ngủ của Giản Y nhấc lên, vóc người hoàn mỹ tinh tế của cô vợ nhỏ nhất thời bị bại lộ ra hết.
Cũng may là tắt đèn, nếu không cô nhóc này nhất định là thẹn thùng đến chết.
Kỷ Uấn Chi vỗ về thân thể mềm mại Giản Y, thỉnh thoảng cúi đầu hôn lên một cái, dựa vào cảm giác mà di chuyển đến ngực Giản Y.
Dùng mũi nhẹ nhàng sượt lên trên tiểu hồng đậu nhỏ nhắn xinh nhắn, sau đó thè đầu lưỡi ra nhẹ nhàng liếm láp.
"Ưm..." Giản Y phát ra một tiếng rên nhẹ, bất an cuộn người lại, nhưng ngay lập tức lại bị Kỷ Uấn Chi ngậm lấy tiểu hồng đậu liền không dám cử động nữa.
Kỷ Uấn Chi chậm rãi nhẹ nhàng hút, như là đang nghiêm túc thưởng thức món ngon hiếm thấy, Giản Y có hơi uốn éo người, nỗ lực né tránh cái bờ môi tràn ngập ma lực kia của Kỷ Uấn Chi.
"Uấn, Uấn Chi, về nhà, lại nói...!Có được hay không..." Giọng nói mềm mại và nhớp nháp của Giản Y rơi vào tai Kỷ Uấn Chi giống như ném que diêm vào đống củi, thành công đốt cháy dục vọng tràn trề của Kỷ Uấn Chi.
"Ngoan."
Kỷ Uấn Chi nâng hai đầu gối của Giản Y lên, để nàng nhấc hai chân lên.
Giản Y trong vô thức ngoan ngoãn nghe theo, được Kỷ Uấn Chi dỗ đến cực kì nghe lời.
Bàn tay ấm áp của Kỷ Uấn Chi đưa đến dưới mông Giản Y, móc lấy mép quần lót, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ cái mông nhỏ của Giản Y, thuận tiện đem quần lót của nàng kéo xuống.
Nặn nặn nhéo nhéo vào cái mông mềm mại của nàng, điều bất ngờ là nó có đàn hồi một cách đáng kinh ngạc, cảm giác thực sự rất tốt.
Lại nhẹ nhàng vỗ thêm hai cái, cái mông nương theo động tác đánh của Kỷ Uấn Chi mà hơi khẽ run lên.
Thấy thế Kỷ Uấn Chi bèn đánh thêm mấy lần nữa, cảm thụ cảm giác tươi đẹp này.
"Ừm, không, không cho đánh!" Giản Y bất mãn kháng nghị, này là muốn đánh đòn mình à?
Kỷ Uấn Chi cười khẽ, dùng mu bàn tay lành lạnh dán vào cái mông nhỏ đã hơi nóng lên của bà xã, nhẹ nhàng vuốt ve.
Giản Y bị cô đánh cho mấy cái kỳ thực đã có chút tỉnh táo, chỉ là không nỡ thoát khỏi những cái vuốt ve mê người của Kỷ Uấn Chi.
"Uấn, Uấn Chi."
"Hả?"
"Hiện tại, không, không được, đây là còn đang, quay, chương trình, bị người khác nhìn, nhìn thấy, sẽ không tốt."
"Sẽ không, chúng ta nhỏ giọng một chút." Kỷ Uấn Chi đã cảm nhận được cảm giác dục vọng đó rồi, hiện tại bảo cô thu tay lại thì hiển nhiên là không thể.
Những ngón tay không thành thật của cô lại bắt đầu di chuyển đến bắp đùi trong của Giản Y nhẹ nhàng xoa nắn, khiến Giản Y ngứa ngáy đủ đường.
"Chị không phải, là muốn, ăn đạp nữa đi!"
"Vợ ơi ~ "
"Em nói không được, là, là không được." Giản Y hiện tại đã triệt để tỉnh táo, tự mình kéo quần lót lên, hận không thể đem Kỷ Uấn Chi đạp đến dưới lầu!
"Vợ ơi ~ "
"Chị nếu như, khó chịu, thì, em, có thể giúp, giúp chị." Giản Y nhìn một chút Kỷ Uấn Chi, nghĩ rằng những điều này là bản chất bình thường của con người, hiếm thấy nàng không xấu hổ.
"Giúp thế nào?" Kỷ Uấn Chi ngẩn ra, miệng thì nói không được, vậy mà lại muốn giúp mình giải quyết nhu cầu sinh lý?
"Chị nằm, nằm úp xuống." Giản Y nói.
Kỷ Uấn Chi vừa nghe, vội vàng ngoan ngoãn nằm xuống.
Giản Y cầm theo cái áo gối, không nói lời nào liền nhét vào trong miệng Kỷ Uấn Chi.
Đang ngoan ngoãn cắn lấy cái áo gối, giây tiếp theo Kỷ Uấn Chi liền ý thức được sắp có điều xấu xảy ra, nhưng mà chẳng kịp chờ cô phản ứng váy ngủ liền bị hất lên, tiếp theo quần lót đã bị kéo xuống một đoạn.
Giản Y tóm lấy cái mông mềm mại của cô, mạnh mẽ nhéo tới nhéo lui, không chút lưu tình!
"A!!!" Kỷ Uấn Chi gào lên một tiếng đau đớn, nhưng âm thanh cũng là bị nghẹn tại cuống họng.
Cơn đau đột ngột khiến đôi mắt của cô sáng như sao vàng, giãy giụa không thôi.
Giản Y buông lỏng tay.
"Được, được không?" Tựa như cười mà không phải cười hỏi, ý nàng chính là 'nếu chị cảm thấy chưa đủ, em có thể giúp chị nhéo thêm vài cái'.
"Được được được." Kỷ Uấn Chi vội vàng gật đầu, ôm lấy cái mông thở hổn hển, quá ác, nữ nhân này quá ác!!!
"Ừm." Móng vuốt lạnh lẽo của Giản Y dán vào mông Kỷ Uấn Chi giúp cô nhẹ nhàng xoa nắn.
Kỷ Uấn Chi trên mặt lộ ra vẻ oán niệm, đủ thể loại bỉu môi và oán giận, còn có cái kiểu giúp người ta giải quyết nhu cầu sinh lý như thế à? Còn tiếp tục như vậy thì mình sớm muộn gì cũng trở nên lãnh cảm!
"Ngoan." Giản Y cũng biết mình đã khiến Kỷ Uấn Chi oan ức, liền giúp cô xoa xoa cái mông sau đấy là sờ sờ đầu cô, cố gắng dỗ dành Kỷ nào đó.
Kỷ Uấn Chi lần này là do xui, oan ức đến mức sắp khóc huhuhuhu luôn rồi.
"Ở đây nhiều, nhiều người, như vậy cách âm lại, lại không tốt, chị, không cần sĩ diện nữa à?"
"Vậy về nhà là có thể sao?" Kỷ nào đó một mặt oán niệm nhìn Giản Y.
Giản Y đau đầu, bây giờ mà lại bảo không được thì chị ấy chắc chắn sẽ không bỏ cuộc.
"Nói, nói sau đi."
"Hừ, chị liền biết em chỉ là đang tìm cớ để bạo hành gia đình chị mà thôi!"
"Được được được, đồng ý, với chị, không phải là được rồi sao."
"Yay!" Kỷ Uấn Chi trực tiếp ngồi dậy, cái mông cũng không còn thấy đau nữa, trực tiếp ôm lấy Giản Y hôn một cái thật mạnh, "Bà xã thật tốt, ôm nhau đi ngủ thôi ~ "
"..." Giản Y bĩu môi tức giận nhìn cô, liền biết chị ấy sẽ tiếp tục cái bộ dáng này mà..