NGUYÊN TÁC
Khung cảnh mở ra trên chiến trường đầy lửa đạn, khói bay từng vệt trong không khí đầy chết chóc ẩn hiện bóng 1 đoàn quân bao vây đại phản diện trong truyền thuyết.
đứng trước mặt người thủ ĩnh ấy lại là quý phi yêu dấu của chính mình - Hoắc Thủy khoắc trên mình tà áo choàng đỏ cất tiếng nói mang chút sự hoảng sợ, lo lắng nhưng lại vô cùng cương quyết:
-"Bệ hạ, hãy để chúng tôi bắt được người mà không cần do dự, Giang Quân đã hứa với ta rằng anh ấy sẽ tha mạng cho ngài!"
Nét mặt Thiên Tỉ trùng xuống mà đượm buồn nghĩ ngợi trong tiềm thức chính mình rồi nhẹ giọng nói nhỏ ( chỉ đủ bản thân chàng nghe) :"Nàng đã bao giờ từng yêu đơn phương mội ai chưa? Không để đủ thời gian nghe thêm những lời chàng nói, Hoắc Thủy tiếp tục lên tiếng khuyên ngăn:
-"Thưa bệ hạ, ngài hiện tại đã không còn đường lui nữa rồi"
Người con gái mình từng yêu giờ lại đầu quân đứng về phe giặc, lại còn khuyên mình đầu hàng bọn phản quốc.
Trái tim chàng đau đớn như vừa bị một con dao sắc nhọn đâm nát trái tim chứa đựng tình yêu nồng nhiệt.
Chàng còn vốn nghĩ, chính tình cảm bấy lâu nay sẽ làm cho nàng hoàn toàn tin tưởng mình , ủng hộ mình, thậm chí còn vẽ nên cả viễn cảnh hạnh phúc về già của cả hai người.
Nhưng sự thật lại thật oái ăm.
Tất cả chỉ là mộng tưởng lo tự mình chàng thêu dệt nên.
Trong cơn tức giận, Thiên Tỉ quát lớn đầy giận dữ:
-"Hắn ta là cái quái gì.
Ta mới là chân mệnh thiên tử, sống chết của một vị vua như ta sao có thể để một kẻ thất nghĩa phản nước định đoạt, làm sao có thể để người khác thống trị!"
Thoạt rồi chàng nâng thanh kiếm trên tay mình chĩa thẳng vào người con gái mình yêu, cả 2 bên cùng lao tới.
Bất chợt Thiên Tỉ thoắt quay mũi kiếm trên tay về chính mình, chuôi kiếm nằm lọt trong lòng bàn tay của Hoắc Thủy, từng giọt máu đỏ rỉ ra từ vết thương ngay bụng nơi bị kiếm đâm.
Còn gì đau hơn khi phải 1 sống một chết với người mình yêu?.
Chàng chọn cách hy sinh bởi hiện tại chàng không còn gì trong tay nữa, nước mất, nhà tan, ngay cả bóng hồng mình đơn phương cũng từ chối mình đến với nam nhân khác.
Với trách nhiệm của một vị vua chàng thà chết dưỡi kiếm người mình yêu còn hơn phải bỏ mạng trong tay của kẻ bất nhân bất nghĩa.
Từng tiếng hét thất thành vang lên: "Bệ ha ...! Bệ hạ!!!"
Thiên Tỉ dương tay lên chạm vào gương mặt mình hằng nhớ cùng với những lời cuối cùng chàng muốn nói:
-" Tiểu Thủy, nàng đã thắng, nàng .....nhất định sẽ không thể nào quên được ta nữa!! Chàng nở nụ cười nhẹ đầy mãn nguyện.
Có lẽ Thiên Tỉ đã thực sự hạnh phúc khi cuối cùng cũng nằm trong vòng tay của cô ấy - người chàng yêu!
-"KHÔNG!!!" - Hoắc Thủy đau đớn tuyệt vọng hét lên........không gian chợt vụt tắt.
Game over
Trên màn hình máy tính xuất hiện trang bìa trò chơi cùng tiếng của một cô gái:
-"Woohoo, "vị vua ngốc nghếch đáng yêu của tôi" -lại chơi trò chơi này lần nữa! Dù tôi có làm đủ mọi cách để cứu anh ta thì cũng đã 108 lần rồi, tại sao anh vẫn chết, tại sao tôi mãi không thể hoàn thành trò chơi? Hazza chết tiệt!
Màn hình hiển thị gợi ý của hệ thống:
-"Do cập nhật và nâng cấp hệ thống, công ty đã ra mắt lối chơi mới, "Truyền Thuyết Bá Vương" đã được tải lại và người chơi bane được tham gia phiên bản beta của nội bộ."
-"Ngươi có muốn cứu Thiên đế không?"
-" Đây là gì"- cô gái nói rồi click chuột vào nút "Sẵn sàng"
Bất chợt 1 điều siêu nhiên diễn ra, cô bị hút vào màn hình máy tính cùng dòng chữ cuối cùng hiển thị :" Chúc mừng người chơi Bena đã kết nối thành công với hệ thống trong trạng thái bị ràng buộc!"
Cô lạc vào không gian không trọng lực, lơ lửng trên không trung.
Cảm giác như cô đang ở trong một cơ sở chạy dữ kiệu của một chương trình với hệ thống cấu trúc khá đồ sộ.
Sự xuất hiện của một khung thông tin hiển thị đã thu hút ánh nhìn của cô:
-"Lời nhắc nhở ấm áp của hệ thống: Một khi người chơi bước vào trò chơi sẽ bị ràng buộc với số phận của nhân vật và không thể thay đổi.
Trò chơi chỉ kết thúc nếu bị xóa hoặc người chơi chết"
-" Nó có nghĩa là gì? "- cô lên tiếng
-" Điều này có nghĩa là nếu nhân vật trong trò chơi chết bạn cũng sẽ chết~"-Hệ thống