Ngày hôm sau ở Lăng gia, ông bà Lăng, Lăng Khả Ái và Lăng Lập Thành cùng nhau ăn sáng.
Bà Lăng cảm thấy con trai của mình có chút vấn đề khi lâu lâu lại cong môi cười, không còn vẻ lạnh lùng như ngày nào nữa.
" Anh hai, anh bảo anh Nhậm Hàn qua đón em đi làm đi "1
Lăng Khả Ái lay lay cánh tay của Lăng Lập Thành.
Cô rất thích Nhậm Hàn nhưng lại không dám bày tỏ, sợ bị từ chối như Tần Tử Ninh.1
" Nhậm Hàn đi giao hàng bên Ý rồi, để anh bảo Lục Song qua đón em"
Lăng Lập Thành nhếch môi cười.
Anh quá hiểu ý đồ của cô em gái anh.
" Thôi, tài xế đưa em đi được rồi "
Khả Ái cúi mặt ăn tiếp.
Cô thích Nhậm Hàn nên mới muốn có thật nhiều thời gian ở bên anh, để bồi đắp tình cảm.
Ông bà Lăng cũng lắc đầu với cô con gái này.
Biết bao nhiêu thiếu gia con nhà tài phiệt đến ngỏ lời nhưng Lăng Khả Ái cứ lắc đầu không chịu lấy ai.
Vậy mà lại chấp nhận thuộc hạ, thư ký của Lăng Lập Thành.
Nếu nói thích thì chắc chắn ông bà cũng không thích Nhậm Hàn vì tính chất công việc quá nguy hiểm, ông bà sợ sau này con gái bảo bối của ông bà sẽ khổ.
" Ba mẹ, con có chuyện muốn nói với hai người "
" Chuyện gì sao Lập Thành? "
" Con và Tử Ninh đang yêu nhau, con dự định sẽ đính hôn và sau khi cô ấy ra trường thì sẽ kết hôn "
Ông bà Lăng bị bất ngờ đến cứng đờ người nhìn Lăng Lập Thành không biết nói gì cả, còn Lăng Khả Ái đang uống nước cũng bị sặc do tin quá sốc.
Lập Thành và Tử Ninh đang yêu nhau?
" Con không nói đùa chứ? "
" Dạ không, con đang rất nghiêm túc "
" Em biết ngay mà, thế nào Tử Ninh cũng cướp được trái tim của anh "
Lăng Khả Ái vui mừng nhảy dựng lên.
Cô rất vui cho Tần Tử Ninh khi đã chinh phục được trái tim lạnh lẽo của anh trai mình.
Vậy là tình chị em thân thiết thì lại thân thiết hơn.
Nhưng khoan, nếu Tử Ninh kết hôn với anh trai của cô thì cô phải gọi là chị dâu rồi.
Nghĩ đến đây nụ cười trên môi của Khả Ái liền tắt hẵn, cô đã quen miệng với lại muốn làm lớn cơ.
" Lập Thành, con có biết giữa con và Tử Ninh cách rất nhiều tuổi không? Với lại Tử Ninh còn rất nhỏ, liệu con và Tử Ninh tính tình có hòa hợp với nhau không? Con đã đổ vỡ một lần rồi, ba mẹ thật sự rất lo cho con "
" Con nghĩ là sẽ hợp "
" Không phải nghĩ mà là phải chắc chắn, con hiểu chứ?"
Ông bà Lăng cũng không ép Lăng Lập Thành quay lại với Hàn Vân Tranh vì ông bà biết cả hai đã hết duyên, hết nợ.
Ông bà cũng rất thích và thương Tần Tử Ninh, nếu Tử Ninh có thể làm con dâu của ông bà thì thật sự rất tốt, nhưng liệu ông bà Tần có đồng ý hay không? Liệu có hai có hòa hợp, thông cảm, nhường nhịn lẫn nhau hay không khi tính tình, suy nghĩ của cả hai quá khác xa nhau.
Một người đã trưởng thành và một đứa con gái chỉ mới 18 tuổi liệu có thể sống chung một nhà với nhau hay không? Ông bà rất sợ Lăng Lập Thành lại đổ vỡ thêm một lần nữa, như vậy không tốt cho anh và cả Lăng gia.
" Con hiểu chứ, nhưng con đã lỡ yêu Tử Ninh và Tử Ninh cũng yêu con.
Con sẽ cố gắng nhường nhịn em ấy, con mong ba mẹ có thể chấp nhận "
Anh biết chứ, tính tình của Tần Tử Ninh rất trẻ con, suy nghĩ cũng không chững chạc, nhưng anh có thể nhường nhịn cô và nói cho cô hiểu.
Một thời gian nữa thì Tử Ninh cũng sẽ lớn lên và khi cô làm mẹ thì suy nghĩ cũng sẽ chín chắn hơn.
"Ba mẹ chấp nhận chứ, ba mẹ biết Tử Ninh là một cô gái rất lương thiện lại đáng yêu.
Nhưng ba mẹ rất khó mở lời nói với ông bà Tần vì ông bà chỉ có một mình Tử Ninh."
Ông bà Lăng cũng cảm thấy rất khó xử.
Nếu Lăng Lập Thành chưa từng đổ vỡ hôn nhân thì ông bà rất dễ dàng nói, nhưng làm sao có thể thay đổi quá khứ.
" Ba mẹ cứ để cho con giải quyết, con tin mình sẽ thuyết phục đươc ba mẹ của Tử Ninh "
" Ừ "
Ông Lăng thở dài.
Con trai của ông là một người rất tốt nhưng lại không may mắn trong chuyện tình duyên.
Nói là nói vậy thôi chứ ông bà Lăng làm sao có thể bỏ mặt Lăng Lập Thành chứ.
Ông bà sẽ cố gắng tìm cách để nói chuyện, thuyết phục với ông bà Tần chấp nhận gã Tử Ninh cho anh.
Nói xong thì Lăng Lập Thành đi lên phòng thay đồ đi làm.
Cũng may trong tay của anh có Lăng thị, chứ không thì anh chẳng có gì để cho ông bà Tần suy nghĩ lại.
Lên tập đoàn, Lăng Lập Thành không đi vào phòng làm việc của mình mà đi vào phòng làm việc của Lăng Kiên.
Tuy là Phó tổng nhưng Lăng Kiên có quyền quyết định tất cả công việc của tập đoàn mà không cần thông qua với anh, vì thế nên công việc của anh cũng không quá nhiều như các tổng tài khác.
Nhưng anh tin tưởng năng lực, trách nhiệm, của Lăng Kiên đối với Lăng thị.
' Cốc cốc '
" Vào đi "
Lăng Kiên quát lên, tâm trạng của anh đang rất không tốt vì chỉ còn một bước nữa thì Tần Tử Ninh đã trở thành người phụ nữ của anh.
" Sao lại nóng như vậy? Ai làm em tức giận à?"1
Lăng Lập Thành nhếch môi cười đi lại ghế sofa ngồi xuống nhìn Lăng Kiên.
Tuy là anh em họ nhưng anh xem Lăng Kiên như là em ruột của mình.
Nhưng chuyện nào thì ra chuyện đó, Tần Tử Ninh không phải là một món hàng.
Nếu như Tử Ninh yêu Lăng Kiên anh cũng sẽ không bao giờ tranh giành mà thật lòng chúc phúc.
" Anh tìm em có việc gì sao? "
" Ừ hử...có chút chuyện muốn tâm sự với em thôi.
Em không bận chứ? "
" Không, anh nói đi "
Lăng Kiên đứng dậy đi lại sofa ngồi xuống đối diện với Lăng Lập Thành.
Anh cũng đã đón được anh họ của mình muốn nói về vấn đề gì.
" Anh và Tử Ninh đang yêu nhau, anh dự sẽ đính hôn nhưng lại sợ ba mẹ của cô ấy không đồng ý "
" Ồ thế à, chúc mừng anh nha "
Trong lòng của Lăng Kiên vô cùng khó chịu khi nghe Lăng Lập Thành nói như vậy.
Nếu hôm qua Lập Thành không xuất hiện thì người hôm nay nói như vậy chính là anh.
Tại sao vậy? Tại sao lúc nào anh cũng thua thảm hại.
Còn Hàn Vân Tranh nữa, đúng là đồ vô vụng, không làm được chuyện gì cả.
" Lăng Kiên, có phải em cũng thích Tử Ninh phải không?"
" Phải, em thích Tử Ninh, thích từ rất lâu, nhưng cô ấy không hề thích em mà lại thích anh.
Chắc em không đủ tiêu chuẩn để cô ấy chọn làm chồng "
Lăng Kiên cười khổ với Lăng Lập Thành.
" Lăng Kiên, anh cũng không biết phải nói sao với em "
" Anh không cần phải nói gì với em đâu.
Cô ấy chọn anh thì em chúc phúc, em đã quen với cô đơn một mình rồi "1
" Chúng ta là anh em, anh không bao giờ có ý định sẽ tranh giành với em nhưng chuyện tình cảm rất khó nói.
Nó là cảm xúc, anh không thể khống chế cảm xúc và trái của mình.
"
" Anh Lập Thành, anh không cần phải giải thích gì với em đâu.
Cô ấy yêu anh, người cô ấy muốn nương tựa cả đời là anh chứ không phải là em.
Em sẽ chấp nhận với kết quả này "1
Lăng Lập Thành gật đầu rồi đứng dậy bỏ đi ra ngoài.
Anh chẳng biết phải nói gì với Lăng Kiên thêm nữa.
Anh cho Lăng Kiên thời gian để chấp nhận và quên đi Tần Tử Ninh.
Trên đời này không có ai mà không quên được ai, chỉ là có muốn hay là không thôi.
Anh từng rất yêu Hàn Vân Tranh nhưng sau 3 năm xa cách thì tình cảm cũng không còn.
Thời gian sẽ làm cho chúng ta quên đi mọi thứ và cũng sẽ chữa lành được vết thương lòng.
Bàn tay của Lăng Kiên cuộn tròn lại, nhếch môi cười nhạt.
Để xem cả hai hạnh phúc được bao lâu.
Nói là nói vậy thôi, chứ anh sẽ không bao giờ từ bỏ Tần Tử Ninh dù cô có là vợ của Lăng Lập Thành đi chăng nữa.1
Nếu không có được trái tim thì anh sẽ có được thể xác của Tần Tử Ninh.
Anh sẽ chà đạp nó như cách cô chà đạp trái tim của anh.1
- ---------------.