Đã hơn năm tiếng kể từ lúc tiến vào căn phòng đầu tiên, mặt đất vốn trống trải lúc này cũng đã chất đống những cuộn giấy vo viên.
Trận pháp đương nhiên không phải cứ vẽ ra là có thể phát huy tác dụng mà bản thân người vẽ còn phải truyền vào đó một loại năng lượng nhất định nữa.
Shinaka không thể đáp ứng được điều này, vì vậy từ lúc bắt đầu nghiên cứu trận pháp, cô đã chi ra một số tiền lớn, mua loại giấy chuyên dụng tích trữ sẵn năng lượng, như vậy yêu cầu với người vẽ cũng theo đó mà ít đi.
Cũng may trong tài khoản nguyên chủ có rất nhiều tiền, Shinaka không biết số tiền này đến từ đâu, cứ định kỳ hàng tháng lại có người chuyển tiền đến, đều đặn không ngắt quãng một tháng nào.
Shinaka từng nghĩ đến khả năng nguyên chủ vẫn còn gia đình, chẳng qua giả thuyết này đã nhanh chóng bị gạt phăng đi.
Thứ nhất, từ điện thoại, máy tính đến nhà ở hiện tại, không gì cho thấy nguyên chủ còn người nhà.
Thứ hai là, mặc dù thế giới này có khác với trái đất như nào đi nữa, thì địa danh, con người, các mối quan hệ,...!đều vô cùng giống, mà bản thân cô ở trái đất vốn là trẻ mồ côi, cũng không còn một người thân nào khác.
Sau một khoảng thời gian tìm tòi không có kết quả, vấn đề này liền bị cô gác sang một bên.Mỗi tờ giấy chuyên dụng đều rất mắc, song Shinaka lại không muốn xé sách để luyện tay.
Cô cảm thấy những cuốn sách này tồn tại trong nhiều năm như vậy cũng không bị thời gian bào mòn, vậy người như cô dù không thể đọc, cũng không nên thẳng tay phá hủy chúng.
Hiện tại cô đã vẽ được 80% trận pháp mà không phạm phải bất kì một sai sót nào.
Quá trình luyện tập này quả thực vô cùng nhàm chán, mỗi lần vẽ sai đều sẽ phải vẽ lại từ đầu, lặp đi lặp lại mãi một hành động như vậy, không ngừng không nghỉ, là ai thì cũng sẽ cảm thấy nóng nảy mà thôi.
Lại thêm năm tiếng nữa trôi qua, cả người cô lúc này đã ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt không giấu được vẻ mệt mỏi do phải tập trung vào một thứ quá lâu, nhưng đôi mắt lại vô cùng sáng.
Cô đã làm được đến gần như hoàn hảo rồi, chỉ còn kém bước hoàn thành một chút nữa thôi.
Mỗi một tờ giấy thả xuống đất đều mơ hồ mang theo năng lượng ánh sáng nhạt, chúng hiện tại đã là bán thành phẩm, cũng không phải là phế phẩm vô tri như trước.
Tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy, tốc độ tay ngày một nhanh, động tác ngày một thành thạo.
Cứ như vậy, khi nét vẽ cuối cùng được hoàn thiện, bút vừa dứt, một luồng ánh sáng rực rỡ từ tấm giấy mỏng manh phát ra, thập phần chói mắt.
Lớp bụi trên trần nhà đột ngột rơi xuống, để lộ ra trận pháp khổng lồ đã bị thời gian làm cho hư hao.
Trong quá trình vẽ, có nhiều chi tiết mà cô không nhớ rõ, vì thế, Shinaka đã dành một chút thời gian để xem lướt qua toàn bộ số sách ở đây.
Nhờ thế mà cô phát hiện một trang giấy vẽ lại trận pháp giống đến 90% trận pháp nguyên bản trong trí nhớ.
Cô vừa mô phỏng theo trong sách, vừa không ngừng thay thế cùng sửa chữa những chỗ không hợp lý.
Chính vì sự trùng hợp này mà khi trận pháp của cô khởi động, nó vô tình gây ra hiện tượng cộng hưởng, cùng lúc kích hoạt cả hai.Mặt đất dưới chân rung lên mãnh liệt, đất đá rơi xuống, Shinaka nhanh chân trốn dưới gầm bàn, chai lọ phía trên nảy lên từng hồi rồi rơi xuống đất, vỡ toang thành những mảnh âm thanh chói tai.
Trận động đất kết thúc, không gian đột nhiên tĩnh lặng trở lại.
Shinaka từ từ chui ra khỏi chỗ trốn.
Lúc này trên đầu cô như có một cái giếng trời, ánh nắng vàng nhẹ nhàng theo đó chiếu xuống, Shinaka có thể nhìn thấy những hạt bụi trôi nổi trong không khí.
Những cái cây như được hồi sinh, chúng tắm mình trong ánh nắng dịu nhẹ rồi sinh trưởng với tốc độ đáng kinh ngạc, những dây theo phát triển không ngừng, dài ra, rủ xuống như một tấm màn thiên nhiên xanh mơn mởn che phủ lấy lớp kệ gỗ phía sau.
Không dừng lại ở đó, từ đâu, những đốm sáng to như những con đom đóm xuất hiện xung quanh những chồi cây.
Phải nhìn thật kĩ mới thấy, mỗi một đốm sáng là một sinh linh bé nhỏ với đôi cánh trong suốt, mỏng manh như cánh ve và đôi tai dài nhọn như những tinh linh của rừng sâu.
Shinaka không biết thứ bụi vàng lấp lánh rơi ra sau mỗi lần đập cánh kia có phải là bụi tiên hay không, nhưng khung cảnh trước mặt này quả thật tràn ngập tiên khí, đẹp đẽ đến vô cùng.
Vài sợi tóc đột nhiên rủ xuống mặt, Shinaka lấy điện thoại ra soi thử, hóa ra một tinh linh lười biếng đang say ngủ trên đầu cô, mái tóc tinh linh trắng muốt, mềm mại như tơ bao lấy thân thể nhỏ bé.
Tinh linh này nhẹ đến nỗi cô không cảm nhận được sức nặng.
Khung cảnh này quả thực yên bình đến vô cùng.
m thanh đinh đang vang lên, bảng điện tử của hệ thống hiện ra, chúc mừng cô vượt qua căn phòng thứ nhất “kho báu của tinh linh” thành công đạt được “sách cổ quý giá”..