Lần Đầu Rung Động


Khi có được xe đạp điện, Aisha vui lắm.

Mong ước thực sự của em khi có xe đạp điện là đến gặp Lumious ở chính nhà anh .Aisha đang bận nghĩ về chuyện vui đó, thì em nghe được tiếng gọi điện của anh trai Hago và Lumious.- Hôm nay cậu về đây á?- Thế à .- Ừm.Aisha chạy lại, vội hỏi anh trai : Anh ơi, anh Lumious lại về đây ạ ? Anh ấy sẽ không đi nữa đúng không ạ ? Tâm trạng tò mò của của Aisha hiện rõ ràng trên khuôn mặt em lúc này.

Không biết được! - Hago thờ ơ trả lời cho dù anh ta đã biết hết mọi chuyện nhưng không muốn làm em gái mình buồn thêm nữa vì thằng bạn thân chết tiệt Lumious.- Chắc chiều cậu ta về.

- Hago nói tiếp- Vâng, cảm ơn anh.

- Aisha ngây thơ lấy làm vui lắm.Thế là chiều hôm ấy, Aisha muốn gặp Lumious, em chuẩn bị rất tỉ mỉ mọi thứ...!nên mất 1 tiếng đồng hồ.

Em buộc chiếc nơ mà Lumious tặng mình, mặc chiếc váy hoa có màu gần giống chiếc nơ cài trên đầu.

Em tung tăng chạy quanh nhà rồi xin phép mẹ đi chơi.Em vừa đi vừa hát rộn ràng.Lúc đến nơi, cô chủ nhà trọ hỏi: Này cô bé, con đi đâu vậy ? Sao trẻ con lại đi một mình đến đây? Con có ba mẹ ở đây không vậy? - Dạ.

Con chào cô.

Con có người quen ở đây ạ.

Mà cô ơi, cô chỉ con lên phòng trọ số 5 với ạ! - Aisha rất lễ phép nói.- À, con này.

Phòng số 5 này có cậu tên Lumious hay Lu gì đấy đúng không ?- Vâng cô, đó là anh con ạ .- Ờm, cậu ấy vừa rời đi được khoảng hai chục phút rồi.- Dạ...!?- Cậu Lumious thuê phòng số 5 này đã dọn dẹp gọn gàng hết đồ đạc và rời đi được hai chục phút rồi cô bé ạ .- Vâng...!- Aisha hụt hẫng cố đáp lại cô- Con cảm ơn cô...!ạ.

Hức hức...!hức ....hức...!hự...!hự ...ư...ưm...- Nè, con.

Con có sao không vậy? Có cần cô liên lạc với ...!? - Cô thấy Aisha khóc nên hỏi em.- Không, không, con không sao ạ! Hức...!hức...!ư...!ưm...!Cám ơn cô nhiều ạ.Aisha khóc chạy đi về.

Em nghĩ lại từng câu nói cô chủ nhà trọ nói ra, càng thêm đau khổ Ờm, cậu ấy vừa rời đi được khoảng hai chục phút rồi.- Cậu Lumious thuê phòng số 5 này đã dọn dẹp gọn gàng hết đồ đạc và rời đi được hai chục phút rồi cô bé ạ.

- Nè, con.

Con có sao không vậy? Có cần cô liên lạc với ...!? Trước lúc bước vào cửa nhà, em kìm nén lại, lau hết nước mắt đi.


Con chào mẹ, chào anh Hago.

- Giọng nói của em vẫn còn như đang khóc vậy.

Mẹ và Hago quan tâm hỏi em thì em bảo không sao rồi nói muốn lên phòng nghỉ ngơi một chút.Em tiếp tục ngẫm nghĩ như có ý định thực hiện thêm một việc làm dại khờ gì đó: Giờ này chắc anh Lumious về tới nhà rồi.

Xe đạp điện...!À, phải rồi...!là nó.

Nhưng em nghĩ lại bây giờ đã muộn, trời tối nên chiều mai em sẽ đi.Sáng hôm sau...!em ngồi hàng giờ trên lầu 2 để gọi điện với một ai đó.

Anh Hago hỏi thì Aisha nói đấy là bạn trai em.

Nó là ai ? Quen từ bao giờ ? - Là cái kì thi Ngữ Văn ở thủ đô.

Em và anh ấy quen nhau.

Anh ấy đã giúp em nhặt chiếc túi rơi và còn ngồi cùng chuyến xe chở em đi nữa.

- Nó bao tuổi? - Là kém anh 1 tuổi.

Thôi đủ rồi, đừng hỏi em nữa.

Chiều em đi đấy! Và chiều hôm sau, như dự định, em quyết tâm đi.

Em đi đây ạ! - Aisha chào xin phép anh vì lúc đó mẹ bận đi làm, trong nhà có hai anh em.

Đi đâu? - Đi gặp bạn trai em, sáng nay chẳng phải em kể rồi sao? - Gặp sớm về sớm.

"- Vâng.Aisha mới biết đi xe điện mà quãng đường lại dài tận 27 cây, cần quan sát nữa nên em mất 1 tiếng để tới nơi.

Tới đó rồi, em thấy Lumious đang quét sân với một chú cún con quanh quẩn gần đó, em định gọi nhưng nhớ ra...!nên thôi.


Dường như chú cún con đã nhìn thấy em nên sủa lên ầm ĩ.

Em chạy vội nấp vào cái cây gần nhà Lumious.

Vừa có tiếng cún sủa lại vừa có tiếng người chạy, Lumious dựng tạm chiếc chổi gần đó, anh mở cổng ra ngoài.

Mái tóc dài mượt của Aisha bị lộ.

Lumious tiến nhẹ nhàng lại gần, Aisha tim đập thình thịch sợ bị phát hiện sẽ nhục lắm.

Rồi đến đúng chỗ cây đó, Lumious lấy tay vuốt nhẹ lên mái tóc Aisha, ngón tay trỏ uốn uốn mấy sợi tóc em, nói: Tóc này...!là của ai đây ?.

Aisha mất bình tĩnh, liền vội quay lại và nhìn thấy anh ngay trước mắt.

Aisha sợ sẽ bị mắng, nhắm chặt mắt lại, mặt cúi cúi xuống.

Sao vậy? Sợ anh à? Nếu biết sợ như vậy rồi sao lại còn đến nơi xa như này một mình hả? - Lumious vừa nói vừa véo má em.

Em...!em...!chỉ là nhất thời đưa ra quyết định...!Tại vì em sợ sẽ không được gặp anh nữa thôi.

- Aisha hướng mắt lên phía Lumious, mặt mày đỏ hồng lên ngập ngừng nói.

Lumious không nói gì hết, bảo em cứ vào nhà trước đã.

Vào trong cổng, chú cún con cứ quấn quýt, nhảy lên nhảy xuống chân Aisha làm cô bé có chút sợ hãi, nép lại gần Lumious.

Em không phải sợ đâu! Lumian quý em nó mới vậy đấy! Chứ nhiều người bạn anh, nó lại còn chạy đi hoặc nhảy lên người anh đấy.

- Lumious giải thích rồi anh bế cún Lumian lên: Này, em thử vuốt đầu Lumian đi, Aisha! Nghe anh, không sợ đâu! - Vâng - Sau đó Aisha vuốt vuốt đầu cún Lumian.


Rồi Lumious dẫn Aisha vào nhà mình, giới thiệu cho em ảnh mình hồi nhỏ, bàn ghế gỗ, phòng ăn,...! Nhà anh...!đơn sơ vậy ạ ?- Aisha hỏi.

Có thế vậy đấy! Theo em thấy mà...!nhưng nó ấm cúng đến kì lạ.

- Lumious nhìn em trả lời.

Thấy có tấm hình Lumious khác với tấm hình còn lại, Aisha lại thắc mắc: Tấm này là...? - ...!Tấm tốt nghiệp của anh.

Khi ấy, cô giáo và cả các bạn bè của anh nữa.

Những người họ bảo anh cười lên, hãy quên đi những chuyện buồn và để buổi lễ tốt nghiệp vui vẻ nhất.

- Ah...!Ra là vậy.

- Em nhìn tấm đó nãy giờ, có thích không? Anh cho free.Má Aisha đỏ lên, em nói: Thích gì chứ! Em thích em khác tự xin.

- Thôi, anh cho thật.

Em giữ đi! Sau này, nhớ anh thì có cái để ngắm rồi không phải vất vả đi 27 cây số xa xôi tới đây nữa.

- Vậy, ...!em cầm.

- À, em ngồi đây nha! Đợi anh lấy trà cho.

Loại trà này anh với bà anh thích lắm ý, em thử uống coi.- Vâng.* Cộp cộp cộp* Tiếng chân Lumious bưng trà tới.

Anh đặt trà lên bàn rất khéo léo như phục vụ khách ở tiệm.

Anh vui vẻ nói: Đây, em uống xem.

- Vâng, em xin ạ.

.

Aisha từ từ cầm trà lên, húp một hơi nhẹ, khuôn mặt em bừng sáng tỏ vẻ hài lòng lắm: Trà tuyệt quá ạ! - Cảm ơn em đã thích.

Hai người ngồi nói chuyện một lúc đã quá 5 giờ chiều.


Aisha bỗng nhiên nhớ ra, em chạy vội lấy xe điện chào Lumious quay về.

Aisha, em về một mình à ? - Vâng, vâng.

Bây giờ em phải về ngay đây ạ! Tạm biệt anh.

Aisha khởi động máy chuẩn bị đi thì bị Lumious kéo lại: Không được! Em là con gái mới lớn về một mình vào trời tối anh có chút không yên tâm.

Hay anh đưa em về.

- Ấy, ấy, không được đâu ạ.

Em tự về được.

-Aisha cố nói để ngăn cản Lumious.

Tại sao chứ? Cả mẹ em và Hago đều biết anh rồi mà.

Chả phải anh đưa về sẽ an tâm hơn sao? - Vâng, nhưng...!em bảo với anh trai em là em đi gặp...!bạn trai.

Aisha ngượng ngùng nói, em sợ bị Lumious trách mắng.- Hả? Gặp bạn trai? Em hay thật đấy nhỉ, em còn chưa vào lớp 7 mà đòi trai gái yêu đương.- Thì kệ em chứ! Bây giờ ai cũng yêu đương hết.

Lớp em cũng có đầy cặp đôi.

Em thấy họ đều vui vẻ nên muốn thử.- Rồi đó là bạn cùng lớp em à?- Không ạ, anh ấy hơn em tầm 5-6 tuổi gì đó.- Haizz...!* Thở dài * Ở trường ở lớp em thiếu người trẻ, bằng tuổi hoặc hơn em 1,2 tuổi à mà lại đi làm bạn gái một thằng già gần bằng tuổi anh với tuổi anh Hago em.

Em đừng yêu thằng già đấy nữa.

Tốt nhất nên làm anh em tốt hoặc là bạn học giúp đỡ cho em.

Thôi, em trẻ con không nói nữa...!Thế gặp được chưa ?- Gặp rồi ạ! Em gặp anh ấy xong em mới qua đây.- Tốt nhất vẫn là anh nên đưa em về.

Một quãng thôi cũng được.

- Lumious quay lại chuyện chính nói.- Vâng, ...!nhưng mà...!sau đó anh về kiểu gì ạ?- Trên đường nhiều taxi, em cứ về nhà lành lặn là được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận