Lâm Vũ Thiên Hạ

Nó liền xé tan đao khí của đối phương và xông tới đánh thẳng tới, ở trước mặt cường giả Trúc Cơ thì võ giả Hóa Khí Cảnh chẳng là cái thá gì cả! Lập tức máu tươi văng ra, tiếng cười cũng không còn vang lên nữa. 

Chỉ thấy cả người và ngựa liền bị một đạo kiếm khí chém thành hai mảnh, làm kẻ chết thay cho Diệp Huyền. 

- Sau khi chết quả nhiên là khó coi mà! 

Tiểu Vũ nhàn nhạt nhìn thoáng qua dưới mặt đất, sau đó trong miệng trêu tức lạnh lùng nói. 

Một màn này phát sinh trong nháy mắt, đợi thanh âm của Tiểu Vũ truyền đến, liên quân của ba thế lực kia lập tức đều thay đổi sắc mặt. 

Sau đó Phi Kiếm của Tiểu Vũ chỉ vào phía trước, nhìn mọi người sau lưng nói: 

- Tất cả người của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn nghe cho rõ, giết chết tất cả người xâm phạm! 

Sát khí lạnh như băng lập tức xé rách bầu trời đánh vào người của đối phương. 

- Sát! 

- Sát! 

- Sát! 


Gió lạnh buốt thổi qua, sát khí lan tràn trên phiến đại địa, bụi cát bay đầy khắp nơi. 

Chứng kiến đoàn trưởng của mình một kiếm chém đoàn trưởng U Sa Bang Trư Vĩ Thần thành hai nửa, dũng khí của mọi người trong Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều đại chấn. 

Vốn mới vừa rồi bị Diệp Huyền cùng Trư Vĩ Thần ngôn ngữ khiêu khích, bọn hắn còn cảm giác được có chút biệt khuất, nhưng lúc này cả đám đều nhiệt huyết sôi trào lên, nghe được Tiểu Vũ ra lệnh, liền nhanh chóng hét lớn lao lên. 

Dịch Thu, Trần Long cùng với hai huynh đệ họ Nhạc đã thương lượng tốt rồi, bọn họ sẽ tấn công mấy trưởng lão của đối phương, còn những người còn lại thì tìm người ngang cơ với mình mà đánh. 

Tuy nhiên hạ phong vẫn nằm bên Tiểu Vũ vì bên hắn võ giả Bạo Khí Cảnh ít hơn rất nhiều. 

Nghe thấy sau lưng đã vang lên tiếng xung phong liều chết, vào lúc này khóe miệng cười nhạt, cấm thanh Phi Kiếm xuống đất, lấy ra một tấm phù màu nâu đất, đây chính là Sa Lưu Phù! 

Người tu Tiên có thủ đoạn mà không sử dụng thì không xứng với cái tên đó, hắn đánh vào trong đó một đạo linh lực sau đó quăng mạnh hơn mười tấm Sa Lưu Phù vào đội hình đối phương, sau đó hét lớn một tiếng: 

- Khai! 

Tiếng nói vừa kết thúc, Sa Lưu Phù liền bốc cháy thành nhiều tro tàn, chúng rơi xuống đất liền nhanh chóng biến đất cứng thành đầm lầy, trên bề mặt nổi nhiều bọt khí, rất nhiều người của đối phương bị rơi xuống đó, bọn chúng càng vùng vẫy thì càng bị rút xuống đất nhanh chóng. 

- A a a, mau cứu ta... 

Đây cũng xem như là mộ của bọn chúng rồi! 

- Tiểu tử này có tà thuật, chúng ta hãy hợp sức giết chết hắn thì mọi chuyện còn lại là dễ giải quyết rồi! 

Diệp Huyền thấy thủ đoạn quá quỷ dị thì liền lên tiếng kêu gọi thêm người cùng tiến lên vì lúc nãy Trư Vĩ Thần là Hóa Khí Cảnh mà chỉ bị một kiếm chém chết chứng tỏ thực lực tên này không thấp. 

- Tốt, chúng ta tới giúp ngươi! 

Rất nhanh hai tên Hóa Khí Cảnh còn lại và mười tên Binh Khí Cảnh cùng với ba mươi tên Bạo Khí Cảnh của ba thế lực liền hợp lực lại cùng đánh về phía Tiểu Vũ. 

- Thương Minh Chưởng! Hà Linh Trảo! U Sa Chưởng!

Ba tên Hóa Khí Cảnh đánh ra một chưởng cách không, trong chân không liền xuất hiện ba bàn tay màu lam bay đến, phía sau lưng thì mười tên Binh Khí Cảnh đã thi triển vũ kỹ lợi hại của mình. 

Mỗi tên Binh Khí Cảnh đều dùng chân khí hóa thành Binh Khí, chúng sắt bén hơn thường, nếu binh khí bình thường va phải thì sẽ lập tức bị đánh nát. 


Áp lực lần này có chút lớn, Tiểu Vũ nhanh tay rút Phi Kiếm lên, hắn dựng đứng mũi kiếm lên trên trời, thôi động linh lực bùng phát ra hỏa diễm, hai ngón tay vuốt từ chuôi kiếm lên mũi kiếm, Phi Kiếm liền bùng cháy, nhiều hoa văn đồ án hiện lên. 

- Bách Bộ Phi Kiếm, thức thứ nhất, Hỏa Minh Thiên Kiếm! 

Một tiếng thét lớn vang lên, một kiếm chém xuống từ thân kiếm xuất ra một đợt hỏa diểm hình lưỡi liềm, nó biến to lên đâm thẳng tới đám người đối phương. 

Bành! 

Hai bên va chạm nhau, bụi đất bay tứ tung, Tiểu Vũ bị sóng phản kích đánh lùi lại hai bước chân mà đám người kia thì lại mười bước, miệng đều chảy ra một ít máu tươi. 

Tuy hắn có thể đánh ngang với Tiên Thiên Cảnh nhưng mà quá nhiều người hợp lực lại như thế này thì lại là chuyện khác. 

- Ngươi ẩn dấu thực lực cũng khá lắm! 

Diệp Huyền lau vết máu ở khóe miệng, hắn cười lạnh chân khí thôi động đến cực hạn, uy áp tỏa ra tứ phía là mọi người xung quanh đứng không vững. Mấy tên còn lại biết đã đụng độ phải cường địch nên không chậm trễ thôi động chân khí đến cực hạn. 

Ba tên Hóa Khí Cảnh liền dùng chân khí hóa hình, Diệp Huyền lấy chân khí của mình bao phủ toàn thân tạo thành một con Thiên Lang màu lam nhạt, ánh mắt có ngọn lửa màu xanh nhạt, hai tên Hóa Khí Cảnh còn lại đồng loạt là Chu Tước và Thanh Điểu. 

Mấy tên Binh Khí Cảnh thì hóa thành binh khí, nào là thương, kiếm, đao,... màu sắc hoa văn đủ loại kỳ dị. 

- Xông lên! 

Gào rống!!! 

Diệp Huyền dẫn đầu lao lên phía trước, chân khí Thiên Lang của hắn cũng gào lên một tiếng, một trảo đánh về phía trước, mấy tên phía sau cũng đồng loạt ra chiêu. 


- Ngươi còn chưa biết hết thủ đoạn của ta đâu! 

Tiểu Vũ cười khẩy, tay liền bắt quyết nhanh chóng. 

Linh lực thôi động, chân trái dậm mạnh xuống đất, từ dưới đất xuất hiện hơn năm mươi thanh dây leo đầy gai nhọn làm từ đất đâm lên, một số kẻ không né kịp liền bị chúng đâm xuyên người mà chết. 

A A a! 

Nhiều tiếng hét thảm vang lên, chưa dừng lại đó, bên kia Diệp Huyền siết chặt thanh đại đao, ba bước dậm chân nhảy lên không hét lớn: 

- Bá Vương Đao! 

Một mảnh hỏa diểm từ chân khí hình Thiên Lang tạo ra đầy trời, theo một trảo của Thiên Lang đánh xuống, ngay phía sau lưng mấy tên cao thủ còn lại cũng đồng loạt đánh ra vũ kỹ của mình. 

- Lưu Thủy Tinh Lao! Bá Vương Cực Đao!... 

Tiểu Vũ thấy vậy cấm thanh Phi Kiếm xuống đất, tay bắt quyết linh lực màu xanh kèm theo đạo văn tuông ra, hắn khơm người đánh xuống đất, lập tức ba đạo hoa văn lan ra khắp nơi. 

Đất phía dưới bắt đầu rung rinh, hay tay Tiểu Vũ giơ lên khép lại thì mặt đất phía dưới gãy làm hai, chúng thành một tấm thảm lớn dài hơn mười thước, rộng hai thước, dựng cao lên đập mạnh vào người những tên võ giả kia. 

Bành! Bành! Bành! 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận