Lại nói, từ khi đến nhà Trì Thủy Mặc, cuộc sống của Tô Diêu càng ngày càng lười nhác —— thức ăn có người làm, mình gần như không xuống bếp. Phòng ốc cũng không cần bọn họ dọn dẹp, Đại Thần trước kia thuê một dì đến giờ tới quét dọn. Ngay cả công việc... không biết Trì Thủy Mặc uy hiếp Từ Hoãn như thế nào, nàng bây giờ hầu như không phải làm gì ... Tất cả đều ném tới trên mặt bàn Từ Hoãn, đối với việc này, Từ Hoãn nghiến răng, Tô Diêu sau lưng thầm thoải mái đến không chịu được —— thì ra giải phóng nông nô có thể đem cảm xúc hát thành bài hát, biểu đạt toàn bộ nội tâm vui vẻ sung sướng.
Dưới cuộc sống như thế, Tô Diêu cũng rất nghiêm túc cái gì gọi là “Có thể ngồi sẽ không đứng, có thể nằm sẽ không ngồi”, mỗi ngày cuộc sống hạnh phúc đơn giản như một con heo, rời giường là rửa mặt ăn cơm, sau đó vào ngồi trong ghế da của Đại Thần nghe nhạc chơi trò chơi —— trừ phi là lúc giết người, cặp mắt lười biếng kia mới hoàn toàn mở ra.
Đối với trạng thái này của nữ nhân, mỗ Đại Thần vô cùng bất mãn.
Cho nên khi Yêu Nữ đại khai sát giới lần nữa, sau khi một đội chà mã tặc vì không cẩn thận quấy rầy đến thời gian nói chuyện yêu đương giữa mỗ yêu và mỗ Đại Thần mà bị mỗ Yêu cho toàn bộ đi ăn canh Mạnh Bà, Đại Thần cuối cùng mới nói: "Nữ nhân, tìm một việc khác làm thôi."
Hắn không muốn nhìn thấy nàng mỗi ngày online đều ở chung với máu tươi cùng thi thể.
Tô Diêu nhướn mi liếc Đại Thần bên cạnh một cái, gõ lên màn hình: "Làm cái gì?"
Đại Thần đối với cách làm thừa này của nàng cũng không ý kiến, cũng gõ bàn phím: "Sinh con."
Tô Diêu mặt trong nháy mắt đỏ lựng.
Oán hận gõ mạnh vào bàn phím trả lời: "Nằm mơ, lão nương mới không muốn sinh con cho ngươi, ngươi là đồ háo sắc..."
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy kênh Hệ Thống trong nháy mắt có thông báo mới ——
[Hệ Thống]: Hách Liên Thu Thủy sau khi sử dụng trứng trân thú Tỷ Dực Điểu , chỉ thấy Tỷ Dực Điểu bảo bảo từ bên trong trứng bay ra...
Tô Diêu nhất thời há hốc mồm —— sau đó sắc mặt lúc trắng lúc hồng căm tức Đại Thần bên cạnh khóe miệng khẽ mỉm cười nhìn mình: "Em mới vừa nói ai háo sắc?"
Tô Diêu cắn răng nói: "Câm miệng!"
Trì Thủy Mặc giảo hoạt! Sinh trân thú cũng không nói rõ ràng, nói cái kia mập mờ không hiểu nhầm mới lạ —— nhưng do trong trò chơi người chơi gọi trân thú “Cha”, “Mẹ”, vừa nhắc tới sinh sản trân thú sẽ nói câu “Đi, ta sanh con đi”. Cho nên cách nói chết tiệt này của Đại Thần hết lần này tới lần khác làm cho Tô Diêu phản bác không được —— cho nên rất buồn bực.
Đại Thần liên tục mua hai trứng trân thú, dường như bất hạnh chính là mở ra hai con Tỷ Dực Điểu "Giống đực".
Tô Diêu cười hắc hắc nói: "Nhân phẩm a, nhân phẩm." Sau đó mở Khai Nguyên trong cửa hàng bảo khố trong ánh mắt chất vấn của Đại Thần, cũng mua hai trứng trân thú —— thật bất hạnh, hai con "Giống cái" .
Tô Diêu trợn mắt hốc mồm, sau đó mắng: "Vô lương gian thương! Không phải nói 'Khác phái hút nhau’ sao? Làm sao không cho ta một con đực ? !"
Đại Thần bất đắc dĩ lắc đầu: "Giống nhau, dù sao hai đôi, vẫn còn trẻ, xong rồi dẫn bọn nó thăng cấp."
Tô Diêu còn đối với chuyện vừa rồi canh cánh trong lòng, cho nên nói: "Không nên! Chúng ta trao đổi một con , sau đó tự mình sinh."
Trì Thủy Mặc quay đầu tự tiếu phi tiếu: "Tự sinh? Em cho rằng đây là loài sò biển lưỡng tính ở Đại tây dương sao?"
Tô Diêu khóe miệng co giật, trực tiếp mở ra hình thức chiến đấu, chỉ huy Yêu Nữ xuất một chiêu Hàn Mai Nộ Phóng hướng về phía Hách Liên Thu Thủy bên cạnh còn nhàn nhã đứng chơi ở Mai Lĩnh.
"Trao đổi! Sau đó tự sinh riêng, em nhất định sinh tốt hơn anh."
Trì Thủy Mặc âm thầm buồn cười, chỉ có thể chọn giao dịch, đổi một con Tỷ Dực Điểu giống đực lấy một con giống cái của Yêu Nữ.
Mỗ yêu lúc này mới hài lòng,gọi ra tử điện: "Không bằng chúng ta thi xem ai sinh được trân thú tốt."
Đại Thần đối với hành động trẻ con lần này của Yêu Nữ trừ dung túng ra thì không còn cách nào khác, cho nên cũng hồi thành theo.
Bởi vì muốn dẫn trân thú thăng cấp, Yêu Nữ đã đứng rất lâu ở mê cung Cao Xương, nơi luyện cấp tốt nhất. Lúc này mới phát hiện mình gần đây bỏ bê thăng cấp. Nhìn Đại Thần cấp bậc 102 phát sáng, nhìn lại mình vẫn dậm chân tại chỗ ở 96—— không khỏi lo lắng, cho nên mở danh sách bạn tốt ——
Rất tốt, tiểu đồ đệ, ông xã của tiểu đồ đệ, Hoãn Hoãn Nhi Hành, đám người Hoàn Mỹ đều online, cho nên chỉ cần hô một tiếng, tất cả mọi người đều tới —— hỏi Yêu Nữ tại sao không gọi Yêu Say Đắm?
Nói đùa sao? Nàng là vì kinh nghiệm, chứ không phải muốn nhìn quyết đấu.
Tổ đội xong Yêu Nữ đánh giá đội ngũ, gửi lên mặt cười gật gật đầu nói: "Không tệ không tệ, Tiêu Dao,Thiên Sơn lợi hại nhất server đều ở đây , còn có một Nga Mi gà mờ nhất—— tổ đội kết hợp Đại Thần cùng Hoàn Mỹ củi mục."
Nguyệt Nguyệt đỏ mặt hồng nói: "Sư phụ..."
Tiểu Thảo nhảy ra giải vây cho bà xã: "Vậy là ngươi không muốn bà xã của ta hồi máu?"
Yêu Nữ mắt trợn trắng, sau đó đi sang bên cạnh, gọi trân thú ra đánh quái. Bởi vì trang bị cùng bảo thạch đã ép rất cao, cho nên máu trân thú qua rất lâu cũng không thấy giảm. Rốt cục giảm xuống một phần, lấy ra đồ cưới mà Đại Thần tặng, cao cộng sinh (BL: Hy sinh 50% máu của trân thú theo tỷ lệ 100% hồi phục một lượng máu cho chủ nhân.) —— đầy máu. Sau đó thản nhiên đi trở về.
Nguyệt Nguyệt sùng bái nói: "Sư phụ thật là lợi hại."
Yêu Nữ bĩu môi nói: "Vốn là không mang theo em đến phó bản trừ cấp bậc không đủ, còn muốn em theo chúng ta ở chung một chỗ lúc rèn luyện tiềm chất thầy thuốc ( Nguyệt Nguyệt ủy khuất : Thật sự không trách người ta sao! Các ngươi máu nhiều thủ cao như vậy ——55555 người ta không có đất dụng võ nữa! ) cho nên mới để em tự do, cho em đi theo người khác đến phó bản, không nghĩ tới a không nghĩ tới, rời vi sư có mấy ngày, kỹ năng không được luyện, còn bị người ta lừa gạt nữa!" Vừa nói vừa liếc Tiểu Thảo một cái.
Nguyệt Nguyệt điên cuồng đỏ mặt.
Tiểu Thảo nghiên cứu chốc lát nói: " Nữ nhân mạnh mẽ như ngươi không ai muốn, không ai dám lấy thì sao?"
Đội ngũ yên lặng.
Nguyệt Nguyệt mặc dù đã là vợ người ta, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến sự hâm mộ đối với sư phụ, hơn nữa vừa hiểu nỗi khổ tâm của sư phụ nên đang cảm động, cho nên vội vàng lên tiếng ngăn cản ông xã của mình tiếp tục công kích Yêu Nữ, nói: "Nói nhảm! Yêu Nữ sư phụ nam nhân duyên rất tốt."
Tiểu Thảo xem thường: "Tốt được bao nhiêu?"
Nguyệt Nguyệt đối với thái độ lão công như thế có chút ảo não, hắn làm sao lại thành kiến đối với Yêu Nữ sư phụ? Nhưng nàng biết Tiểu Thảo đang suy nghĩ gì, cho nên theo để ý cố gắng nói: "Ta ngày đó đi dã ngoại đào thảo dược, phát hiện Yêu Nữ sư phụ đang treo máy. Sau đó rất nhiều soái ca “Tử Cấm Các” đến cùng Yêu Nữ sư phụ câu cá. Còn nữa còn nữa, Đại Thần Yêu Say Đắm nhưng là hình như mỗi ngày đều tặng hoa cho Yêu Nữ sư phụ, còn bắn pháo hoa nữa..."
Tiểu Thảo hỏi tới: "Lúc nào?"
Nguyệt Nguyệt giận: "Chính là lúc sư công xuất ngoại, ngươi không phải cũng biết sao! Ngươi còn nhìn thấy lúc Hệ Thống thông báo tin tức còn kéo ta đi Tây hồ bắt đom đóm."
Tiểu Thảo đột nhiên cười: "Bà xã, ngươi thật là nhân tài." Muốn chính ngươi nói ra gian tình của Yêu Nữ.
Nguyệt Nguyệt lúc này mới kịp phản ứng, cho nên rất chậm rãi quay đầu đi nhìn sắc mặt mấy người trong đội ngũ—— trừ ba người Tiểu Thảo, Hoãn Hoãn Nhi Hành cùng Hoàn Mỹ nhìn có chút hả hê, Trì Đại Thần vẻ mặt bình tĩnh, nhưng hình như khóe môi cùng tròng mắt híp lại, mà kẻ ngốc cũng có thể cảm nhận được cái lạnh thấu xương. Mà sư phụ —— Nguyệt Nguyệt sắp khóc .
Yêu Nữ sư phụ vẻ mặt quả nhiên vô cùng đau đớn.
Nguyệt Nguyệt trong lòng hò hét: "Sư phụ, thật xin lỗi chị."
Trầm mặc...lại trầm mặc...
Rốt cục, Hách Liên Đại Thần mở miệng, ngữ điệu bình tĩnh: "BB (trân thú) đã cấp 30, nữ nhân, trở về sinh sản thôi." (BL: Trân thú cấp 30 trở lên mới sinh sản được)
Vừa nói bạch quang chợt lóe lên, bản thân dẫn đầu truyền tống đi thành Tô Châu.
Yêu Nữ đành phải nhận mệnh cùng đi, trước khi đi nhìn Nguyệt Nguyệt một cái, được kêu là một cái nhìn ai oán.
Sau khi hai người đi, Tiểu Thảo mới làm bộ dáng suy tư, sau đó khẳng định nhìn Nguyệt Nguyệt gật đầu: "Bà xã, ta rất khẳng định, cái liếc mắt kia trước khi đi của nữ ma đầu có ý tứ : Nếu như ngươi không phải là đồ đệ của ta, ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây."
Nguyệt Nguyệt tức giận: "Ngươi còn nói! Đều tại ngươi!" Ngược lại gấp gáp, "Làm sao bây giờ? Sư phụ sẽ tức giận không quan tâm ta, đuổi ta ra khỏi sư môn sao?"
Hoãn Hoãn Nhi Hành cười nói: "Không đâu."
Nguyệt Nguyệt chưa kịp cao hứng, Hoàn Mỹ lên tiếng nói: “Lúc nàng bị Hách Liên bỏ vẫn chờ em giúp nàng nhặt xác."
Tiểu Thảo đồng ý: "Còn hoá vàng mã nữa —— cái này gọi là, có việc đệ tử bỏ chút công."
Hoãn Hoãn Nhi Hành bổ sung: "Chúng ta cũng không dám đi sờ mông con cọp cái. Tiểu nha đầu, những thứ này đành nhờ vào em."
Nói xong ba người tiếp tục thoải mái đánh quái.
Nguyệt Nguyệt khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, hoàn toàn cúi đầu.
Lại nói sau khi Hách Liên Thu Thủy cùng Yêu Nữ tự mua ái tâm tiểu oa đem trân thú đến NPC tiến hành sinh sản, hai người không nói gì đứng trên đường cái thành Tô Châu.
Yêu Nữ mấy lần muốn dùng Thổ Linh Châu trong hành trang truyền tống tiếp tục cùng mấy người còn ở lại nơi đó đánh quái, nhưng khi nhìn Đại Thần bất động —— nàng cũng có không dám .
Thật là —— Tô Diêu có chút khinh bỉ chính mình. Yêu Nữ từ bao giờ cũng trở nên không dám? Nàng không phải luôn luôn muốn làm gì thì làm sao? Hơn nữa mình cùng Yêu Say Đắm cũng không có gì...
Nghĩ tới đây Yêu Nữ chợt hiểu ra —— đúng vậy, vốn là không có gì.
Cho nên lẽ hùng hồn gõ bàn phím: "Này, sao còn chưa trở về? BB sinh sản ít nhất phải hai canh giờ, anh không lẽ định đứng đây đợi sao?"
Lại thấy Đại Thần vẫn bất động không nói lời nào, cho nên tự mình truyền tống trở về —— thích đứng thì đứng đi, tốt nhất đứng thành pho tượng ——
Nhưng không biết Đại Thần lại có ý định khác .
Trở lại mê cung Cao Xương, người trong đội ngũ trừ Nguyệt Nguyệt ra, mỗi người trên mặt đều lộ ra thần sắc muốn xem kịch vui, nhưng cũng không hỏi Đại Thần làm cái gì, Yêu Nữ cũng bỏ mặc, trực tiếp chạy về phía quái vật mới hiện ra đánh.
Nguyệt Nguyệt lo sợ bất an đến bên cạnh Yêu Nữ: "Sư phụ..."
Yêu Nữ vẻ mặt lạnh nhạt: "Đừng nói chuyện, để ý máu của mình cho tốt."
Nguyệt Nguyệt nhất thời cõi lòng đầy ủy khuất, nhưng họa mình gây ra cũng không thể trách sư phụ, trách thì nên tự trách mình, cho nên an phận đứng ở một bên. Yêu Nữ nhìn bộ dạng nàng ngây ngốc, lại nhìn máu sắp cạn, tức giận nói: "Tiểu Thảo, dùng kỹ năng vợ chồng hồi huyết cho Nguyệt Nguyệt."
Sau đó nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Nguyệt bất đắc dĩ nói: "Nha đầu ngốc, đánh ở phó bản lâu như vậy chắc chỉ nói chuyện yêu đương, đi theo chúng ta còn không chú ý thêm máu đánh quái, đừng nói ở phó bản khác, thật mệt cho vi sư vốn nhắc nhở em phải luyện tập tốt thao tác."
Nguyệt Nguyệt thế mới biết Yêu Nữ đang quở trách thao tác của mình, không khỏi vui vẻ nói: "Sư phụ, chị không giận em nữa?"
Yêu Nữ bản mặt: "Giận!"
"..."
"Em mau luyện tập tốt thao tác cho chị, Nga Mi tay trái Bồ Tát tay phải Tu La, em một chữ cũng không biết, lúc đánh nhau tự cứu sao được, phải chính tay đâm địch mới thoải mái!"
Chỉ cần sư phụ không trách mình mới vừa rồi lắm mồm là tốt rồi. Nguyệt Nguyệt rốt cục cũng nở nụ cười, khó được cùng sư phụ làm nũng ở trước mặt mọi người: "Không sợ, dù sao cũng có Yêu Nữ sư phụ che chở em."
Yêu Nữ bật cười nói: "Làm trò, câu này cũng khá thông minh, nói cho em biết, vuốt mông ngựa cũng vô dụng. Vẫn là nên nói câu kia, thực lực quyết định hết thảy."
Nguyệt Nguyệt gãi gãi đầu: "Nhưng mà, nhưng mà em rất ít khi đánh nhau ở ngoài. Em cũng sẽ không đánh." Đánh cũng phải thua.
Yêu Nữ trợn trắng mắt: "Cho nên mới phải luyện, kia, bên cạnh em không phải có sẵn một cái bao luyện? Không có việc gì thì kéo Tiểu Thảo đến lôi đài đánh nhau một trận, từ từ sẽ luyện được ."
Nguyệt Nguyệt bừng tỉnh ngộ: "Đúng vậy! Vẫn là sư phụ thông minh."
Tiểu Thảo kháng nghị kêu lên: "Ngươi đang trắng trợn khích bác quan hệ vợ chồng chúng ta."
Yêu Nữ khiêu mi: "Ah? Vậy mới vừa rồi là người nào trắng trợn lợi dụng đồ đệ ngốc của ta hãm hại ta ?"
Tiểu Thảo dừng lát, hoãn khẩu khí nói: "Ngươi làm cách này là không đúng, bây giờ là xã hội hòa đồng, vợ chồng không hòa thuận có ảnh hưởng gián tiếp đến bất hòa xã hội. Ngươi không cống hiến xã hội thì thôi, không thể làm loạn nước."
Yêu Nữ ngoài cười nhưng trong không cười: "Ít nói nhảm, đi kéo quái cho ta!"
Hoãn Hoãn Nhị Hành cùng Hoàn Mỹ nhất trí lựa chọn trầm mặc —— Yêu Nữ là bom, cách xa xa một chút chính là tự vệ thượng sách.
Tiểu Thảo nghiêng đầu: "Không đi! Người nào máu nhiều nhất người đó đi!"
Yêu Nữ khiêu mi —— Hách Liên Thu Thủy bận rộn đứng yên ở Tô Châu làm Tư Tưởng Giả, trong nhóm người này không phải là mình máu nhiều nhất sao?
Ngược lại thản nhiên cười, bàn tay trắng nõn giơ nhẹ đem y phục từng kiện lột xuống, ngay cả thời trang cũng cởi sạch sẽ ——
Nguyệt Nguyệt lắp bắp nói: "Sư, sư phụ..." Nguy rồi, sư phụ sẽ không bị Tiểu Thảo làm cho giận điên lên chứ?
Yêu Nữ cười đến rực rỡ: "Bây giờ máu của ta so sánh với ngươi còn ít hơn —— ngươi dám để cho ta đi? Tốt lắm, Nguyệt Nguyệt sẽ phải hộ tống ta đi." Dứt lời hất cầm.
Dê con à, không tin ngươi bỏ được vợ mình.
Quả nhiên, Tiểu Thảo phẫn uất: "Ngươi điên rồi." Xoay người xông ào vào vòng vây quái vật.
Yêu Nữ đang không để ý ba người Hoãn Hoãn Nhi Hành đầu đầy hắc tuyến mà đắc ý cười, chỉ nghe bên cạnh truyền đến một tiếng lành lạnh: "Đem y phục mặc lên."
Quay đầu lại, không phải là Hách Liên Thu Thủy thì là ai?
Yêu Nữ lười biếng: "Không làm Tư Tưởng Giả rồi sao?"
"Thật không mặc?" Đại Thần không nói, ánh mắt lóe lên nhìn từ trên xuống dưới nàng, ánh mắt kia, giống như là xuyên thấu qua bộ khinh bạc bạch y cuối cùng này.
Nhất thời nhớ đến ánh mắt Trì Thủy Mặc lộ ra dưới ánh đèn mờ nhạt, Yêu Nữ đỏ mặt, oán hận mở hành trang, đem trang bị từng kiện mặc lại.
Hoãn Hoãn Nhị Hành cảm khái: "Chậc chậc, ác nhân tự có ác nhân trị ."
Kế tiếp lại tiếp tục an tĩnh đánh quái.
Cho đến hai canh giờ sau, Hệ Thống báo cho Yêu Nữ cùng Đại Thần trở về lấy trân thú đã sinh sản xong.
Yêu Nữ giao dịch cho Hoãn Hoãn Nhi Hành tạm mang hai trân thú trên người, trở về Tô Châu.
Một con biến dị cấp một, một con biến dị cấp bốn—— không riêng bề ngoài khó coi, tư chất cũng là đồ bỏ đi.
Yêu Nữ mặt đen lên bỏ hai con tàn thứ phẩm, nhìn Hệ Thống xuất hiện tin tức Đại Thần lấy ra trân thú mới——
Một con biến dị 6 cấp, Tỷ Dực Điểu đời thứ hai màu sắc rực rỡ nhanh nhẹn cẩn thận tư chất 1958, một con cuối cùng Tỷ Dực Điểu biến dị Song Sí Như Nhiên nhát gan tư chất 2243. (BL: Nhanh nhẹn thích hợp đi luyện cấp, Nhát gan đi pk à hàng cực phẩm)
Mặt càng thêm đen.
Yêu Nữ cả giận nói: "Ta kháo! Dựa vào cái gì? ! Không nên trêu người như vậy, GM quá thiên vị ! !"
Mấy người bên cạnh vây xem nhất tề lắc đầu: "Quả nhiên, sanh con, nhân phẩm cùng gen đều quan trọng."
Lại đen thêm một tầng, nhìn chằm chằm Đại Thần đang mỉm cười nói: "Nhất định là em chọn BB trước, mở đường cho anh!! Không tính ! Sinh lại! Em cũng không tin không so được với anh!"
Đại Thần cười nói: "Tốt."
Nguyệt Nguyệt ở bên nhìn Tỷ Dực Điểu màu sắc rực rỡ không khỏi hâm mộ: "Thật xinh đẹp, ta cũng vậy muốn có."
Tiểu Thảo nói: "Tốt, ta cũng đi mua một đôi, chúng ta tự sinh."
Nguyệt Nguyệt lập tức cự tuyệt nói: "Không nên, thật lãng phí, hơn nữa không nhất định sinh ra tới biến dị 6 cấp, đừng."
Lưu luyến nhìn thoáng qua đôi Tỷ Dực Điểu, "Hơn nữa ta cũng có trân thú rồi."
Yêu Nữ khoát khoát tay: "Ngươi có số tiền kia, không bằng cho Nguyệt Nguyệt cùng mình làm trang bị. Sau này kẻ thù của các ngươi sẽ rất nhiều." Lời này không phải là nói chuyện giật gân —— dính vào nàng, nếu muốn thái bình —— không dễ dàng đâu.
Quay đầu nhìn đôi Tỷ Dực Điểu không đợi Tiểu Thảo mở miệng nói: "Này, tặng đồ đệ của ta."
Nguyệt Nguyệt kinh hãi: "Sư phụ, không cần."
Đại Thần chuyển hướng Nguyệt Nguyệt: "Anh mua trứng BB cấp 95 mới có thể mang, em mau mau thăng cấp, Nguyệt Nguyệt, đến lúc đó đôi điểu này tặng em."
Nguyệt Nguyệt vui vẻ nói: "Thật sao?"
Đại Thần mỉm cười gật đầu.
Nguyệt Nguyệt nói: "Đa tạ sư công." Sau đó vội vàng lôi kéo Tiểu Thảo tiếp tục đi kiếm kinh nghiệm.
Yêu Nữ oán thầm: " Tiểu ngu ngốc này đã bị đôi điểu kia mua chuộc, lại trực tiếp từ “Sư công Tiền nhiệm” biến thành “Sư công” ."
Nhìn lại Hách Liên Đại Thần, khóe miệng đang cười không ngừng.
Yêu Nữ xoay người cưỡi ngựa: "Tiếp tục kéo trân thú, em cũng không tin không hơn được anh!"
Cho nên mấy ngày kế tiếp, không ngừng mang cục cưng thăng cấp, sinh sản, phóng sinh, mang cục cưng thăng cấp, sinh sản... Đền đáp lại động tác tuần hoàn kéo dài đến hai đôi cục cưng đều đời thứ tư cấp 90 mới thôi.
Kéo cục cưng mấy ngày qua, vốn là Tô Diêu rất yêu thích cặp đôi sủng vật này, ước mơ sẽ sinh ra một biến dị xinh đẹp nhất, nhưng rất đáng tiếc, đôi cục cưng thành tích tốt nhất của nàng chính là một con Tiểu Hỏa điểu biến dị cấp 7.
Mà Đại Thần —— tốt số đến mức Tô Diêu hận đến nghiến răng—— lại sinh ra tới hai con biến dị cao cấp, trừ đi đời thứ nhất, còn có một con tư chất cao hơn.
Thiên vị! Tuyệt đối thiên vị.
Tô Diêu đấm ngực dậm chân.
Không có biện pháp, chỉ vì mơ ước một con Tỷ Dực Điểu cao cấp, Yêu Nữ vẫn rất nhanh chân tiến tới trước mắt Đại Thần đang ở cửa hàng quản lý trân thú Cửu Châu thương hội —— từ hai người bắt đầu tranh tài sinh BB (trân thú), ô sủng vật chỉ có thể mở rộng 4 lần đã không đủ để hai người —— khụ khụ, "kết tinh", cho nên Đại Thần trực tiếp đem bán cho một gian hàng trân thú, đem cục cưng thả vào.
"Cái kia..."
Đại Thần bình tĩnh tiếp tục sắp xếp lại cửa hàng trân thú.
"Này... em nói, anh xem, cổ nhân nói, độc nhất vô nhị mới là tốt nhất... anh mang theo hai con cực phẩm cũng không thể một lần triệu hoán ra đúng không... Hơn nữa con mình sinh ra khẳng định cũng không nỡ bán cho người ta..."
Đại Thần ghé mắt, chờ nàng nói hết lời. Chẳng qua là cặp con ngươi kia mỉm cười tựa hồ hiểu nàng muốn nói cái gì.
Cho nên Yêu Nữ một hơi nói: "Em muốn con cao cấp có tính cách dũng mãnh."
Đại Thần vẫn mỉm cười không nói.
Yêu Nữ vội la lên: "Này! Cho hay là không cho đây!"
Dám không cho, tối nay đá ra ngoài ngủ ghế sa lon —— Tô Diêu ở trước màn hình thầm nghĩ.
Đại Thần vẫn cười: "Tốt."
Yêu Nữ vui mừng, dễ dàng như vậy?
Lại nghe Đại Thần nói: "Có điều kiện."
Yêu Nữ mếu máo, cũng biết trên đời này không có bữa trưa nào ăn không: "Nói."
Đại Thần mỉm cười nhẹ nói: "Gả cho anh."
Yêu Nữ sửng sốt, lúc này mới nhớ ra, thì ra là hai người đã ly hôn .
Nói thật, cho dù ly hôn, trong khoảng thời gian này mỗi ngày cùng nhau đi phó bản như hình với bóng, cùng nhau kề vai chiến đấu —— mỗi hình ảnh để lại trong Yêu Nữ cũng là hai người ở chung một chỗ, không nhớ chút nào —— sự thật hai người thật ra đã sớm ly hôn.
Mở ra kỹ năng vợ chồng từng hàng từng hàng trống rỗng, Yêu Nữ thở ra một hơi.
Nhưng mà, nhưng mà —— vẫn không ngăn được kêu lên: "Này! Không nên đùa như vậy! Hai lần cầu hôn đều là lý do giống nhau! ! !"
Lần đầu tiên là dùng hồ ly dụ dỗ, lần thứ hai là dùng Tỷ Dực Điểu lừa ——
Giảo hoạt Trì Thủy Mặc!
Tô Diêu cắn răng: "Nếu như em không đáp ứng thì sao?"
Đại Thần nụ cười không thay đổi, chỉ hơi hơi khiêu mi: "Nữ nhân, không cho phép em cự tuyệt."
Cảm nhận được uy hiếp của hắn cùng tình thế bắt buộc, Yêu Nữ than thở —— thật là thua rồi.
Cũng được, chân tay mệt mỏi rồi cũng không muốn giằng co nữa, nhưng mà, vẫn không cam lòng.
Cho nên tức giận nói: "Một đôi điểu lừa lão nương về nhà, không có cửa đâu! Trừ phi anh quỳ xuống cầu hôn, mang theo đồ cưới bổn cô nương hài lòng!"
"Tốt." Đại Thần sảng khoái đáp.
Cho nên đóng giao diện cửa hàng, kéo tay Yêu Nữ đi tới quảng trường Lạc Dương người đến người đi.
Thành Lạc Dương phồn hoa, bối cảnh âm nhạc vui vẻ.
Đi qua quảng trường Lạc Dương những người đi đường rối rít nghỉ chân , nhìn chăm chú vào một màn động lòng người.trên quảng trường
Một hào quang của 999 đóa hoa hồng bao phủ một đôi nam nữ thiên nhân chi tư.
Giữa hai người không có bất kỳ tiếng nói, nam nhân chẳng qua là quỳ một chân trên đất, nữ nhân chẳng qua là mỉm cười.
Sau đó nam nhân đứng dậy, kéo tay của nữ nhân, hai người đưa mắt nhìn nhau ở giữa hoa hồng bốn phía.
Người vây xem vỗ tay ầm ỹ.
Một đôi bích nhân cứ như vậy rảnh tay, cưỡi tử điện sải bước uy phong, chạy ra khỏi tầm mắt của mọi người.
Trước Nguyệt lão.
Không báo cho bất kỳ ai. Một hôn lễ lặng lẽ đang dự mưu tiến hành.
Yêu Nữ nói: "Đồ cưới đâu?"
Đại Thần cười: "Chính là con người tại hạ đây, xin hỏi nương tử có hài lòng hay không."
Yêu Nữ cũng ngăn không được cười: "Dạ, miễn cưỡng thông qua đi."
Lần này không còn do dự, Tô Diêu đem con chuột dời đến cửa sổ “xác nhận” của Hệ Thống, có nguyện ý hay không cùng Hách Liên Thu Thủy hành tẩu giang hồ không chia ly.
Còn chưa kịp ấn xuống, một tiếng rõ ràng vang lên : "Chậm đã!"
Hai người kinh ngạc quay đầu.
Đằng kia phía sau mấy bước, nam Võ Đang một thân tiên lữ tình duyên, tiêu sái đứng ở nơi đó.