Lâm Vũ Thiên Hạ

...

Phủ Ngô gia!

- Chết tiệt! Không ngờ ba nhà kia lại có động thái liên kết với nhau, ta phải tìm cách chen chân ôm đùi một trong ba nhà mới được, như vậy về sau mới có thể nhanh chóng phát triển được.

Khi nhận được tin tức ba nhà liên minh với nhau cùng phát triển thì hắn không khỏi ngạc nhiên, từ xưa đến giờ trải qua mấy đời, nào có chuyện ba đại gia tộc này liên kết với nhau chứ.

Nhưng bất quá, Ngô Thương còn nhận được tin tức là đợt liên minh lần này rất tốt cho mấy gia tộc đang phát triển, không những vậy về sau còn được ba nhà họ bảo hộ, chuyện này vô cùng tốt.

Nhưng mà hắn đã đắc tội với Trần gia rồi, nên cũng không biết phải làm như thế nào để kết nối với hai nhà kia được, hẳn là Trần gia cũng đã nói xấu với Vương gia và Thành chủ rồi.

- Có rồi!

Suy nghĩ một chút, hắn nhớ tới cửa hàng đan dược của mình, chỉ cần mình cung cấp đan dược cho Trần gia thì mọi chuyện đã dễ nói chuyện rồi.

Lần này hắn cũng vô cùng hối hận vì lúc đó không gã con gái mình cho cháu trai của Trần Thiên Hàn, nếu không giờ hắn đã được lên thuyền tốt rồi. Hắn có hận cũng là hận Trương gia kia mê hoặc hoặc chính mình.

...


Tại Lưu Vân Tông!

- Theo như thông tin mà đệ tử của chúng ta báo cáo về được thì ba đại gia tộc kia đã đánh bại Trương gia cùng đám người Hắc La Tông rồi! Mà nghe nói trận chiến đó thắng là do một đứa cháu của Trần Thiên Hàn đã mời được cường giả về mới có thể trấn áp được đám người kia.

Ngưu trưởng lão ngước đầu nhìn lên tông chủ báo cáo những thông tin mà đệ tử thu thập được trong thời gian qua.

- Ngươi có thể nói mọi chuyện chi tiết thêm một chút được không?

Quách trưởng lão nhìn sang Ngưu trưởng lão hỏi, mọi người nghe vậy cũng gật đầu tán thành.

- Trong lúc Trương gia đang nắm quyền sinh sát của ba đại gia tộc thì có người của Trần gia mang theo cường giả trở về, trong đó có ba người biết phi hành, những đệ tử theo dõi nói là không thể nhìn ra thực lực của ba người kia. Không những vậy còn có một con Thiên Lang nghe nói là yêu thú tứ cấp cùng một đám Phi Vân Điểu, không những vậy còn có quân đoàn phía sau chạy đến hỗ trợ, nhìn những người trong quân đoàn kia thì hẳn thực lực cũng không cao lắm.

Ngừng một chút, Ngưu trưởng lão lại nói tiếp:

- Hiện tại những người được mời tới cũng đang tá túc tại Nam Lĩnh Thành, vẫn chưa có dấu hiệu rời đi, hơn nữa còn có thông tin xác nhận rằng ba nhà đó đã liên minh với nhau, mà họ còn miễn thuế một năm cho người trong thành!

Ngưu trưởng lão nghe vậy thì cười nhạt, thuật lại sự tình diễn ra trong Nam Lĩnh Thành trong những ngày qua cho mấy trưởng lão khác nghe, nghe xong thì căn phòng cũng trở nên âm trầm một ít.

- Ngoài ra... tộc nhân của hai nhà Đổng và Vương đã xin nhận nhiệm vụ sau đó thì mất tích không có lý do, nhưng tại sao bọn chúng tại mất tích cùng thời điểm như thế? Ta nghi ngờ rằng bọn họ đã thừa cơ hội trở về gia tộc rồi!

Quách trưởng lão nghe Ngưu trưởng lão nói vậy thì nói thêm những chuyện liên quan tới mấy đại gia tộc trong Nam Lĩnh Thành ra cho mọi người cùng nghe.

- Nếu quả thật là như vậy thì bọn họ đã xem thường quy chế của Lưu Vân Tông chúng ta rồi, vào đây chính là người của chúng ta nào có thể rời đi dễ dàng như thế chứ?

Thanh Vân trưởng lão nghe vậy thì không khỏi tức giận, ta cho ngươi tài nguyên cùng công pháp để tu luyện vậy mà không có lệnh của ta cũng dám trốn đi.

- Cứ cho người đi tìm bọn chúng về đi, nếu quả thật là như vậy thì bắt chúng về sau đó cứ giao cho đội chấp pháp xử lý, còn đám người được mời tới kia thì theo ta đoán là chúng cũng sẽ rời đi thôi.

Tông chủ nghe vậy thì chỉ nhàn nhạt nói, hắn ta không tin ba đại gia tộc kia sẽ không phụ thuộc vào đan dược của Lưu Vân Tông, với lại đám cường giả gì kia không lẽ cứ ở đó hoài sao?

(bygoogle = window.bygoogle || []).push({});

- Tông chủ! Lần này ta đề nghị cho tiến hành thu thêm đệ tử mới, những người cũ đi làm nhiệm vụ trong sơn mạch chết cũng khá nhiều rồi, còn mấy đệ tử tinh anh thì chúng ta sẽ tiếp tục bồi dưỡng làm sức mạnh cho tông phái của mình.

Thanh Vân trưởng lão lập tức đề nghị đến mọi người, vì những đệ tử thấp kém ở ngoại môn đi làm nhiệm vụ nguy hiểm đã chết gần hết rồi, còn mấy đệ tử nội môn thì họ không nỡ sử dụng.


Vì muốn được làm đệ tử nội môn thì người đó phải cực kỳ trung thành, không bao giờ phản lại tông môn, cũng vì nguyên nhân này mà đệ tử nội môn cũng không có nhiều. Mà những đệ tử nội môn này chỉ dành cho những nhiệm vụ cao cấp mà thôi.

- Cũng tốt, các ngươi cứ tùy tiện cho người đi thông báo tin tức này ra đi, sẵn tiện đem theo một ít đan dược xuống ba nhà kia xem như tạ tội vì không xuống giúp họ, có hỏi thì cứ dặn đệ tử nói là “chúng ta nhận tin tức không kịp với lại quá bận rộn” là được!

Tông chủ ngồi ở chiếc ghế cao phía trên nhìn xuống dưới cười nhạt, hắn sống nhiều năm như vậy thì làm sao không rõ, lo cho tộc nhân đó chỉ là cái cớ, còn lại là lo cho “lợi ích” mà thôi.

Nhưng lần này tông chủ của Lưu Vân Tông hẳn đã sai lầm rồi, vì không phải ai cũng như vậy, vì đó đều là con cháu máu mủ ruột thịt của họ.

Mà ai ngờ được nguyên nhân chính để bọn họ không đến giúp đỡ đó chính là người của Hắc La Tông, bọn họ không muốn hai phái chiến đấu với nhau, thứ hai là vì Trương gia đã gửi thư nói sẽ đóng góp nhiều hơn cho tông môn nên họ mới không nhúng tay vào.

- Khà khà, lần này ta rất háo hức đoán xem sẽ có bao nhiêu nhân tài vào tông môn chúng ta đây!

Quách trưởng lão cười tươi, vì sắp có thêm người để sai khiến rồi.

...

Sáng ngày hôm sau, tiểu viện Trần Vũ / Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ ngồi tu luyện trên giường, giờ này hai mắt cũng đã mở ra, miệng nhả ra một ngụm trọc khí, miệng lẩm bẩm:

- Cũng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục lại thực lực như trước, thôi không sao cứ cố gắn tu luyện là được.

- Tiểu Vũ!


Lúc này hắn đang ngồi trong phòng nhưng lại nghe tiếng nói của sư phụ mình truyền vào tai, giọng nói không lớn không nhỏ nhưng lại vô cùng rõ ràng và dễ nghe.

Trần Vũ bên kia cũng nghe được lời gọi của sư phụ mình nên lồm cồm bò dậy, hay tay dụi mắt, khuôn mặt ngáo ngơ xoay đầu nhìn qua nhìn lại, sau đó quay sang hỏi phân thân mình.

- Lúc nãy ta nghe tiếng sư phụ gọi mình phải không nhỉ?

- Đúng vậy, chúng ta đi ra ngoài thôi!

Tiểu Vũ đứng dậy đi ra trước, còn Trần Vũ thì đi vệ sinh cá nhân sau đó mới thò mặt ra ngoài.

Vừa ra ngoài hắn đã nhìn thấy sư phụ mình đã ngồi cùng với phân thân của mình, nên liền nhanh chóng chạy lại, cười ha hả hỏi:

- Ngọn gió nào đưa sư phụ đến tìm con vậy? Hay là sư phụ đến đây cho con một siêu cấp pháp bảo nào đó, con không ngại đâu, ha ha...

- Không có siêu cấp pháp bảo nào cho con cả! Ta gọi hai con ra đây là có chuyện, nó còn tốt hơn cả siêu cấp pháp bảo nữa!

Tháp Lão vuốt râu lắc đầu thản nhiên nói, lão cũng bó tay đệ tử của mình, mỗi lần mở miệng ra là pháp với chả bảo.

Nghe sư phụ mình nói như vậy, cả phân thân lẫn bản tôn đều vô cùng hí hửng, hai tay xoa xoa vào nhau cười nham hiểm nhìn sư phụ mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận