Làm Trùm Trường Trong Thế Giới Song Song


- BaVừa vào đến cửa, một cô bé nhỏ xinh xắn đã lao tới, Shinaka nghĩ cô bé định nhào vào lòng thanh niên, nhưng chợt thấy sự tồn tại của cô nên dừng lại.

“Cơ mà thanh niên này hóa ra cũng là ba người ta rồi, vậy chắc tuổi cũng không còn nhỏ nữa.”- Ba ơi, bạn ấy là ai thế ạ? Con chưa thấy bạn ở trường học hay ở chỗ vui chơi bao giờ.

- Cô bé nhìn cô đầy vẻ hiếu kì.- Ba cũng không rõ, nhưng bạn ấy không phải là người của làng chúng ta.

Từ giờ bạn ấy sẽ ở đây, nên con hãy đối xử tốt với bạn ấy nhé.Vừa nói, thanh niên vừa thả cô xuống, rồi lấy tay nhẹ xoa đầu đứa bé nọ.- Thật ạ? Vậy bạn ấy có cùng con đi học không? Lâu lắm rồi tụi con không có học sinh mới.Đoạn cô bé lao đến trước mặt cô, không kiêng dè gì mà đánh giá từ trên xuống dưới.- Nè nè, cậu biết dùng ma pháp chứ, nếu có thì sau này có thể đi học cùng mình rồi.Shinaka lúng túng, cô gật đầu, sau đó lại lắc đầu, cô cũng không biết cơ thể này có thể dùng được ma pháp không nữa.

Đứa bé nhìn cô một lúc, sau đó chạy vội lên lầu, tiếng bước chân vang lên bình bịch.- Bé Ahb bình thường rất hiếu động, hai đứa sẽ thân nhau nhanh thôi.

- thanh niên nói với cô.Ahb rất nhanh đã quay lại, trên tay còn cầm theo một quả cầu thủy tinh nho nhỏ.

Cô bé để quả cầu lên một tấm đệm tím trên bàn rồi cầm tay cô kéo lại.- Mau thử đi, ở làng cậu, trẻ con không được cho làm trắc nghiệm sớm hở?Shinaka gật gật đầu, chắc đây là dụng cụ đo năng lực của tinh linh tộc đi.


Shinaka do dư một lát, sau đó cũng đặt tay lên, dù sao sự hiếu kỳ và mong chờ của Ahb cũng quá rõ ràng, Shinaka không muốn làm cô bé này thất vọng.

Chính là khi cô đặt tay lên, quả cầu hoàn toàn không có bất cứ một phản ứng gì.

Cô do dự, không biết có nên rụt tay lại không, đoạn nhìn sang Ahb.

Cô bé cũng không có biểu hiện thất vọng như cô nghĩ, mà khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn về phía thanh niên nọ, giống như chờ đợi một sự giải thích cho hiện tượng kỳ lạ này.- Ahb, con lấy một tấm vải đen lại đây đi, cái nào mỏng mỏng thôi.Ahb lập tức vâng lời, thoáng chốc đã mang đến đúng đồ vật được yêu cầu.

Thanh niên cầm lấy tấm vải phủ lên quả cầu thủy tinh, lúc này Shinaka mới nhìn thấy ánh sáng trắng nhàn nhạt len lỏi qua tấm vải, hóa ra không phải quả cầu không có phản ứng, mà do trời sáng làm phản ứng không được rõ ràng mà thôi.- Oaaaa, là màu trắng này.Sự sùng bái của Ahb quá rõ ràng, làm Shinaka đột nhiên tò mò màu trắng liệu có gì khác với những màu khác hay không.- Ánh sáng của quả cầu sẽ phản ánh loại nguyên tố của ma pháp mà ngươi sở hữu.

Tinh linh chúng ta rất hiếm ai có thể trắc nghiệm ra màu trắng.- Thanh niên giải thích- Đúng rồi đó, lớp con chả có ai màu trắng cả, chỉ toàn màu xanh lục mà thôi.- Ahb tiếp lời.Lúc này Shinaka mới nhớ ra, tinh linh chủ yếu thường thức tỉnh năng lực liên quan đến cây cỏ, nên trắc nghiệm ra màu xanh đại diện cho hệ mộc mới là bình thường nhỉ.

Dù sao thì việc có thể học tập ma pháp cũng là một việc khiến cô sung sướng.

Ahb sau đó kéo cô lên lầu, trịnh trọng chia cho cô một nửa chiếc giường cùng cả giang sơn nhỏ của mình.

Mẹ của Ahb là một tinh linh với mái tóc màu vàng, khuôn mặt vô cùng hiền từ.

Bà về nhà trong lúc hai đứa trẻ còn đang bận chuẩn bị đồ dùng đến trường, làm cơm rồi cả nhà cùng quây quần bên nhau dùng bữa tối.

Ở đây không có ti vi, cũng không có nhiều thiết bị giải trí nên cư dân thường đi ngủ từ rất sớm.


Nhưng Ahb vì có bạn mới nên hôm nay thức rất khuya.

Cô bé trước giúp Shinaka chuẩn bị đồ dùng để cùng đi học, sau đó như sợ cô không quen, nên lại lôi ablum lớp ra giới thiệu cho cô từng người một, còn kể thêm một vài mẩu chuyện vụn vặt về người nọ để cô có thể hình dung được tốt hơn.

Mặc dù không hiểu lắm mọi chuyện đang xảy ra, cả việc đột ngột bị đưa đến một thế giới xa lạ lần nữa nhưng sự thân thiện của những cư dân nơi đây thực sự làm cô cảm thấy ấm áp, cũng thấy yên tâm vô cùng.Hôm sau hai đứa bé lại cùng nhau đi học, trường học của tinh linh so với nhân loại cũng không khác nhau là mấy.

Dường như Ahb cảm thấy việc Shinaka có thể trắc nghiệm ra màu trắng là một việc rất đáng tự hào, vì thế gặp bạn nhỏ nào cô bé cũng khoe một lần, Shinaka chưa kịp chào hỏi với ai, mọi người đã nhận thức cô là một cô bé có màu nguyên tố trắng rồi.

Cũng may những đứa bé ở đây đều vô cùng tốt bụng, lúc biết cô không thể nói chuyện, chúng không chỉ không trêu trọc mà ngược lại còn tỏ ra vô cùng săn sóc khiến cuộc sống ở trường học của cô vô cùng thuận lợi.

Sau giờ học, Ahb kéo Shinaka đến một góc nhỏ ít người biết phía sau trường học.

Hóa ra chỗ này có một đám thỏ hoang thường xuyên lui tới, Ahb sau khi vô tình phát hiện ra chỗ này thì ngày nào cũng đến chỗ này để cho đám thỏ ăn, sau đó bí mật luyện tập ma pháp ở chỗ này.

Giờ có thêm Shinaka nữa nên chỗ này nghiễm nhiên trở thành địa bạn của cả hai.Thoáng cái, cô đã ở đây được hơn một tuần, cũng đã quen với nhịp sống sinh hoạt và con người nơi đây.

Tinh linh tộc trong các thoại bản và sách sử ghi lại, thường là một chủng tộc lạnh lùng và cao ngạo, tuy nhiên, sau một tuần chung sống và quan sát, cô có thể tự tin nói rằng chuyện đó là hoàn toàn sai.


Con người ở đây sống rất tình cảm, điều đó thể hiện qua cách mà tụi nhỏ đối xử với nhau trong lớp học.

Shinaka nhớ có hôm nào, anh trai của một bé gái trong lớp phải tiến hành kì thi xếp lớp đầu vào trường pháp thuật.

Trước hôm đó 1 ngày, mọi người trong lớp đã cùng nhau ghi những lời chúc và ký tên để gửi đến anh trai nọ, hy vọng anh trai có thể thi được thành tích thật tốt.

Việc gửi lời chúc đến một người xa lạ có lẽ là một chuyện kì lạ, cũng rất hiếm thấy ở một lớp học nhân loại bình thường, nhưng cô bé kia nói rằng, hy vọng anh trai mình nhận được thật nhiều thật nhiều những lời chúc phúc, thật nhiều thiện ý nhất có thể, vì thế đã nhờ mọi người trong lớp cùng viết lời chúc và đám trẻ cũng ủng hộ rất nhiệt tình.

Shinaka có thể đọc được tấm lòng của chúng qua những dòng chữ non nớt nọ, không phải là cả đám viết cho có, đứa nào cũng giống đứa nào, mà là thật tâm suy nghĩ cân nhắc câu chữ, thật sự hy vọng người nhận được lời chúc sẽ đạt được ước nguyện.

Ở đây lâu nhưng không có bất kỳ một dấu hiệu nào của hệ thống cũng làm cô ẩn ẩn bất an, Shinaka biết cô sẽ phải rời khỏi đây không sớm thì muộn, và trên hết đây vẫn là một bài kiểm tra, biến cố sẽ đến dù cô muốn hay không, và dù đã cảnh giác hết sức có thể, thì có những chuyện không thể vãn hồi, đặc biệt là khi nó đã được định trước..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận