Lẳng Lơ Tao Nhã

Chung thái giám nghe Trương Nguyên nói như vậy có chút hối hận, cảm thấy mình nhiệt tình quá đà, việc này đúng là không dễ nhúng tay vào, liền nói nhỏ:
- Cha gia biết ngươi túc trí đa mưu, nên hỏi xem ngươi có thể giúp gì được cho lão Hình không. Lần này nếu ngươi cứu được lão Hình thì còn hữu dụng hơn là cứu được một Thạch trụ Thổ ty đấy. Không nói bản thân lão hình là thái giám thủ bị (chuyên quản lý quân lương và các sự vụ trong quân đội), hơn nữa lão ta còn có quan hệ sâu đậm với Ty Lễ Giám Chưởng Ấn thái giám. Nếu Trương công tử không giúp được thì Hình công công cũng không oán trách ngươi đâu.

Khi nói đến đấy Chung công công nghĩ:
"Thân lão lão còn lo không xong thời gian đâu mà oán trách ngươi”.

Trương Nguyên thấp giọng nói:
- Chung công công, vãn sinh và công công là bạn bè thâm giao. Công công hãy nói thật cho vãn sinh biết, Hình công công này là người thế nào, nếu danh tiếng hỏng rồi thì không ai cứu được ông ta đâu.

Chung thái giám nghe Trương Nguyên nói như vậy tinh thần phấn chấn hẳn lên nói:
- Trương công cử cũng biết cha gia rồi đấy, nếu như Hình Long là kẻ độc ác hại người giống như Lương Vĩnh, Cao Thái thì cha gia trốn đi còn không kịp, hơi đâu mà đi lo chuyện của lão. Hình Long này là người không tệ chút nào, lão có biệt danh là "Bẻ cong thái giám", chính là vì lão thích chõ mũi vào chuyện của người khác, không nể mặt ai cả, đối với Hoàng thượng thì rất trung thành và tận tâm, chính vì vậy một số quan viên Nam Đô đố kị muốn đuổi lão đi. Trương công tử chắc cũng biết quan địa phương và các nội quan được phái ra ngoài thường không hợp nhau. Quan địa phương trăm phương ngàn kế muốn xóa bỏ nội quan bọn ta, giống như thời Gia Tĩnh cắt bỏ các Trấn thủ thái giám ở các địa phương vậy. Nếu Hình Long thực sự quấy nhiễu dân chúng như vậy thì cớ sao Nam Kinh mấy năm nay chưa phát sinh cuộc dân đen nổi loạn nào cả? Trương công tử từ những tấu sớ kia có thể thấy rằng tên Binh bộ Thị lang họ Lâu kia không tóm được điểm yếu nào của Hình Long, bèn lật lại chuyện năm xưa. Nếu Trương công tử có diệu kế gì, rất mong giúp đỡ lão Hình.

Lương Vĩnh và Cao Thái là hai thái giám có tai tiếng xấu xa vào giữa những năm Vạn Lịch. Lương Vĩnh ở Thiểm Tây còn đào cả mộ phần của nhiều thế hệ Đế Vương, tay sai thuế dịch của y hầu như toàn cướp giật tài sản của cải của dân ngay giữa đường. Cao Thái càng xấu xa hơn nhiều, hắn ăn óc của trẻ con với hy vọng "cái đó" của y có thể mọc lại như lúc đầu.

Trương Nguyên gật gật đầu, lão sư Vương Tư Nhâm có kể chuyện cười ông lừa gạt Hình Long năm đó, không nhắc gì đến những thói xấu của Hình Long. Còn về nói rằng có xung đột với quan địa phương thì là chuyện bình thường, Trương Nguyên nói:
- Vậy thì vãn sinh lại đi gặp Hình công công để nói chuyện.

Hình thái giám đứng ở dưới bóng cây liễu, trong lòng nóng như lửa đốt nhìn Trương Nguyên và Chung thái giám, thấy hai người đi tới vội vàng bước lên chắp tay nói:
-Trương công tử có kế sách gì không?

Vẻ mặt Trương Nguyên có vẻ trịnh trọng nói:
- Vãn sinh vốn không dám nhúng tay vào việc đại sự này, thật sự đây không phải việc nhỏ....
Nói đến đây hắn dừng một chút, Hình thái giám sắc mặt xám ngoét, chán nản nói:
- Trương công tử nói đúng, tên họ Lâu kia dùng chiêu này quá độc, Trương công tử người...

Trương Nguyên nói tiếp:
- Nhưng vãn sinh cũng biết Hình công công trung nghĩa, ở Nam Kinh nhiều năm không làm gì có hại cho dân chúng. Vãn sinh tuy bất tài, cũng hết lòng hết sức cố gắng vì Hình công công.

Hình Công công sắc mặt có chút dịu lại, Trương Nguyên đã nói như vậy chắc chắn là có chủ ý gì rồi, lão vội hỏi:
- Trương công tử nếu giúp được cha gia thoát khỏi kiếp nạn này thì coi như có ơn đức tái sinh cha gia lần nữa. Cha gia không học hành nhiều, cũng không biết ăn nói khéo léo, chỉ biết bốn chữ "Ân oán phân minh". Trương công tử mau nói xem có cách gì không, cha gia rất nóng lòng muốn biết.

Trương Nguyên từ từ nói:
- Tấu sớ tự biện dâng lên Hoàng thượng mà Hình công công nói chắc chắn là cần. Công công có thể trực tiếp tấu miệng cho Hoàng đế nghe, nên đi trước một bước so với tấu sớ buộc tội công công, để gây ấn tượng ‘kẻ vào trước là chủ’. Công công đã từng hầu hạ trong cung, Hoàng đế chắc chắn sẽ không tin công công làm việc đại nghịch bất đạo này.

- Đúng, đúng.
Hình thái giám luôn miệng nói:
- Ông trời chứng giám sự trung thành của cha gia đối với Vạn tuế gia.

Trương Nguyên chuyển giọng:
- Nhưng thuộc hạ của công công tự tiện mở đường ở án sơn, điều này không thể chối cãi. Cho dù Hoàng Thượng không nghiêm khắc truy cứu, thì công công bị miễn quan về hưu là điều chắc chắn.

Hình Long hồn bay phách lạc, lão cũng biết mức độ lợi hại của chuyện này nhưng vẫn còn ôm ảo tưởng, lại nghe Trương Nguyên nói:
- Công công dâng sớ tự biện cho Hoàng thượng còn có thể bảo toàn tánh mạng, nhưng lúc này công công nghiêm trị quân sĩ năm đó đã đào núi mở đường thì lại càng chứng thực tội danh của mình. Dù gì công công cũng là Thủ bị trong Nam Kinh, lại kiêm quản trông coi các lăng Hiếu Hoàng, Hoàng lăng bị tổn thất, tội này kiểu gì cũng không thể đẩy xuống cho người ở dưới gánh chịu được. Bởi vậy một khi công công nghiêm trị những quân sĩ này thì chính là càng khiến cho kẻ buộc tội công công mượn cớ, khi Hoàng đế có muốn khai ân cũng không thể được.

Hình Long thở dồn, lưng toát mồ hôi lạnh. Trương Nguyên phân tích rất có lý, nhưng nếu lão không nghiêm trị những quân sĩ đó thì biết làm gì được đây, chắc chắn không thể nào làm bộ như không có chuyện gì xảy ra được?

- Xin Trương công tử chỉ dạy.

Hình Long hướng về phía giám sinh trẻ tuổi vòng tay thi lễ.

Trương Nguyên vội vã nói:
- Công công không cần đa lễ, để người ngoài nhìn vào không tốt.
Hắn bước thong thả hai bước nói:
- Ai đeo chuông thì người đó phải cởi. Kẻ buộc tội làm tấu sớ về phong thủy ở Hoàng Lăng thì công công cũng dùng phong thủy để đập lại hắn. Đầu tiên, công công hãy mời một thầy phong thủy danh tiếng buông lời, nói rằng mở đường nhỏ ở án sơn thì đất nước no ấm quốc gia thịnh vượng, thuyết phong thủy vốn mờ mịt khó định luận đúng sai. Cụ thể nói như thế nào thì phải trông vào thầy phong thủy, tóm lại cái việc này không động trệ vào đất của Hoàng lăng, mà là án sơn ở ngoài hai mươi dặm, là mảnh đất thừa để hoang. Tiếp theo, công công nên mua chuộc lòng người, làm những việc có ích cho dân chúng Nam Kinh, những việc mà dân chúng Nam Kinh đang cần kíp giải quyết. Cuối cùng, công công phải nhờ nội quan trong cung nói tốt cho ngài trước mặt Hoàng Đế, che giấu chuyện thuộc hạ của công công tự ý mở đường ở án sơn, dù sao chuyện này cũng đã xảy ra mười năm rồi. Hơn nữa sau Tam đại chinh, thiên hạ cũng coi như thái bình rồi. Cứ tiến hành cùng lúc ba phương án như vậy, vãn sinh không dám khẳng định giữ được chức Nội thủ bị của công công, nhưng tính mạng của công công tuyệt đối không phải lo.

Có một số chuyện thừa nhận không bằng chối cãi, thẳng thắn không thể được khoan dung. Phong thủy cùng một nơi, nhưng thầy phong thủy khác nhau thì thường có cách nhìn khác nhau. Hơn nữa, Trương Nguyên tin chắc rằng vận mệnh của triều Đại Minh tuyệt đối không thể do phong thủy của một ngôi mộ quyết định được.

Hình Long chăm chú nghe từng lời nói của Trương Nguyên. Lão cảm thấy Trương Nguyên suy nghĩ rất chu đáo, đây có lẽ là đối sách tốt nhất nên sắc mặt tỏ vẻ vui mừng hớn hở, lão nhìn Chung thái giám nói:
- Chung công công, nếu không phải ông mất công tới thăm, thì cha gia cũng không có lý do gì để quen được với Trương công tử.
Rồi lão nhìn Trương Nguyên nói:
- Trương công tử, mời lên thuyền nói chuyện tiếp.

Hình Long được Trương Nguyên đưa đường chỉ lối, trong bụng đã cảm thấy bớt lo, cụ thể làm thế nào còn phải tiếp tục thỉnh giáo Trương Nguyên thật tỉ mỉ, tỉ dụ như bản sớ tự biện kia lão muốn nhờ Trương Nguyên viết hộ.

Trương Nguyên theo hai vị thái giám Hình, Chung lên thuyền. Chung thái giám không thấy hai danh kỹ Tần Hoài đâu, hỏi ra mới biết bị Trương Nguyên đưa đi rồi. Lão cười cười, Hình Long liền nói:
- Hôm nay gặp chuyện này thật mất hứng, không thể để hai vị vui vẻ được rồi, để hôm khác sẽ gọi hai nữ lang ở Cựu Viện đến bù đắp.

Trương Nguyên vội nói:
- Không cần không cần, vãn sinh học ở Quốc Tử Giám, nội quy của giám rất nghiêm khắc sao có thể mang theo danh kỹ đến tiệc rượu. Hình công công có việc gì cứ giao phó, nếu có danh kỹ ở đấy vãn sinh không dám đến dự tiệc đâu.

Hình Long cũng không có tâm trạng nói nhiều đến chuyện ca kỹ nữa, lão sai người hầu dâng trà và dưa rồi cho bọn họ lui hết ra ngoài để thảo luận về tấu sớ, thầy phong thủy và cách thu phục lòng người. Trương Nguyên nghe Hình thái giám khẩn khoản nhờ hắn viết tấu sớ, hắn suy nghĩ một chút rồi đồng ý. Viết một bản tấu sớ tự biện hay hoặc dở, hiệu quả khác nhau một trời một vực. Đã giúp Hình thái giám thì phải giúp đến cùng. Nhưng trước tiên hắn phải xem giọng điệu Hình thái giám thường viết tấu sớ như thế nào. Hắn bảo Hình thái giám chọn vài bản tấu sớ không quá quan trọng đưa hắn nghiền ngẫm. Nếu muốn viết thay thì đương nhiên phải nắm được những điều này, Hình Long vội lệnh cho người phụ tá trung niên về phủ Nội thủ bị để lấy.

Nói đến Đại sư phong thủy nổi danh, Hình Long nói:
- Kim Lăng có nhà thuật sư nổi danh tinh thông Huyền Nữ Trai kinh thuật chính là Tế Tửu Quốc Tử Giám Cố Khởi Nguyên.

Trương Nguyên ngạc nhiên, Cố hiệu trưởng không ngờ là bậc đại sư phong thủy, thật sự hắn không biết.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui