Từ khi biết được nhà của Hari, Huỳnh Thành hầu như ngày nào cũng đến nhà Hari rủ cô đi chơi, đi ăn.
Huỳnh Thành đến muốn mòn giày mà vẫn không biết chán vì anh rất thích gặp Hari và được ở bên cạnh cô.
Anh hay trêu Hari hoặc làm những trò nghịch ngợm để cho cô vui.
Và Hari cũng rất thích được ở cạnh Huỳnh Thành, vì chỉ khi ở bên cạnh anh, Hari mới cảm thấy mình thật sự hạnh phúc.
Thế là Huỳnh Thành bỏ hết công việc suốt ngày cứ quấn quýt lấy Hari như hình với bóng.
Ba mẹ Hari cũng thấy vui lây khi con gái mình tìm được hạnh phúc.
Nhưng bỗng nhiên trên trời rơi xuống một chuyện kinh khủng khiến cho cả hai phải tránh mặt nhau thậm chí có thể mất nhau mãi mãi:- Em xong chưa, sao lâu quá vậy? Trễ giờ rồi, đến trễ không hay lắm đâu.- Em sắp xong rồi, chờ tí.- Ừm, lẹ đi.Hari vừa bước ra khỏi cổng, Huỳnh Thành sững người ngơ ngác nhìn cô- Anh sao thế?- Không, không có sao.
Hari, em đẹp lắm!- Hì, giỡn hoài.- Anh nói thiệt mà, bạn gái anh là người đẹp nhất trên đời này.- Thui được rồi, đi lẹ đi đừng đứng đây nịnh bợ em nữa.Cả hai cùng lên xe và đi đến nhà Huỳnh Thành.
Hôm nay là sinh nhật mẹ của Huỳnh Thành, do lần trước anh đã năng nỉ cô nên cô đã đồng ý đến dự.
Trước khi đến chỗ cả hai còn cười nói vui vẻ mà không hề biết sắp có chuyện lớn xảy ra.- Tới rồi, em xuống đi.- Wow,...!Anh chưa từng nói với em rằng nhà anh giàu đến thế.- Em thích không, nếu như em lấy anh tất cả sẽ thuộc về em.- Cái anh này, em đến với anh là vì em yêu anh chứ không phải vì tiền bạc hay nhà lầu xe hơi gì của anh cả.
Nếu như anh còn nói như vậy nữa em đi về thật đó...- Thôi mà cục cưng của anh đừng giận nữa mà, anh xin lỗi, anh chỉ đùa với em chút thôi.
Giờ chúng ta vào được rồi chứ?- Ừm.Huỳnh Thành nắm chặt lấy tay Hari đi từ ngoài cổng vào như muốn cho cả thế giới này biết rằng cô là bạn gái của anh.
Do ba mẹ của anh là chủ của một công ty lớn nên hôm nay có rất nhiều đối tác làm ăn của họ đến trong đó có cả tiểu thư Thanh Mai.
Nhưng Huỳnh Thành không hề biết.
Khi anh dẫn Hari vào, ai nấy cũng đều bàn tán xôn xao:- Cô gái đó thật ra là ai.
Tại sao cô ta lại đi chung với tổng giám đốc?- Nhìn bộ dạng của cô ta xem, thật đáng xấu hổ.
Đúng là thứ nhà quê.- Hức, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga...Bao nhiêu lời chỉ trích đắng cay cứ nhắm vào Hari nhưng cô vì Huỳnh Thành nên đã bỏ qua tất cả.
Huỳnh Thành biết Hari đã phải chịu uất ức khi đi cùng anh đến đây nên chỉ biết an ủi cô rồi từ từ tìm cách sau:- Em ổn chứ?- Em không sao, chúng ta đi tiếp đi.- Ừm, em yên tâm có anh ở đây, anh sẽ bảo vệ em.Hari rất cảm động vì câu nói đó của Huỳnh Thành, không uổng công cô đã yêu anh và cùng anh tới đây.
Huỳnh Thành dẫn Hari đến ra mắt với ba mẹ anh.- Ba mẹ, đây là Hari bạn gái của con.- Dạ, con chào hai bác.- Ừm chào con, bác đã nghe Huỳnh Thành kể rất nhiều về con.
Nó bảo ở nhà con rất ngoan lại hiếu thảo với ba mẹ, bác rất thích những đứa trẻ giống con_ Mẹ Huỳnh Thành nói- Dạ, bác quá khen, con không tốt đến như vậy đâu ạ.- Thôi, không cần phải khiêm tốn, bác biết hết cả mà.
Hai đứa đứng chơi, ba mẹ còn phải tiếp khách.- Dạ_ Cả hai đồng thanh đáp- Ai cho anh bêu xấu em trước mặt ba mẹ anh vậy.- Anh có bêu xấu em gì đâu, anh nói toàn sự thật không mà.- Chỉ giỏi nịnh nọt, tha cho anh áh.Hai người đang nói chuyện thì ông MC chen ngang:- Xin tất cả mọi người hãy hướng mắt về sân khấu của chúng ta.
Hôm nay, tôi xin đại diện làm người dẫn chương trình cho buổi tiệc sinh nhật của bà Huỳnh.
Xin quý vị hãy cho một tràn pháo tay thật lớn để buổi tiệc của chúng ta được bắt đầu ạ.- Trước tiên, tôi xin mời anh Huỳnh Thành, con trai của bà Huỳnh lên sân khấu để phát biểu đôi lời cũng như gửi lời chúc mừng sinh nhật đến mẹ của mình.- Xin chào tất cả quý vị quan khách đã đến đông đủ ngày hôm nay.
Tôi rất vui khi được đón sinh nhật lần thứ 49 của mẹ tôi.
Và điều đặc biệt hơn là lần này tôi lại được cùng bạn gái của tôi gửi lời chúc mừng mẹ.
Nhân dịp đây, tôi cũng xin được giới thiệu bạn gái tôi: Hari Won- người con gái tôi yêu nhất trong cuộc đời này và có thể sau này cô ấy sẽ là vợ chính thức của tôi.
Hari, em có thể lên đây với anh được không? Hari giật mình, hốt hoảng, cô không ngờ anh lại đi nói cho tất cả mọi người biết chuyện giữa cô và anh.
Cô đang do dự thì mẹ Huỳnh Thành đã đi lại và bảo:- Nó kêu con lên thì con cứ lên đi có gì đâu phải ngại.- Dạ, dạ_ Hari ấp úng trả lờiThế là cô cũng bước lên sân khấu nhưng cô đang đi thì có người nào đó đã đưa chân ra khiến cho Hari vấp ngã:- Oái,...- Ôi, tôi xin lỗi, tôi không cố ý, cô có sao không?- Không, tôi không sao.Mọi người xung quanh được một phen cười nghiên ngả, Huỳnh Thành thấy vậy đi xuống dìu Hari lên.
Người làm cho Hari té là Thanh Mai, cô ta cố tình làm bẽ mặt Hari trước tất cả mọi người.
Cô ta nhận biết được rằng Hari sẽ là đối thủ đáng gờm của cô ta.
Cô biết muốn chiếm được trái tim Huỳnh Thành trước hết phải bắt đầu từ Hari.- Xin giới thiệu lại với mọi người, đây là Hari, bạn gái tôi.Anh vừa nói xong, phía dưới lại xôn xao:- Bạn gái? Cô ta xứng sao.- Cái gì? Tôi không nghe nhầm á chứ.- Đường đường là một cậu chủ tập đoàn lớn mà lại đi quen một đứa con gái nhà quê.
Thật tức cười.- Chưa chắc là thật đâu, biết đâu cậu ta chỉ quen qua đường thôi...Những câu nói khó nghe liên tiếp được thốt ra một cách dễ dàng.
Hari lúc này rất muốn bỏ đi về nhà ngay, cô rất muốn khóc nhưng cô đã không làm vậy mà cố kìm nén cảm xúc của mình để giữ thể diện cho Huỳnh Thành.- Xin mọi người trật tự, những điều tôi nói đều là sự thật.
Lời cuối cùng, tôi xin gửi đến mẹ tôi là con chúc mẹ luôn có nhiều sức khỏe, sống thật lâu với con và chứng kiến ngày con thành hôn.
Chúc quý vị quan khách có một buổi tiệc thật vui vẻ.Nói rồi anh nắm chặt tay Hari cùng cô đi xuống.
Anh nói với Hari:- Anh xin lỗi em nhiều lắm, anh hiểu, anh biết vì anh mà em phải chịu nhục nhã, uất ức.
Anh yêu em nhiều lắm, cảm ơn em đã đồng ý làm bạn gái anh.
Hari, em là điều tuyệt vời nhất của anh.Anh đang nói đến đây thì ba của anh đã gọi anh:- Huỳnh Thành qua đây với ba.- Em đứng đây đợi anh nha, anh qua đó xíu rồi quay lại liền.- Ừm, anh cứ đi đi.Hari đang đứng thì Thanh Mai đi lại.- Chào, cô là Hari phải không? Tôi là Thanh Mai rất vui khi được làm quen với cô.- Chào cô.- Lúc nãy xin lỗi vì đã làm cho cô ngã...- À, tôi không sao.- Cô có biết uống rượu không?- Không, tôi không biết uống rượu.- Rượu ngon lắm, cô cũng nên thử chút đi.- Không, cám ơn.- Thử xíu đi, không say đâu.Hai người đưa qua đưa lại cuối cùng Thanh Mai hất hết ly rượu vào người Hari.- Ôi, tôi thật sự không cố ý, xin lỗi cô nha.- Không, tôi không sao.Mọi người xung quanh thấy Hari như thế cười tủm tỉm.
Còn cô ta thì nghênh ngang đắc chí_ Thử xem cô chịu đựng được bao lâu.Lúc Huỳnh Thành đi lại thì cô ta đã đi mất.- Em sao thế? Sao quần áo lại dính đầy rượu thế kia?- Không có gì, em không sao.Ba mẹ Huỳnh Thành bắt đầu không hài lòng về Hari vì cô đã làm mất mặt gia đình anh tại buổi tiệc.
Mẹ Huỳnh Thành dẫn anh đến chỗ Thanh Mai- Mẹ giới thiệu với con.
Đây là tiểu thư Thanh Mai con gái của ông Trịnh tập đoàn Trịnh Thị.- Là cô.- Là anh.- Bộ hai đứa đã từng biết nhau trước đó à?- Dạ chúng con từng gặp nhau một lần trong siêu thị mẹ ạ.- Trái đất tròn thật, chúng ta quả là có duyên anh nhỉ?- Ừm tôi cũng không ngờ có thể gặp được cô ở đây.- Mẹ thấy hai đứa xứng đôi á, thôi hai đứa đứng nói chuyện xíu đi..