Hai người phụ nữ ở hành lang lớp học, Tạ Na Anh cầm tay con trai, Hoa Bạch Dương dắt tay con gái.
Vậy là người đó có đủ nếp đủ tẻ, xinh đẹp và có chồng giàu.
Ngỡ tưởng hạnh phúc ai ngờ lại lâm vào cảnh tan đàn xẻ nghé.
Có vẻ chồng cũ của Hoa Bạch Dương trọng nam hơn nữ, nên để vợ nuôi con gái.
Và theo như Ngạn Thần kể, thì cô ấy đang giành quyền nuôi con trai về tay mình.
Cô xoay người đi trước, coi như không biết đối phương.
Bất ngờ Hoa Bạch Dương cất giọng.
- Cô Tạ!
Cô nhíu mày quay lại, nhìn vào người phụ nữ mà Ngô Ngạn Thần khắc cốt ghi tâm.
- Cô Bạch Dương gọi tôi?
Hoa Bạch Dương không ngờ cô cũng biết mình, bèn dắt tay con gái tiến tới gân.
- Xin chào, tôi là bạn của Ngạn Thần.
- Chào cô, tôi là mẹ của con trai anh ấy.
- Ừm, tôi đã nghe anh ấy nói rất nhiều về hai người.
Bạn nhỏ này giống cả bố và mẹ nhỉ, rất hài hòa đáng yêu.
Bạch Dương mỉm cười nhìn Tạ Anh Huy, cậu bé thấy người lạ nói chuyện với mẹ liền lễ phép khoanh tay.
- Cháu chào cô ạ.
- Rất vui được gặp cháu.
Con gái của Hoa Bạch Dương cũng chào cô.
Học lớp bên cạnh xem ra hai đứa trẻ cùng tuổi.
Cô chỉ gật đầu mà không khen ngợi gì.
- Tôi có thể mời cô Tạ một ly cafe không? Đang giờ tan tầm, cổng trường hơi tắc.
Không mất nhiều thời gian của cô đâu.
Na Anh liếc qua quán cafe đối diện cổng trường.
- Bên đó được chứ!
Cảm giác khi cô thấy người thật bằng mắt thật rất lạ.
Người phụ nữ kia toát lên vẻ mong manh yếu mềm, nếu là đàn ông, hẳn cô vừa nhìn đã muốn dang tay che chở.
Chẳng trách Ngạn Thần u mê lưu luyến như vậy.
Mỗi người gọi một món đồ uống, của cô là trà hoa, của Hoa Bạch Dương là trà đào.
Cô đoán người đối diện hẳn có chấp niệm với vị đào.
Hai đứa nhỏ thì trật tự ngồi ăn bánh ngọt.
- Giờ tôi mới có thể gặp cô.
Bạn nhỏ nhà tôi mới từ trường tư xin chuyển về đây.
Na Anh nhìn hai đứa nhỏ xem xem nhau, bé gái cũng rất xinh xắn, nhưng có vẻ nhút nhát và dè dặt.
Bỗng thấy thương thương.
- Trường công này khá tốt.
Tuy không nhiều hiện đại và tiện nghi như các trường tư thục, nhưng chất lượng giáo dục và cơ sở vật chất đạt chuẩn.
Cô Bạch Dương cứ yên tâm cho con theo học.
- Ừm.
Tôi cũng tìm hiểu rất nhiều, cũng phải nhờ người quen biết giới thiệu mới có thể xin học lưng chừng giữa năm.
Thực ra cũng do điều kiện nữa, mức học phí ở trường tư khá áp lực.
Na Anh cụp mắt và cầm ly trà ấm lên nhấp một ngụm.
Hoa Bạch Dương thì nhìn cô trầm lắng.
- Cô có điều gì muốn nói với tôi?
Cô không muốn ở cùng chỗ với Hoa Bạch Dương quá lâu, nên thẳng thừng đi vào vấn đề chính.
- Tôi muốn xin lỗi cô.
- Vì?
- Vì mọi chuyện.
- Cô chưa đụng chạm gì tới tôi cả.
NOVEL
TOON
-
- Tôi biết vì tôi mà Ngạn Thần khiến cô buồn phiền.
Đã là gián tiếp đụng chạm
rôi.
- Vậy cô tính sẽ làm gì?
- Đương nhiên tôi sẽ không nhờ vả anh ấy nữa.
- Hóa ra chuyện chỉ đơn giản như vậy thôi à?
Cô cũng không nghĩ Hoa Bạch Dương sẽ nói những điều này.
Na Anh có không ưa, nhưng lại không thể mở miệng chê trách.
Hoa Bạch Dương xoa đầu con gái bên cạnh và nói tiếp.
- Hôm nọ con bé ốm, tôi phải đưa đi viện.
Ngô Nghệ Quân đã nhận ra tôi, anh ấy có nói với tôi vài điều.
Tôi không ngờ mình đã khiến cô rơi vào hoàn cảnh ...!khó khăn đến thế.
Tôi...tôi...vẫn còn tình cảm với Ngạn Thần.
Nhưng anh trai anh ấy đã khai sáng tôi...!Tôi cũng bị người phụ nữ khác chen chân phá vỡ hôn nhân, tôi không muốn mình trở nên tệ hại như vậy.
Tôi..cũng muốn cho con mình một gia đình mới tốt hơn, một người bố tốt hơn.
Nhưng không phải bằng cách ..cướp chồng, cướp bố của người khác để xây lên mái ấm cho riêng mình.
Tôi sợ con gái tôi lớn lên sẽ lệch lạc, sợ các con xấu hổ vì mẹ nó.
Cô Tạ tôi thành thật xin lỗi.
Sáng nay Ngạn Thần đã giúp tôi hẹn một vị luật sư tốt và ông ấy đã đồng ý giúp tôi vụ kiện.
Sau này tôi sẽ không dây dưa, dù có vô tình gặp thì chúng tôi cũng không có gì khác ngoài tình bạn cũ đơn thuần.
Anh ấy đã mời tôi một ly trà sữa để tạm biệt.Bất ngờ chưa, Ngô Nghệ Quân cũng biết Hoa Bạch Dương, thậm chí biết cả nội tình.
- Cô Bạch Dương có biết tình cảm là thứ không thể nói trước được không?
Cũng không phải là thứ dễ dàng khẳng định hay hứa hẹn nói tình bạn đơn thuần là sẽ đơn thuần.
Tạ Na Anh biết điều này khó, bởi cô từng quyết tâm quên Ngô Ngạn Thần, quyết tâm buông tay, thế mà quay đi quay lại vẫn chọn tha thứ hết lần này đến lần khác.