Lẳng Lơ Tao Nhã

Trương Nguyên vẫn còn có chút lạ lẫm với thân xác này, dường như có chút không kiểm soát được, nhu cầu của một cơ thể trẻ trung là hết sức bức thiết, hắn đã phải kìm nén quá lâu rồi. Trong đêm mưa gió thế này, thân hình thơm tho ấm áp ở trong lòng đó, hắn cảm thấy mình giống như con ngựa hung hăng muốn bứt khỏi dây cương, tựa hồ như hắn không thể khống chế nổi cơ thể mình nữa. Tim đập loạn xạ, máu nóng sôi trào, bàn tay trượt khỏi vòng eo tròn nhẵn trơn của Mục Chân Chân, chầm chậm sờ xuống, đó là bờ mông tròn lẳn săn chắc, cách một lớp vải bông mỏng, vẫn có thể cảm nhận được sự trơn láng trên làn da của nàng, khác ngược hoàn toàn với đôi bàn tay thô ráp kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận