Sao cô ấy lại không lường trước, mình chỉ tăng ca thôi, kết quả.......
Lại bị sói nuốt rồi!!
Mà cô......
Có lẽ, cũng không đến mức như vậy, thậm trí còn....
Còn chút mong chờ?
Hoàng Ngân cảm thấy, chắc chắn là do nguyên nhân mình đói khát quá lâu rồi!!
Huống chi, cô dường như cũng đến độ tuổi như sói như hổ!
Điều này thật là.........
***
Hoàng Ngân cảm thấy mình thật sự sắp bị anh chọc điên rồi!!
Cuối cùng, Hoàng Ngân không biết thời gian vui sướng này sẽ kết thúc như thế nào, cũng không biết cụ thể kéo dài đến bao lâu mới kết thúc.
Đến cuối cùng, cô dường như không còn chút ý thức nào cả......
.......................
Hoàng Ngân dọn dẹp bàn làm việc và sửa soạn bản thân với tốc độ nhanh nhất.
Quay đầu lại nhìn thấy Cao Dương Thành.
Quần áo chỉnh tề, phong độ ngút trời, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.
Mà Hoàng Ngân, mặt vẫn đỏ ửng, thậm chí không kịp che đậy đi tình cảm sâu trong đáy mắt.
“Anh......đó, anh về trước đi! Tôi còn chút việc chưa xong....”
Hoàng Ngân ngồi xuống bàn lòng dạ rối bời.
Mở máy tính, xem bản vẽ vẫn chưa hoàn thành ở trong đó, lòng cô lại càng hoang mang, dường như không nắm bắt được chút manh mối nào.
Thật gay go!
“Biết bây giờ là mấy giờ rồi không?”
Cao Dương Thành chống cánh tay lên bàn sách, lại gần Hoàng Ngân, cúi đầu, giọng trầm hỏi cô.
Mùi hương hooc-môn nam tính tự nhiên bao phủ lấy Hoàng Ngân, khiến cho tâm tư cô càng hỗn độn.
“Tôi.....tôi đồng ý với tổng thanh tra Trần rồi, sáng mai phải gửi bản phác thảo cho bà ấy.”
Hoàng Ngân kiên trì.
Cao Dương Thành quá rõ tính cách của Hoàng Ngân.
Những việc mà cô quyết định, người bình thường sẽ khó có thể thay đổi được.
Đặc biệt về mặt công việc.
Nhất là những đối thủ tưởng tượng trong công việc.
Cô sao cô thể dễ dàng chịu khuất phục
Cao Dương Thành cũng không khuyên gì nhiều nữa, lôi Hoàng Ngân ra khỏi ghế làm việc một cách bá đạo, dồn cô sang một bên.
Hoàng Ngân mơ hồ không hiểu: “Anh làm gì đấy?”
Chỉ thấy anh cầm chuột ấn lưu, nhanh chóng cắm Usb vào cho hết bản vẽ của Hoàng Ngân vào ổ U, sau đó, không đợi cho Hoàng Ngân hiểu ra, bế cô từ ghế lên, đi ra ngoài.
Hai tay ôm chặt cổ của anh: “Rốt cuộc anh muốn làm gì vậy?”
“Em vừa làm việc gần cả một tiếng, em không mệt à?”
“.....”
“Không mệt!”
Hoàng Ngân bám cổ trả lời anh: “Cho nên, ngay lập tức, trả lại việc cho tôi!”
Cao Dương Thành cười nhẹ: “Thể lực từ lúc nào mà khỏe như thế này? Xem ra lần sau anh cần mạnh mẽ hơn nữa
“........”
Hoàng Ngân thấy nếu anh thật sự mạnh hơn nữa, mình chắc chẵn sẽ chết dưới tay anh!
Cũng không biết tại sao, thể lực của người đàn ông này tốt đến mức gần bằng tên biến thái!!
Chỉ nghĩ thôi Hoàng Ngân cũng cảm thấy lạnh người............
Cảm xúc lại rung động không thôi.
Cao Dương Thành cuối cùng bế Hoàng Ngân vào phòng nghỉ trong phòng làm việc của mình.
Anh đặt máy tính của mình lên trên giường, rồi cắm vào ổ U thay Hoàng Ngân, down xuống tất cả bản vẽ của cô.
Cuối cùng, gõ tay lên bàn, cố ý nhắc nhở Hoàng Ngân rằng: “Trong ổ F có tài liệu quan trọng, không được phép tự tiện mở ra xem, biết chưa?”
Hoàng Ngân chớp chớp mắt.
Khó có thể nào vẫn là ảnh của cô?
Nhưng, nhìn máy tính thì đã không phải là hình nền trước đây rồi!
Cao Dương Thành như vừa nhìn là đoán ngay được ý nghĩ của Hoàng Ngân rồi, hơi khóe môi nhỉnh lên, theo một độ cong đầy tà ác: “Nhắc em rồi đấy, đừng xem linh tinh một số thứ không phù hợp với trẻ nhỏ đó.”
Không phù hợp với trẻ nhỏ.......
Thật hay đùa?
Hoàng Ngân bán tín bán nghi!
“Tối nay ngủ ở đây đi.”
Cao Dương Thành nói.
Hoàng Ngân lại cũng không có ý kiến gì, vì cô đã quá mệt rồi, hơn nữa muộn như thế này rồi, chạy về nhà có lẽ cô kiệt sức mất.
Cho nên, cô gật đầu, sau đó, ngẩng đầu nhìn anh: “Còn anh?”
“Cũng thế.”
“Anh cũng ngủ đây?
Hoàng Ngân ngơ ra.
Cao Dương Thành nhìn cô, không nói
Sau đó.........
Ngoài ý muốn, Hoàng Ngân vẫn không biết nói gì, chỉ còn cách chạy nhanh như chớp vào phòng tắm: “Tôi cần tắm trước.”
“........”
Cao Dương Thành tưởng rằng, Hoàng Ngân nhất định sẽ từ chối anh cơ!
Thậm chí, một giây trước,anh còn nghĩ rằng nếu Hoàng Ngân nhất quyết muốn anh đưa về nhà, thì anh phải đối phó như thế nào, rốt cuộc đưa về nhà hay mặt dày ở bên cạnh cô tốt hơn.....
Trong phòng tắm phát ra âm thanh tiếng nước chảy “ào ào”
Rõ ràng ngăn cách là một cánh cửa kính dày, Cao Dương Thành lại như nhìn thấy thân hình gợi cảm ở trong đó, khiến cho anh.....
Có chút máu lên não, trong lòng rạo rực, cổ họng khô khốc!
Nhưng anh vẫn nhanh chóng ép bản thân bình tĩnh lại.
Bởi vì anh lo cho cơ thế cô không chịu nổi......
“Dương Thành.......”
Bỗng nhiên, bên trong phát ra tiếng gọi của Hoàng Ngân.
Không biết có phải anh nghe nhầm hay không, lọt vào tai anh giọng nói nhẹ nhàng, khiến tâm tư anh có chút hỗn loạn.
“Tôi có thể dùng khăn tắm nào được?”
Hoàng Ngân cách một cánh cửa kính hỏi anh.
“Cái màu xám”
Sau đó, bên trong yên lặng.
Sau đó một lúc.......
“Có thể cho tôi mượn một chiếc áo choàng tắm.......”
Hoàng Ngân tắm xong lạnh, mới nhận ra mình không có quần áo để thay.
Bi kịch!
Cao Dương Thành lấy ra áo choàng tắm từ tủ ra, gõ cửa kính, rất nhanh, cửa mở hé ra một khe nhỏ......
Một cánh tay mịn màng, còn dính một chút bọt, hơi nước nóng mù mịt cũng từ trong tỏa ra.
Cao Dương Thành căng thẳng........
Đưa tay ra, liền mạnh mẽ lôi Hoàng Ngân từ trong nhà tắm ra.
Hoàng Ngân thay anh sắp xếp lại quần áo thay ra.
Trên quần áo hình như còn lưu lại mùi hương của anh......
Mùi nam tính chỉ thuộc về anh, mê ly dễ chịu.
Không hề có tí mùi thuốc lá nào.
Hoàng Ngân mới nghĩ ra, hình như từ lâu rồi không ngửi thấy mùi thuốc lá trên người anh.
Lẽ nào anh cai thuốc thật rồi?
Hoàng Ngân có chút vui mừng, cảm thấy mình như thế này giống hệt người vợ nhỏ trong gia đình.
Cảm giác này có chút kì diệu.....
Sau khi xếp quần áo cho anh, Hoàng Ngân trở lại giường, mở laptop ra.
Mọi tài liệu đều được Cao Dương Thành ra, bỗng nhớ ra những lời dặn dò của anh.......
Ổ F thật sự có những thứ không phù hợp với trẻ nhỏ?
Hoàng Ngân tò mò vẫn cứ mở ra ổ F.
Khi nhìn thấy mọi thứ ở bên trong, mắt cô bất giác bị một làn sương mờ che kín.
Trong đó có vô số những bức ảnh.