Thư trung tự hữu hoàng kim ốc, thư trung tự hữu nhan như ngọc(Trong sách có chứa cả núi vàng, trong sách có người con gái dung nhan đẹp như ngọc).
Đường Triều vừa buông cuốn《 Lịch sử Tinh tế Hoa Hạ》trong tay xuống, trong đầu liền hiện ra hai câu thơ này.
Trong mấy ngày qua, cậu đã xem hơn phân nửa cuốn 《 Lịch sử Tinh tế Hoa Hạ》rồi, không ngờ còn có thể tìm được tin tức có liên quan đến Địa cầu.
Nếu nói chính xác hơn, Họa Hạ Tinh đúng là có liên quan tới Địa cầu.
9300 năm trước, toàn bộ Địa cầu nóng lên, nhiệt độ ban ngày lên đến 39 độ C, hơn nữa còn không ngừng tăng lên, đến mức chạm đến mức độ nguy hiểm.
Hiển nhiên, nơi này đã không còn thích hợp cho con người sinh sống nữa.
Vì vậy, để cho con người có thể tiếp tục sinh tồn phát triển, các nhà khoa học đứng đầu của mọi quốc gia tập hợp lại bên nhau.
Qua hơn 10 năm, cuối cùng cũng nghiên cứu ra được hơn trăm cái phi thuyền vũ trụ đánh số hiệu G865.
Sau đó cũng tuyển chọn ra mười vạn nhân tài từ khắp nơi lên phi thuyền, mang theo khoa học kỹ thuật, văn hóa, tác phẩm vĩ đại đi vào vũ trụ sâu thẳm đầy huyền bí.
Dân cư cổ xưa nhất trên Hoa Hạ tinh chính là một trong những người đi ra từ Địa cầu.
Trải qua gần vạn năm thay đổi, cũng hình thành thế cục Hoa Hạ tinh trở thành trung tâm văn minh của toàn bộ tinh tế.
Còn các nền văn hóa ở địa cầu cũng đã trở thành các loại tư liệu trong lịch sử, được bảo tồn cẩn thận ở Bảo tàng Quốc tế.
............
Địa cầu a......!Đường Triều không ngờ bản thân mình lại có thể trọng sinh tới hơn vạn năm sau.
Sắp xếp sách giáo khoa trên bàn ngay ngắn, Đường Triều duỗi người nhìn thời gian, bây giờ đã là 7 ngày sau khi hoàn thành nhiệm vụ Titanic, cũng chính là ngày cuối cùng trong thời hạn phải bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo.
Suy nghĩ một lát, Đường Triều đem 1300 Tinh tệ còn sót lại bỏ vào túi tiền, tính toán đi khu mua sắm kế bên một chuyến.
Tiếp theo cũng không biết cậu nhận phải nhiệm vụ gì, cũng không biết thời gian được phép trở về Hoa Hạ tinh là bao lâu.
Nếu vật phẩm của thế giới chủ có thể mang theo đến tiểu thế giới, Đường Triều quyết định mang thêm một chút đồ vật gì đó để phòng ngừa có tình huống khác xảy ra.
............
Khu mua sắm gần nhất cách chỗ Đường Triều ở không đến 15 phút đi đường.
Có lẽ là do bây giờ mới có 3 giờ trưa nên khi Đường Triều đi vào, khu mua sắm không có bao nhiêu người.
Đường Triều đẩy một cái xe đẩy, nghiêm túc chọn lựa hàng hóa.
Phong đao độ cứng đạt tới hai trăm, ừm, có thể dung để phòng thân, lấy một cây.
Đại hạ giá, dinh dưỡng dịch mua một tặng một? Tiện nghi như vậy, lấy năm bình.
Thuốc giảm đau cùng băng cứu thương cũng phải chuẩn bị một chút.
Cứ như vậy, mỗi món một chút, hơn nữa thêm vào một cái ba lô nhỏ cùng một đôi giày tăng tốc nữa.
Đồ cũng không có bao nhiêu lại vét sạch sẽ túi tiền của Đường Triều.
Thật ra Đường Triều càng hi vọng có thể mang theo một cái cơ giáp đi theo, nếu như vậy hệ số an toàn liền có thể bảo đảm.
Chẳng qua......!Một cơ giáp cấp thấp nhất cũng đã có giá 50 vạn Tinh tệ rồi.
Với tình hình kinh tế hiện giờ của Đường Triều thực sự là ước mơ không thể nào thực hiện được.
Hơn nữa, cậu cũng không biết thao tác cơ giáp, chuyện này liền gác qua một bên đi.
Về nhà, Đường Triều báo với Đường Kim Tú một tiếng, nói bản thân muốn tiếp tục muốn bế quan đọc sách, sau đó về phòng đóng chặt cửa lại.
Đem đồ vật trong ba lô kiểm tra kĩ xong, Đường Triều hít sâu một hơi, sau đó xoay chuyển cái nhẫn tiêu âm kia......
............
Giây tiếp theo, Đường Triều liền tới quảng trường hệ thống đầy bức họa cuộn tròn kia.
"Ngài hảo! Ký chủ, hoan nghênh đã quay trở lại!" Giọng nói lạnh bang của M30 vang lên.
"Bây giờ phải làm gì nữa? Lựa chọn một bức họa nữa sao?" Trước lạ sau quen, vừa đến nơi Đường Triều liền lên tiếng hỏi.
"Đúng vậy, xin mời lựa chọn bức hoạ cuộn tròn, hoàn thành nhiệm vụ đúng thời gian, chúc ngươi may mắn."
Ha......Lời thoại của M30 cũng chả có gì thay đổi hết.
Lúc Đường Triều tính đưa tay chọn bức họa, lại đột nhiên nhớ tới một vấn đề quan trọng.
"M30, nếu ta chết ở tiểu thế giới, ta sẽ trở về thân xác này sao?" Vấn đề này quả nhiên vô cùng quan trọng, nhiệm vụ Titanic lần trước xảy ra quá đột ngột, cậu vẫn chưa có thời gian dò hỏi vấn đề này.
M30 hình như lặng đi một lát mới giếng cổ không gợn sóng* trả lời: "Nếu không sử dụng đạo cụ đặc thù, kí chủ sẽ bị thế giới hiện thực mạt sát."
*bình tĩnh, không lo lắng.
"Vậy làm sao mới có thể có được đạo cụ đặc thù đó?" Loại đáp án này cũng coi như nằm trong dự đoán của cậu.
Còn vụ cò kè mặc cả (aka trả giá)? Sau khi trải qua nhiệm vụ lần trước, Đường Triều cũng đã hiểu ra một việc, nếu trả giá với M30 thì xác suất thành công gần như bằng không, còn không bằng hỏi mấy vấn đề thực tế khác còn hơn.
"Xin mời kí chủ hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn, tự bản thân tìm hiểu." Ngữ khí như cũ không hề phập phồng.
Đường Triều! M30!!!! Ngươi có còn muốn hợp tác vui vẻ nữa hay không hảảảảảảả!!!!
Đường Triều hiện giờ đang vô cùng buồn bực, chọn chọn lựa lựa một hồi, sau đó nhìn thấy một bức họa nằm ở dưới thấp không có chỗ nào đáng chú ý.
Sau đó trực tiếp cầm lấy....
Hiện tại chỉ hi vọng tiểu thế giới trong bức họa này cũng điệu thấp giống như bản thân bức họa, không có tính nguy hiểm.
............
"Bánh bao đê! Bánh bao nóng hổi vừa mới ra lò đê!"
"Kẹo hồ lô, chua chua ngọt ngọt, kẹo hồ lô, thanh nhiệt khai vị!"
"Báng nướng! bánh nướng! Thơm ngon giòn giòn, một văn tiền hai cái, vừa ngon vừa rẻ!"
"Hương liệu thượng đẳng nhập khẩu từ Tây vực! Trầm hương, Mộc hương, Mai hương, cần cái gì có cái đó đây!"
"Đi đi đi! Ở đằng trước có huynh đệ họ Vương đang biểu diễn đập đá trên ngực, hi vọng mọi người đến xem, có tiền cho tiền không tiền thì vỗ tay!"
............
Đám tiểu thương, người bán hàng rong đầu đội khăn quấn không ngừng rao to, người đi đường mặc trường bào không ngừng tới lui tấp lập.
Đường Triều nhìn toàn bộ cảnh tượng này.......
Cảnh này thật sự là rất quen mắt!Cái này không phải giống với phong cách ăn mặc của mấy cái phim cổ trang cậu hay xem trên TV lúc trước sao?
............
Họ tên ký chủ: Đường Triều
Cấp bậc: Hậu thiên võ giả
Cấp bậc vị diện: Hoa Hạ Tinh e cấp
Thế giới hiện tại: 《 đi vào Đại Đường 》
Yêu cầu nhiệm vụ: Giới thiệu cho dân chúng Hoa Hạ tinh cảnh vật của《 đi vào Đại Đường 》, phát sóng trực tiếp 《 Lực sĩ thoát ủng 》.
Thời gian trở về hiện thực 2 giờ.
Cấp bậc nhiệm vụ: cấp 1
Ba lô: Quà tặng tân thủ, nhẫn tiêu âm, gậy chống của Cal.
Kỹ năng: Thông hiểu đạo lí.
Khen thưởng nhiệm vụ: Không biết
Đúng lúc này, M30 cũng không ngoài ý muốn bắt đầu thông báo nhiệm vụ.
Đường Triều mở ra danh sách nhiệm vụ của bản thân.
《 đi vào Đại Đường 》? Xem ra tiểu thế giới này là Đại Đường.
Nhiệm vụ đầu tiên còn tính là đơn giản, giống như lần đầu tiên, chỉ cần giới thiệu cho người dân Hoa Hạ tinh cảnh săc của Đại Đường là xong.
Chỉ có điều.....!Cái nhiệm vụ 《 Lực sĩ thoát ủng 》thứ hai là cái quỷ gì vậy?
Thân là một thanh niên năm tốt sống dưới lá hồng kỳ, Đường Triều tự nhiên là từng nghe qua điển cố "Lực sĩ thoát ủng"
Những năm Thiên Bảo, Đường Huyền Tông vô cùng thưởng thức Lý Bạch, cho dù Lý Bạch đã say cũng cho phép hắn tiến cung.
Mà lúc ấy trên đại điện lại đang mở tiệc chiêu đãi quần thần, Đường Huyền Tông tức giận nhất thời ra lệnh cho Lý Bạch dùng chữ phiên bang viết một phần văn thư cho sứ thần.
Lý Bạch lúc ấy vốn đã uống say choáng váng, liền nói ra yêu cầu muốn cho Cao Lực Sĩ phải cởi giày (thoát ủng) cho ông.
Đường Huyền Tông lúc ấy cũng đang vui vẻ liền cười đáp ứng.
Cao Lực Sĩ thân là thuộc hạ, không dám không vâng lệnh, chỉ có thể bóp mũi giúp Lý Bạch cởi giày, Cũng chính vì thế điển cố "Lực sĩ thoát ủng" liền ra đời!
Đường Triều phân tích một chút muốn hoàn thành nhiệm vụ này ít nhất phải làm được hai việc mới được.
Thứ nhất chính là trà trộn vào được trong hoàng cung, còn thứ hai sao......!Đó chính là trà trộn được vào trong cung xong không bị người ta coi như thích khách mà bắt đi! Hơn nữa không phải vô hoàng cung là được, còn phải vô đúng ngày Đường Huyền Tông tổ chức tiệc tiếp sứ thần xong rồi chui vô trong đó ngồi coi nữa.
Nghĩ đến đây, Đường Triều cảm giác rất Alexander*......
*Alexander bên trung đọc na ná áp lực sơn đại aka áp lực như núi
............
"Nha nha nha! Chủ bá chủ bá! Ngươi rốt cuộc xuất hiện!"
"Mỗi ngày đều lên xem thử Tam Tam cuối cùng cũng mở phát sóng trực tiếp rồi!"
"Đinh, đế * sư đánh thưởng 100 Tinh Tệ!"
"Chủ bá! Chủ bá! Cái món ốc sên kì trước ngươi giới thiệu ăn thật là ngon! Cầu phát sóng trực tiếp mấy món đồ ăn khác!"
"Ai đến để xem ốc sên điểm danh!"
"Xem ốc sên +1
......
"Xem ốc sên +96.
Di? Chủ bá đây là chỗ nào vậy? Phong cảnh thật kì quái! Trang phục cũng kì quái luôn !"
"《 Đi vào Đại Đường 》? Đây là cái gì a?"
............
Trong lúc Đường Triều đang mãi suy nghĩ, một chuỗi tiếng nhắc nhở vang lên cũng cắt đứt mạch suy nghĩ của cậu.
Đường Triều vừa ngẩng đầu lên liền thấy! Má ơi! Trên phòng phát sóng trực tiếp của cậu đã bị làn đạn spam mất rồi!
Bây giờ có đến 527 người xem, trong đó hội viên Xích cấp là 76 người, cũng chính là những người đã từng đánh thưởng cho cậu!
Lần trước cậu phát sóng《 Titanic》kỷ lục người xem cũng chỉ mới có 300 mà thôi, sao lần này《 đi vào Đại Đường 》vừa mới mở ra liền có nhiều người xem như vậy? Hơn nữa bình luận toàn bộ đều nhắc tới ốc sên?
Đường Triều không rõ nguyên do.
Bất quá cậu vẫn điều chỉnh máy quay một chút, cho bản thân một cái đại đặc tả, sau đó lộ ra hàm rang trắng sáng noi: "Chủ bá đã về rồi đay! Mọi người có nhớ chủ bá không?".